Anh yêu em , nhưng sự có mặt chỉ còn là muộn màng , đến giờ đây , hai chúng ta , sẽ chỉ còn lại hai từ quá khứ .... Tác giả : C.O.S ( colour of sunshine) Tên thật : Phạm Thị Xuân Tâm # Cách viết có thể chưa vững chắc , mong mọi người cứ nhiệt tình nhận xét , nếu thấy tốt hi vọng các bạn có thể ấn bình chọn cho mình , cám ơn mọi người trước . Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ . # Ngôn tình open ending / Sư đồ luyến .…
'Nàng một danh Tuyết Liên tiên tử cùng Bích Chu tiên tử là song tu cùng nhau hơn 3 ngàn năm ấy vậy mà trong 1 lần thái tử nhìn trúng nàng ( Tuyết Liên tiên tử ) lại ko ngờ được hắn lại là người tình mà Bích Chu tiên tử yêu mê muội kiếp trước ko đc đáp trả. Oán hận cùng ghanh tỵ khiến nàng lu mờ lý trí ko phân biệt được đúng sai, lí tình khi nàng nhìn thấy nàng ( Tuyết Liên tiên tử )cùng thái tử Đông Hoàng của Chu quốc tay trong tay, hận ý trong mắt nàng càng sâu đậm, lúc này lí trí của Bích Chu ko còn nữa nàng dùng mọi linh lực trừ trước tới giờ biến thành 1 quả cầu lớn đánh bay về phía hai người bọn họ trước sự ngạc nhiên vô hạn của Tuyết Liên ...' Hello các nàng ta là một tg nghiệp dư mới vì quá mê truyện xuyên ko và thích các nhân vật cho nên quyết định tự sáng tác truyện. E hèm!! Có thể truyện của mị có những chi tiết có phần giống với một số truyện xuyên không khác vì mình sẽ dựa vào chúng để viết theo phong cách của mình. Nếu bạn nào cảm thấy truyện mình nhàm chán có thể cho xin ý kiến tham khảo nhưng nếu dùng những điều mạc thị mình thì xin click back chúc các bạn đọc vui vẻ ^^…
Lời mở đầu:Trên Thần Chức Đài, bóng dáng nàng hiện lên mờ ảo, từng bước chân nhẹ nhàng đi về phía Đá Hỗn Mang. Nàng đưa tay chạm nhẹ vào tảng đá, cảm nhận sự thân thuộc. Nó vốn là thần thạch sinh ra từ hỗn độn, lặng lẽ ghi lại lịch sử của thế gian. Thế nhưng giờ đây, dường như lại mang một nỗi hiu quạnh khó giấu.Nụ cười khẽ nở trên môi nàng, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa nỗi buồn không lời. Có lẽ, bởi đây chính là nơi nàng và hắn được sinh ra, mang trong mình trách nhiệm cai quản số phận trời đất. Thế nhưng, trớ trêu thay, nàng lại chẳng thể nắm giữ được số phận của chính mình.Nàng đứng lặng người, đôi mắt như chứa đựng nỗi sầu thiên cổ. Trên cao, những vì sao rơi xuống từng đợt, tựa như giọt lệ u buồn của trời đất. Người ta vẫn nói, mỗi chòm sao trên trời gắn liền với vận mệnh của một vị thần. Khi sao rơi, liệu có phải một vị thần đã lặng lẽ biến mất?Đời người ngắn ngủi, nhưng kiếp thần lại dài đến đằng đẵng. Họ hy sinh thân mình vì chúng sinh, chẳng hề oán trách hay hối hận. Họ cai quản đất trời, để rồi cuối cùng vẫn tan biến vào cát bụi, chẳng hề nuối tiếc. Nhưng còn nàng thì sao? Điều khiến nàng hối tiếc nhất là gì?Là ánh mắt van xin của hắn khi quỳ trước nàng, hay khoảnh khắc hắn đau đớn nhìn nàng tan biến khỏi thế gian?Nàng lựa chọn trách nhiệm, bỏ đi tình yêu mà nàng trân quý nhất. Nhưng liệu nàng có thể ích kỷ mà quay đầu một lần?Hình bóng nàng biến mất khỏi Thần Chức Đài, ký ức hóa thành những mảnh tán loạn giữa đất trời. Dường như còn ch…
_Bốn tháng trước_- Vũ! Anh tới rồi! - Cậu quay đầu nhìn anh mặt mũi đỏ bừng, hơi thở trắng bốc lên giữa cái lạnh giá của Paris.- Thiên! Sao không đi chậm thôi? Trời lạnh lắm mà! - Cậu lo lắng đưa đôi tay mình áp lên má anh, mát xa nhẹ nhàng tạo độ ấm cho anh.- Tay em cũng lạnh hết rồi! - Anh cười cười nhìn cậu, bàn tay to lớn áp lên bàn tay trắng bệch vì lạnh của cậu....Hai người cứ đứng ở đó, cái giá lạnh của Paris cũng không khiến tình yêu của hai người nguội lạnh....._Ba tháng trước_- Thiên! Đây là Mẫn, bạn thân đại học với em! - Cậu tươi cười cầm tay anh kéo tới trước mặt Mẫn, ánh mắt long lanh mong chờ hai người mình yêu thương nhất làm quen với nhau.- Xin chào! Tôi là Mẫn!- Chào! Tôi là Thiên! Cậu hạnh phúc nhìn hai người bắt tay nhau......_Hai tháng trước_- Vũ! Mẫn đâu em? - Thiên đút tay túi quần, để mặc cậu dựa vào người anh.- Em không biết! Anh gọi cho cô ấy xem! - Vũ tươi cười cầm bàn tay anh áp lên má mình mà nói.- Ừ! - Thiên rút bàn tay của anh ra, lấy điện thoại gọi cho Mẫn.- Mẫn, em đang ở đâu thế? - Thiên nhẹ giọng hỏi, hỏi dường như phía bên kia đầu dây là bảo bối duy nhất mà anh nâng niu nhất..... Vũ cũng nhận ra điều này...Cậu khẽ cười lắc đầu...Làm sao có chuyện Mẫn và Thiên có thể phản bội cậu được.... Mắt thấy Thiên cúp máy, Vũ lại gần cầm lấy tay anh, mấp máy miệng hỏi:- Mẫn sao thế anh?- Mẫn nói hình như bị sốt rồi, anh qua xem cô ấy thế nào! - Thiên giật mình cảm thấy lời nói có chút không đúng liền nói thêm - Em ở nhà ngoan! - Vũ nhìn vẻ mặt lo lắng của Thiên mà lo lắng theo...l…
chuyện kể về tình yêu giữ thầy và học sinh. nhưng gặp nhiều trắc trở. cô là tiểu vi là một tiểu thư nhà giàu học giỏi nhưng ham vui, thích những trò phá phách... rồi một ngày của năm cuối cấp 12 cô gặp phải ông thầy Chủ nhiệm tên trắc Tuấn 24 tuổi mới ra trường về nhận lớp của cô và sự tình phát triển từ đó....…