Vẫn là bé tôm nhỏ nhưng cục súc, không thùy mị nết na và những nàng tiên ở vùng đất dặt dẹo.. . . . . Truyện ra đời lúc 2 giờ sáng khi tôi đang ngáo caffein và chắc chắn là sẽ có ít nhiều những tình tiết ngu xuẩn trong này. OOC OOCOOCChuyện quan trọng cần nhắc 3 lần. Tôi viết để giải trí và tấu hài là chính. Sẽ nhận và tiếp thu mọi lời góp ý sau đó sửa chữa. Xin đừng vì không yêu mà nói lời cay đắng. Warning: truyện có yếu tố nói tục chửi thề. Chống chỉ định dành cho thanh niên nghiêm túc và cảnh sát chính tả.…
Đúng vậy, là dao muội cùng Tiết dương vănChỉ thích Tiết hiểu Tiết các tiểu bảo bối thận điểm nộtKỳ thật ta là cái rất có cp thói ở sạch người điNhưng là này nhị vị thật sự làm ta cảm thấy thực xứng đôi, cho nên lần này viết bọn họNày thiên đại khái sẽ so thượng một thiên trường một ítDự tính kết cục là đường, nhưng là viết viết thành đao cũng không nhất định…
Dalat /03.12.2019/-'Cậu có yêu Dalat không ?-'Có chứ... Tớ yêu Dalat, và yêu cả cậu nữa'Em nhìn ngẩn ngơ, nụ cười ngọt ngào lưu luyến viết từng nét ...Và rồi khóe mắt đọng chút sương... thẫn thờ đọc từng trang kí, nghe từng bản nhạc qua những ngày nắng hạ vẫn còn vẹn nguyên. Ngọt ngào quá.. Lưu luyến thật những ngày còn ở bên. -Phong Hạ…
Thử thủy kỷ thời hưu?Thử hận hà thời dĩ?Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâmĐịnh bất phụ tương tư ýDòng sông này bao giờ ngừng trôi?Nỗi hận này bao giờ mới hết?Chỉ mong lòng người như lòng ta,Nhất định không phụ nỗi niềm nhớ nhau.Nước nọ mấy khi ngừng,Hận này bao thuở vợi.Những mong ý ta giống lòng người,Mối tình quyết không thay đổi.(Bốc Toán Tử - Lý Chi Nghi)Công - ThụKim Ngưu - Song Ngư - Xử Nữ - Song Tử (4p, CP chính)Ma Kết - Thiên YếtCự Giải - Bạch DươngBảo Bình - Sư TửNhân Mã - Thiên BìnhLưu ý: Công thụ CP chính không khiết. Song Tử và Thiên Yết là tiểu quan tức là kỹ nam. Bạn nào dị ứng có thể tránh xa.…
summary: Elizabeth và hành trình khám phá sự thật gia đình của mình.Truyện gốc : https://www.wattpad.com/story/52405662-the-cullen-project-editingAuthor : @ElizabethMasenCullenTranslator & Editor : @Pandorea_LeeBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Từ Minh Hạo sống suôn sẻ tới năm hai mươi bốn tuổi thì đột nhiên gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh dậy, trí nhớ của cậu lại trôi về năm mười tám tuổi.Nghe nói bây giờ mình là một nghệ sĩ biểu diễn khá nổi tiếng, Từ Minh Hạo tự dưng được pass qua hẳn 6 năm tập luyện hô to rằng "ôi mình lời thật đấy".Lời hơn nữa là cậu kết hôn rồi, đối tượng kết hôn còn là người mà khi niên thiếu mình muốn nhưng không có được.Niềm vui qua đi, Từ Minh Hạo lại cảm thấy buồn bực. Kim Mẫn Khuê lạnh hơn cả núi băng, năm đó Từ Minh Hạo rầm rộ theo đuổi anh làm cả trường biết hết. Có một lần cậu tự tay đánh bóng một viên đá "Ánh trăng xanh" tặng anh. Kim Mẫn Khuê liếc cái tay được băng bó thành đòn bánh tét của Từ Minh Hạo, chỉ nói hai chữ: "Tránh ra."Từ Minh Hạo cố gắng lấy lại trí nhớ: "Tụi mình gặp lại nhau ở đâu thế?"Kim Mẫn Khuê đáp: "Ở công ty luật."Từ Minh Hạo: "Chẳng lẽ em tới gây phiền cho anh hả?"Kim Mẫn Khuê: "Em không biết anh làm việc ở đó."Từ Minh Hạo: "Thế sao chúng ta kết hôn được?"Kim Mẫn Khuê: "Em cầu hôn anh."Từ Minh Hạo: "Anh đồng ý lời cầu hôn của em? Anh tự nguyện ư? Không phải em dùng thủ đoạn gì đó ép anh chứ?"Kim Mẫn Khuê: "..."Kim Mẫn Khuê không biết rằng, cậu chủ nhỏ nhà họ Từ sống nửa đời ngỗ ngược phóng túng, không hề biết "kiên trì bền bỉ" là như thế nào, duy chỉ cố chấp với hai chuyện. Một là đàn piano, hai là Kim Mẫn Khuê.Từ Minh Hạo cũng không biết rằng, năm ấy sau khi cậu nản lòng rồi bỏ đi, năm phút sau Kim Mẫn Khuê đã đi vòng về, khom lưng…