@chevalierforyou_;;all/rimuru tempest;;out of characternhững chân tình tựa màng mơ tôi gửi đến người, rimuru đại nhân.xin người hãy cất giữ trong tim như chiếc hôn vội vã lên đôi môitrước khi người giã từ khỏi ánh mắt tôi cả đời,và đem theo một mảnh hồn hoang.…
Vào năm 2077, có một tổ chức là R.I.E.T.K bọn chúng thả những sinh vật kì dị để tấn công thành phố, mọi việc chưa dừng lại ở đó mục đích chính là biến thế giới như một thần thoại mới, chúng đã nâng cấp lên một thứ mới gọi là Circle Max và Rietker Driver, sự nâng cấp này giúp chúng có thể kết nối với những sinh vật kì dị để henshin thành rider, những sinh vật kì dị đó gọi là Deformed Animal.Trong lúc này bộ quân sự và cảnh sát đã có được dữ liệu System của chúng và họ đã chế thành công 1 chiếc Driver, lúc này có một thanh niên đã thi trượt người đảm nhận System, anh ta rất tiếc, nhưng ! Ngày hôm đó anh nhận được sức mạnh do chính mình của tương lai giao lại và cậu đã trở thành Kamen Rider Zen để đánh bại kẻ địch.…
1. Câu chuyện xây dựng dựa trên hình tượng 4 cô nàng thuộc nhóm nhạc Blackpink: Lisa, Chaeyoung, Jennie, Jisoo. Câu chuyện là những thước phim trải dài từ thời thanh xuân bồng bột của bốn nàng thiếu nữ cho đến khi trưởng thành. Đây là một câu chuyện về tình yêu cùng những đam mê của tuổi trẻ2. Truyện đan xen kiểu viết textfic và kiểu viết truyền thống2. Câu chuyện hư cấu cấu có thật nên một số chi tiết không thuộc về cuộc sống thực tế3. Theo diễn biến của câu chuyện thì đoạn đầu hơi trẻ trâu nhưng dần về sau sẽ chín chắn hơn4. Truyện sẽ có một số cảnh H nhé5. Cảm ơn đã đọc truyện của mình. Enjoy nhé!…
gia đình forger và thành viên mới.lowercase - bản dịch có thể không đúng 100%author: devlsadummylink the original: https://archiveofourown.org/works/39760251translated by @foryouryouthtranslated with permission. do not reup…
[NYONGTORY FANFIC]*Warnings: OOC - Out of character, BE - Bad ending. Cân nhắc kĩ trước khi đọc.Mọi bối cảnh và thiết lập nhân vật trong truyện đều là giả định theo trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật.…
Một oneshot nho nhỏ nhân ngày SEVENTEEN được nhận giải Best Dance Performance Male Group ở MAMA in Japan (29/11/2017), cơ mà Junhao ít fic nên tui viết cho hai ẻm…
Đôi mắt xám tro. Đúng vậy. Là một đôi mắt xám tro kì lạ. Thoạt nhìn có vẻ giống màu đen. Nhưng càng nhìn kĩ, người ta lại càng vô pháp thoát ra khỏi cái nhàn nhạt phảng phất trong đấy. Một loại như màu xám của bầu trời trước cơn bão. Một loại như màu sương khói mong manh dưới đáy vực sâu vĩnh viễn không thấy ánh nắng mặt trời và vô pháp thoát ra được. Tâm tình của chủ sở hữu nó cũng thế. Không ai hay. Không ai biết. Và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng điều kì lạ là khóe môi bị lạnh đến mức tím tái vẫn mỉm cười.Đôi lúc, người ta muốn đến và hỏi : '' Em có ổn không ? '' Nhưng đôi mắt xám tro đã ngăn họ lại. Họ cảm thấy bức bách với sự thật trần trụi hiện ra trong cặp mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào người ta mấy nhát dao : rằng họ thực sự chẳng tí quan tâm gì đến cô, mà chỉ đơn giản là tò mò về cô. Rồi họ cũng chán. Đôi mắt xám trợ mạnh mẽ đến mức khiến người ta đột nhiên thấy mình như đứa trẻ đứng trước một cặp mắt sắc lẹm của một mụ phù thủy ác độc trong truyện cổ tích. Đôi mắt khiến người ta phải ám ảnh, từ chối họ đến gần, thậm chí đẩy họ ra xa, đe dọa họ.Rồi họ cũng chán. Rồi họ cũng đi. Rồi người ta thấy cô mỉm cười. Đôi mắt cong lên một độ cung vừa phải, như mảnh trăng non, như vầng bán nguyệt. Má lúm một ít đồng tiền duyên dáng. Bấy giờ người ta mới thở phào nhẹ nhõm một chút. Một cô gái mạnh mẽ sẽ biết cười cho cuộc đời của mình. Nhận xét công tâm: Đây là bộ đầu tui viết, dở nhưng được cái nhiều, bàn tay vàng còn sáng, ngược mức độ nhẹ…
"Vậy, theo lý thì... 'vợ' của cậu vẫn độc thân, đúng chứ?"Twilight khựng lại một chút để giữ cà phê của mình nằm trong miệng và không phun lên khuôn mặt đang nhếch mép cười của đồng nghiệp WISE, hiện đang ngồi đối diện với bàn cà phê.Một câu hỏi đầy ẩn ý đến từ đồng nghiệp. Lòng đang xen cảm xúc kì lạ. Yor là vợ anh. Chỉ là vợ hờ. Nhưng anh không mong một kẻ nào khác ngoài anh để ý Yor. Kể cả đồng nghiệp thân cận của mình.…