another life
tomiokaxshinobu…
tomiokaxshinobu…
ooc, ngắn dài có đủ, linh tinh cp... thèm quá nên tự đẻ :)))…
Lâm Mặc Hàn x Trần Hoàng Thiên…
Cô 18 tuổi. Hắn 14 tuổi. Khi ấy cô vì coi hắn là đúa trẻ không hiểu chuyện liền rũ bỏ hắn. Tình yêu sao có thể nói rũ bỏ liền coi như kết thúc?Cô 19 tuổi. Hắn thuận lợi vào trường cấp 3 mà cô theo học ,lúc ấy cô đã ra khỏi trường.Khi cô 21 hắn đuổi theo cô lên đại học.Khi ấy cô sắp tốt nghiệp. Ở đó như mong đợi,hắn gặp lại cô. Nhưng không phải một mình,cô ở bên một người đàn ông khác.Rời khỏi trường đại học, hắn sang Mỹ , thuận lợi lấy bằng MBA. Ở công ty của mình, hắn gặp cô.......Một kẻ là mèo một người là chuột. Kẻ đuổi theo, người trốn chạy.Nhân duyên hay nghiệt duyên ? Chỉ hai người họ hiểu.…
1 chiếc plot mới ư? Trật lất rồi, đây khôm phải là plot mới, đây là reaction Bittersweet bởi 1 minicon💜💚. This is "quà noel muộn" cho cả nhà iu của erin💛. P/s: Sowohl bitter als auch süß 🍬…
Hán Việt: Trở chỉ thế thân thượng vị đích nhất bách chủng phương phápTác giả: Tài ẢnhTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: lết lết ~~Số chương: 148 ( 143 chương chính chuyện + 5 phiên ngoại)Thể loại: Khoái xuyên, Đam Mỹ, Cổ đại, Hiện đại, HE, Báo thù, Chủ thụ, sảng văn, ngược tra, vả mặt, 1x1.Nguồn: wikidth[ Mau xuyên chủ thụ ][ Sảng văn tô văn ] [ 1x1 công là một người ]Văn án: Giang Du là một ảnh đế, cậu vẫn luôn cho rằng mình là người sinh ra để chiến thắng cuộc sống, nhưng mãi đến khi bản thân bị thế thân thành công chiếm chỗ, Giang Du liền giác ngộ, có vẻ như cậu đã sống một cuộc sống giả vậy. Vào lúc vì cứu người khác mà bản thân bỏ mạng, rơi xuống nước mà chết, lập tức xuất hiện một cái hệ thống tự xưng biết quỹ đạo nhân sinh nguyên bản của Giang Du. Sau khi trói buộc với hệ thống, Giang Du bắt đầu xuyên qua các thế giới, tại đó phát hiện lịch sử luôn luôn tương tự, đáng lẽ cậu là người giành được vai chính, lại bị chính thế thân của mình chiếm chỗ thành công, một mớ hỗn loạn đến thảm không nỡ nhìn. Đứa con của trời rốt cuộc bị làm sao vậy ? Chỉ xứng đáng bị thế thân nghịch tập chiếm chỗ sao, không thể được.Hành văn của tác giả trôi chảy, não bộ hoạt động không được bình thường, cho người đọc lần lượt nhìn thấy các thế giới mau xuyên đầy xuất sắc, khốc sảng, cực kỳ đáng đọc.==========bản edit có độ chính xác không cao do đây là lần đầu thử sức, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng và thiện chí nha.…
Warning : OOC, HECP: Châu Kha Vũ - Doãn Hạo Vũauthor: Miche…
Có những người đến với đời ta như một cơn gió. Nhẹ nhàng. Lướt qua. Nhưng để lại cả một mùa thương nhớ.Mai Hạ Vũ Lâm - cô gái lớn lên giữa thị trấn biển nhỏ, nơi mỗi con sóng đều biết tên cô vì tiếng cười rộn rã hàng ngày. Cô sống như ánh mặt trời, như gió trời - phóng khoáng, nhiệt thành, thẳng thắn đến ngốc nghếch. Ai cũng nói cô rực rỡ quá, đến mức người khác phải chói mắt. Nhưng chẳng ai biết, cô cũng từng cô đơn, cũng từng lặng lẽ khóc khi không ai thấy.Rồi một đêm định mệnh, hội chợ ồn ào và ánh đèn lập lòe, cô gặp Vũ Lê Hải Phong. Một chàng trai chỉ hơn cô một tuổi, nhưng ánh mắt lại già cỗi hơn cả thế giới. Anh không khóc, không nói, không xin giúp đỡ - dù đang bị chính người thân đánh đập giữa chốn đông người. Cô không biết anh là ai. Nhưng vẫn lao vào. Cãi tay đôi với chủ quán. Bảo vệ một người xa lạ như thể đã quen từ kiếp trước.Kể từ hôm đó, thế giới của Hải Phong không còn chỉ là màu xám.Anh là gió - vô định, hoang dại, từng nghĩ không ai có thể chạm vào mình. Nhưng Vũ Lâm là ánh sáng. Và ánh sáng... làm ấm cả cơn gió lạnh.Họ yêu nhau theo một cách vừa điên rồ vừa dịu dàng. Không hoàn hảo, nhưng chân thật. Không nhiều lời hoa mỹ, nhưng lại khắc sâu từng hành động. Cô dạy anh cách tin, cách cười, cách sống lại. Anh dạy cô cách lặng im, cách thấu hiểu nỗi đau không có hình hài.Nhưng ánh sáng - rực rỡ nhất, lại là thứ dễ tắt nhất.Và khi mất đi rồi, người ta mới biết... có những người chỉ xuất hiện để cứu rỗi một linh hồn.Rồi rời đi. Nhẹ như chính cách họ đến.…