NOREN〖ıllıllı〗Ta có hẹn ở KWANGYA?
⚁⚂ NCT : NoRen ; MarkMin ; NoMin ; HyuckRen ; JaeRen ; JiChen⚁⚂ Đây là tác phẩm được chuyển thể, và mình cũng là tác giả của câu chuyện gốc…
⚁⚂ NCT : NoRen ; MarkMin ; NoMin ; HyuckRen ; JaeRen ; JiChen⚁⚂ Đây là tác phẩm được chuyển thể, và mình cũng là tác giả của câu chuyện gốc…
bắt nguồn từ 'mình đừng quên nhau - atus x cô ấy'."làm sao biết thế giới có mấy ai yêu em giống như anh?"sự trở lại chẳng mấy hoàn hảo của mình, vẫn mong mọi người đón nhận.21/06/2021 - 05/07/2021.…
Crossover giữa KHR và HQ. Bản dịch đã có sự cho phép từ tác giả, vui lòng không repost dưới mọi hình thức.Link gốc: http://my.w.tt/UiNb/gjzjuKBI4D…
1933, vào thời điểm này Bắc Bình là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Hoa. Sự náo nhiệt này không giống những nơi khác, không phải xa hoa trụy lạc, mười dặm dương trường (Mười dặm đều là địa phận của người Tây Dương)Mà đó là một loại náo nhiệt mỹ lệ, côn khúc kinh kịch, gánh hát Loạn Đạn, tiếng trống Tần Khang, khoái bảng bình thư[1].Bất luận loại hình nghệ thuật truyền thống nào bạn có thể nghĩ đến đều hòa quyện cùng nhau ở nơi này -- Đây cũng là sân khấu huy hoàng nhất của Lê viên[2] suốt nghìn năm nay.Cũng là nơi mà vị khôi thủ cuối cùng của Lê viên, Thương Tế Nhụy, chiếm hết phong lưu.Chỉ một tiếng gọi trên sân khấu, một lần đối mặt lướt qua đã đủ để Trình Nhị gia, Trình Phượng Đài, kết bạn cùng với vị đào kép danh tiếng phảng phất chỉ sống trong lời đồn đại và truyền kỳ của mọi người.Hắn tháo xuống cây trâm hoa mai đỏ trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười nhẹ rồi cắm vào túi áo âu phục của mình.Trong một thoáng chớp mắt, người đã ở tại Trường sinh điện. Thương Tế Nhụy hát 'Đến đây, đến đây, ta cùng Nhị gia cùng đi dạo một hồi'.Trình Phượng Đài lại nói, 'Chỉ cần người nguyện ý, ta vẫn sẽ luôn đi cùng người'. Hai người vì hý khúc mà kết duyên, lời biểu lộ cũng tựa như hai câu hát.Sau lại có tài tử phong lưu đem chuyện của hai người phổ thành kịch để mọi người có thể xem được tận tường, đó chính là vở 《Bên tóc mai không hải đường hồng 》này..Truyện đăng chỉ có mục đích để bản thân đọc offline, all credit goes to omewluoi…
YangYang có một người bạn tên là Rejnun. Nhưng quái lạ thay, ngoài YangYang chẳng ai thấy RenJun cả....…
Cập nhật sau…
"Anh không muốn giả làm người yêu em nữa, anh muốn làm người yêu thật của em, được không?"Yangyang x Renjun‼️Textfic là chủ yếu nhéee…
Những mẩu chuyện nhỏ chứa đầy đường giữa Smeb và Peanut >
Tác phẩm: Trọng Sinh Chi Hầu Môn Đích Thê (重生之侯门嫡妻)Tác giả: Uyển Liễu Thanh Thanh (菀柳青青)Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, trọng sinh, trạch đấu, cung đấuĐộ dài: 356 chương + 3 phiên ngoạiNhân vật chính: Thẩm Dư, Úc HànhVăn ánThẩm gia đích nữ Thẩm Dư, dung sắc tuyệt tục, bị được sủng ái, vẫn là Thái Hậu thân phong Quận chúa, càng gả cho một vị tốt lang quân. Cả người giống như một viên chói mắt Minh Châu, vinh hoa vô hạn, khiến người ta hâm mộ.Nhưng sẽ có một ngày, này viên Minh Châu từ trên trời rơi xuống lòng đất, bịt kín bụi trần, lại như lòng bàn chân bùn nhão, mặc người đạp lên.Mãi đến tận sinh mệnh thời khắc cuối cùng, nàng mới biết, cái gọi là sủng ái đều là lợi dụng.Trưởng tỷ bạc mệnh, là sớm có dự mưu. Ấu đệ bỏ mình, là bị người thiết kế.Thái Hậu thương tiếc, là vì lợi ích một người. Đường tỷ hộ nàng, là vì leo lên Hậu vị.Phu quân sủng nàng, nhưng là vì trong lòng chân chính sở ái, có thể được trên đời tốt nhất tất cả.Chỉ trách bọn họ diễn kỹ quá tốt, nàng đối với những này giả tạo tin tưởng không nghi ngờ. Trở thành một viên đá đạp chân, cuối cùng đại cục đã định, nàng một chén độc tửu giải quyết xong tính mạng.Không hề nghĩ rằng, ông trời có mắt, làm cho nàng ôm nỗi hận sống lại.Nếu như thế, nàng kiếp trước được quá đắng muốn từng cái đòi lại, làm cho các nàng biết cái gì là lẽ thường sáng tỏ, báo ứng xác đáng.Vốn tưởng rằng nàng bị cừu hận che đôi mắt, trong lòng lại không cảm tình. Không hề nghĩ r…
Penthouse Hera Palace nơi mà giới thượng lưu ở.... Nơi mà giết người là trừ khử các mối đe dọa. Nơi mà đồng tiền che mờ đôi mắt. Nơi mà các cậu ấm cô chiêu bạo lực học đường. Nơi mà các mối quan hệ được đặt lên đầu để kiếm lợi nhuận từ đối phương.cre ảnh: https://pin.it/2gw1oy3…
"Mày nói sao cơ Chenle?""F5 thích anh á?""Jeno,Haechan,Jaemin,Yangyang,Shotaro các anh là đồ đáng ghét""Không một ai...được động vào Renjun"…
Author: Lee Min HaRating: TNote: Mọi người đọc rồi cmt nhận xét tí xíu cho au vui, au rút kinh nghiệm để au viết tiếp nhé! :))Không phải tất cả mọi thứ ngỡ như đều có thể nhìn thấy bằng đôi mắt, thì sẽ có thể nhìn thấy được bằng đôi mắt.Không phải tất cả mọi thứ ngỡ như chỉ có thể nhìn thấy bằng đôi mắt, thì sẽ không thể "nhìn" thấy bằng đôi tai.Không phải tất cả mọi điều ngỡ như không thể xảy ra, thì sẽ không thể xảy ra.Chỉ cần bạn có niềm tin, thì điều đó sẽ không có gì là sai!…
Tác phẩm: Thịnh Thế Y Phi (盛世医妃)Tác giả: Phượng Khinh (凤轻)Thể loại: Cung đình hầu tước, trạch đấu, xuyên không, hào môn thế gia, ngọt sủng, cường cườngĐộ dài: 542 chương + 22 phiên ngoạiNhân vật chính: Nam Cung Mặc, Vệ Quân MạchVăn ánKế 《 Thịnh thế đích phi 》, 《 Thịnh thế mưu thần 》 sau khi, thịnh thế tam bộ khúc chi ba -- 《 Thịnh thế y phi 》 Người may mắn có tương đồng may mắn, xui xẻo người nhưng mỗi người có các xui xẻo. Hắn là sống phụ không rõ Quỷ nhãn Thế tử, nàng là sống mà khắc mẫu Quốc Công thiên kim. Hắn bị người của toàn kinh thành sợ hãi ghét bỏ, nàng bị phụ huynh sở khí ẩn cư hương dã. -- Nếu chúng ta đều xui xẻo như vậy, không bằng hẹn ước đồng thời gieo vạ thế gian chứ? Nam Cung Mặc, danh chấn Châu Á "Thiên Diện yêu nữ", nhất thời đen đủi bị cái newbie làm nổ thuốc nổ, bị chết oanh oanh liệt liệt. Lại mở mắt ra, trở thành Đại Hạ Hoàng triều Sở Quốc Công phủ đích nữ. Ẩn cư hương dã, hái hái thuốc, giết giết người, lúc không có chuyện gì làm đánh sư phụ. Vốn cho là sẽ vẫn tiêu dao tự tại hạ đi, mãi đến tận một tấm không thua cho nàng tứ hôn thánh chỉ từ trên trời giáng xuống... Phụng chỉ xuất giá, minh bên trong Bồ Tát, ngầm Tu La, triều đình giang hồ đi tới tự do. Chỉ là. . . Mặt sau theo cái mặt lạnh mặt đơ là xảy ra chuyện gì? ! ******** -- Tĩnh Giang Quận Vương Thế tử phi hỏi: Phu quân, có người báng ta, nhục ta, nhẹ ta, cười ta, bắt nạt ta, tiện ta, làm làm sao xử phạt ư? -- Thế tử viết: Ngươi mà đánh hắn, đánh hắn, đá hắn, đạp hắn, nắm rút ki…
Truyện viết tặng con bạn thân. Là những mẩu chuyện nhỏ được kể dưới cái nhìn của các nhân vật…
Gửi tặng thanh xuân đẹp đẽ. Gửi tặng người bạn thân thương nhất.…
«những bí mật không thể nói ra, những câu chuyện được giấu kín»…
Tác phẩm: Trọng Sinh Chi Tướng Môn Độc Hậu (重生之将门毒后)Tác giả: Thiên Sơn Trà Khách (千山茶客)Thể loại: Cung đình hầu tước, trọng sinh, tình hữu độc chung, hào môn thế gia, trạch đấu, cường cườngĐộ dài: 230 chương + 5 phiên ngoạiNhân vật chính: Thẩm Diệu, Tạ Cảnh HànhVăn ánTướng môn đích nữ, trinh tĩnh nhu uyển.Si luyến Định Vương, tự bôn vì quyến.Sáu năm phụ tá, sẽ thành mẫu nghi thiên hạ.Cùng hắn tranh đấu giành thiên hạ, hưng quốc thổ, mạo hiểm trở thành nước khác con tin.Năm năm trở về, hậu cung đã không dung thân vị trí.Hắn mỹ nhân trong ngực nụ cười minh diễm:"Tỷ tỷ, giang sơn định, ngươi cũng nên lui."Nữ nhi chết thảm, Thái tử bị phế.Thẩm gia cả nhà trung liệt, không một may mắn thoát khỏi.Một khi lật úp, tử tang tộc vong!Thẩm Diệu làm sao cũng không nghĩ tới.Hoạn nạn phu thê, giúp đỡ lẫn nhau, chỉ là là một hồi gặp dịp thì chơi chuyện cười!Hắn nói: "Xem ở ngươi theo trẫm hai mươi năm, ban cho ngươi toàn thây, tạ ân đi."Ba thước vải trắng dưới, Thẩm Diệu lập xuống độc thề: Là nhật khi nào tang, dư cùng nhữ đều vong!Sống lại hồi mười bốn tuổi năm ấy, bi kịch chưa sinh, thân nhân vẫn còn.Nàng vẫn là cái kia ôn nhu nhã tĩnh tướng môn đích nữ.Cực phẩm thân thích rắp tâm hại người, đường tỷ đường muội ác độc vô tình.Tân tiến vào di nương mắt nhìn chằm chằm, còn có tra nam ý muốn trò cũ làm lại?Gia tộc muốn hộ, đại thù phải báo, giang sơn đế vị, cũng muốn chia một chén canh.Đời này, mà gặp ai đấu thắng ai!Thế nhưng cái kia Tạ gia tiểu Hầu gia, đề…
♡(ӦvӦ。) Cảm ơn vì đã đọc ạ!Couple chính: SovChiCouple phụ: RusAme, NazViet, J.E×I.E (một số ngoại truyện có hint)•Thể loại: Ngôn tình *LƯU Ý*•Một số chap trong truyện sẽ có H+**Có chút yếu tố hài hước và nhây, không phục vụ cho mục đích học tập, không có yếu tố chính trị hay lịch sử, không xúc phạm bất kỳ đất nước nào** ____By: WangYao___…