Healing or Hurt - WinnySatang
Có hạnh phúc thì cũng phải có đau thương…
Có hạnh phúc thì cũng phải có đau thương…
Đêm đó tôi phát hiện trên người Yeonjun vậy mà không có vết mực nào, lạ nhỉ, anh là thợ xăm cơ mà?Sau này tôi mới biếtYeonjun chỉ xăm cho khách hàng khi nỗi đau của họ hoàn toàn thuộc về một phần của quá khứ.Chính là khi họ không còn sống với nỗi đau đó thêm một phút giây nào nữa.-----WARNING + Fanfic viết dưới mục đích giải trí, vui lòng không nghiêm trọng hóa các tình tiết ra ngoài đời.+ Au không có sự hiểu biết nhiều về kiến thức chuyên sâu, chỉ lấy tư liệu từ phim ảnh, google và sự hiểu biết của bản thân. Nếu có sai sót mong bạn hãy comment ngay một cái thiệt to để au chữa cháy kịp thời (mình không ngại toxic và mình sẵn sàng toxic lại nếu bạn góp ý với mục đích không hợp lí).+ Mình vẫn đang trong quá trình tập trau chuốt ngôn từ nên không thể tránh việc câu văn dài ngoằn với quá nhiều dấu phẩy. Không gì hơn ngoài mong bạn kiên nhẫn chờ mình lên tay nha.Chúc bạn đọc vui ❤️…
- Cậu buông tay tôi ra! - Luhan cố gắng thoát khỏi cánh tay đang mạnh mẽ siết chặt lấy cổ tay cậu.- Anh nghĩ em sẽ buông sao? - Sehun cười khẩy. - Không phải anh là quản lý của em sao?- Là quản lý thì sao chứ? Tôi có thể quản lịch trình của cậu nhưng cậu không có tư cách gì để quản tôi hết! - Luhan giận tới cực điểm.- Vậy sao? - Sehun bình thản nhìn Luhan đang giận đến đỏ bừng cả mặt. - Em tưởng quản lý phải ở "sát" bên nghệ sĩ của mình.Sehun nhấn mạnh vào từ sát sau đó kéo mạnh Luhan vào vòng tay rồi ôm thặt chặt.- Oh Sehun ... Luhan còn chưa kịp nói gì thì đã bị Sehun cúi xuống hôn môi.*Chát*Luhan ẩn hắn ra, thẳng tay tát thật mạnh khiến má của Sehun ngay lập tức sưng đỏ lên.- Oh Sehun, tôi hận cậu. Luhan phừng phừng lửa giận, dứt khoát xoay người đi ra khỏi phòng.- Anh hận em? - Sehun đưa tay sờ lên chỗ má còn đang bỏng rát vì phát tát vừa rồi, khoé môi nhếch lên - Anh dù có hận em đến đâu thì anh cũng sẽ là của em mà thôi, Xi Luhan!…
nhiều oneshot.…
dành cho ai muốn trải nghiệm truyện vừa đánh vừa xoa:))…
"Tôi bị đuổi ra khỏi nhà rồi, đi đâu bây giờ?""Thì để thằng Gemini này là nhà của cậu.""Sao cậu ồn thế?""Ồn thì Fot mới không cô đơn."đúng như cái tên, chiếc fic nhỏ này là để chữa lành.Tác giả: gofeii…
Về câu chuyện tình yêu của bạn Ming Cún và người yêu bạn ý - Bạn Mèo Nunu…
Choi Yeonjun là idol trẻ tuổi đã được debut từ lâu và sớm được mọi người ủng hộ. Nhưng dạo gần đây, một làn sóng chỉ trích đổ lên hắn và hắn thấy tâm trạng mình không ổn. Thủ khoa đầu ra ngành tâm lý học - Choi Soobin, là sinh viên xuất sắc vừa mới ra trường. Bởi vì học lựa giỏi, cậu đã được nhận vào làm việc ngay lập tức mà không cần thực tập. Cậu đã luôn mong đợi ngày đầu đi làm với công việc mơ ước nhưng nhanh chóng hối hận vì điều đó."Anh làm gì mà lắm bệnh vậy..?""Bên cạnh cậu khiến tôi cảm thấy dễ chịu."…
trải nghiệm cá nhân, đừng rì pọt nge trời…
-Sometimes you need a little rest.-Characters: ZKY + a little bit YHYIt's just that after these past few days, I wanted to write this story. It's just an incomplete outburst but I decided to post it anyway. Inspired by "Land on me" - a song for Kepat加油! 好好休息 💙…
- Ngươi là vị hôn thê được ta mua bằng tiền - Đôi mắt lạnh băng ấy chiếu thẳng vào người cậu - Vì thế đừng bao giờ nghĩ đến việc phản bội hay bỏ trốn- Thần .... Ngài đang nói gì vậy? - Cậu chỉ được thuê đến đây để làm giúp việc thôi mà- Còn định giả vờ ngây thơ đến bao giờ nữa. - Sehun bước đến, đưa tay nhắc cằn Luhan lên để đối mặt với mình - Tháo bỏ cái lớp mặt nạ thiên thần đấy đi. Ta đã quá nhầm khi tin ngươi là người tốt bằng những lời dối trá được nói ra chỉ cách đây mới chưa đầy 1 ngày.- Thần ..... - Nước mắt cừ từ từ rơi xuống. Nhìn người kia lạnh lùng quay bước sau những lời nhục mạ cậu, cậu lại cảm thấy bóng dáng ấy thật quá cô đơnBiết bao giờ cậu mới lại có thể nhìn thấy nụ cười toả nắng như ngày hôm trước. Hay nụ cười ấy cũng như những cánh hoa bồ công anh, mang vẻ đẹp tinh khiết làm xao động lòng người, thế nhưng lại bay đi mãi mãi không trở lại ..................…
- có cách nào để bị chấn thương quài quài luôn ko?- tui muốn ngày nào cũng đi tập vật lí trị liệu để gặp em hết 😩 - tui thích cái cách em mát-xa cho tui á- ko biết khi nào tui mới được nắm tay em? sau này chắc chắn sẽ làm được 😼- sao em ko làm bác sĩ chính thức mà làm bác sĩ thực tập nhỉ, tui chỉ muốn em chữa trị cho tui thui- em chữa lành về mặt thể chất lẫn tâm hồn của tui[vận động viên bóng chuyền x bác sĩ thực tập]cre ảnh trong fic: pinterest…
Ngày hôm ấy, bầu trời đầy nắng ấm áp nhưng lòng người lại đang lạnh cóng. Những giọt nước mắt không ngừng rơi. 11 con người ấy quá sốc. Nhưng có lẽ người đau khổ nhất là Tao.-Anh ấy tại sao lại đi mà không nói gì?? - Những giọt nước mắt vẫn rơi, đôi mắt ấy giờ đã sưng húp cả lên - Anh ấy chẳng phải đã hứa sẽ bên nhau mãi mãi hay sao??Câu nói ấy dường như càng khiến không khí trở nên tồi tệ hơn. Phải! Anh ấy đã hứa sẽ ở lại. Nhưng anh ấy đã thất hứa. Không còn một ai có thế kìm nén được nước mắt nữa rồi. Nó cứ rơi xuống và vỡ tan như lòng người lúc ấy.Tao bất chợt hát bài Miracle in December trong tiếng nấc. Không. Đó không phải là hát. Đó là gào, gào lên trong sự tuyệt vọng.*Cố gắng tìm kiếm dáng anh, người mà em không thể thấyCố gắng lắng nghe giọng anh, người mà em chẳng thể nghe*(Miracle in December - EXO)…
- Tập hợp những chiếc oneshot về các cp nhà 17 (人 •͈ᴗ•͈).- Ở đây có order truyện theo sở thích của mỗi người (◔‿◔).…
nãy viết bản dài dằng dặc mà nhỡ ấn thoát ra, lười type lại lắm.#AI viết fic, chưa được chỉnh sửa, phục vụ cá nhân và lưu trữ kỉ niệm đu couple.…
"Chị là thợ chụp lề đường thôi, không biết có thể chụp cho em một tấm được không?""Được chứ!""Thật may quá, người xinh đẹp thế này cứ ngỡ đã có nhiếp ảnh gia của riêng mình rồi"…
pov: bạn đang đọc nhật kí của người yêu bạn…
- Dunk, cậu muốn đi ngắm hoàng hôn trên biển không?Dunk đưa mắt nhìn ra đường phố rồi lại nhìn Joong.- Thời tiết thích hợp nhỉ, được rồi, đi ngắm hoàng hôn trên biển thôi Joong. 🌻🌻🌻Viết tiếp câu chuyện của CUỘC GỌI LÚC NỬA ĐÊM.…
câu chuyện healing về việc anh chíp tồ thổ lộ với em chớp đáng iu sau kỳ chuyển nhượng (?)author: tmf (hoangvuxtyerr)…
Nhìn anh này, cảm nhận anh đi. Từ từ thôi bé ơi…