[Tớ yêu cậu] anh cất tiếng nói khẽ,ánh mắt nhìn tôi cả phòng xem kịch bỗng im ắng. Dù là diễn nhưng tôi lại không hề biết nó lại là lời nói thật lòng của anh sau này........Giống bộ anime Komi không thể giao tiếp (komi can't communicate)…
Người làm hết tất cả vì emDù là máu rơi cũng chỉ vì emNhận hết lỗi lầm, là vì emEm còn mong chờ điều gì nữaChỉ một câu nói yêu mình anhTheo như nghĩa đen cho em tim của anhSẽ chẳng có ai yêu em bằng anh…
Sau khi đi concert Anh Trai Say Hi về thì mới xem show Anh Trai Say Hi. Và trời ơi bị u mê Jsol và Hieuthuhai quá nên một hủ nữ như mình phải ship và viết ngay một câu chuyện về những duyên phận và khoảnh khắc đáng yêu của hai người này trong chương trình này.Dù biết Hieuthuhai đã có bạn gái và Jsol thẳng nam độc thân với đàn mèo 20 con cũng không ngăn nổi con tim hủ nữ đẩy thuyền hai bạn nhiệt tình. Có gì mong hai bạn và fan của hai bạn đọc hoan hỉ cho vui và lượng thứ ạ =)))Jsol thụ, yêu mèo, mới đầu ngại ngùng nhưng sau hòa đồng hay cười x Hieuthuhai thông minh, trượng nghĩa, thẳng nhưng duyên.…
Tôi vẫn thường cho rằng, Nguyễn Thái Sơn là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ, có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Trần Phong Hào, đứng sau đồng nghiệp là một con lười èo uột. Nhưng tôi thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi, sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Nguyễn Thái Sơn.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/189480045-h%C3%ACnh-nh%C6%B0-em-y%C3%AAu-anhTác giả: @downpour0721Tình trạng: hoànCouple gốc: OnglierCouple chuyển ver: SolnicTình trạng: đã hoàn thành…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
Thể loại: Text fic (ooc, ngọt)Couple: RhyCap, DooGem, NickyJsol, DươngKiềuNhân vật phụ ê hề từ RV tới ATSHTất cả tình huống, sự kiện xảy ra chỉ là fanfiction.KHÔNG BÊ RA KHỎI WATTPAD!!!!…
Tác giả: Amour (mọi người có thể gọi là Am)Thể loại: Giới giải trí, tình trai, OOC, oan gia ngõ hẹp, text, văn xuôi,...🔥 Tuyến thời gian thuộc về tác giả. Tình tiết được tác giả thêm bớt không giống với đời thực!❌ Mình không ghép cặp các anh trai đã có gia đình.Hay bị bí idea, dễ bị deadline dí nên thời gian ra chap không cố định.+ Không có nhu cầu mang ra khỏi W và được công khai với chính quyền.+ Tần suất xuất hiện của các nhân vật không đều!Mong mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.…
Tác giả gốc: 𝑇ℎ𝑢̛𝑜̛̣𝑛𝑔 𝐴𝑛Edit: blog "hoa yêu hoa"Chuyển ver: dorisChưa có sự đồng ý của tác giả, có thể sẽ bị gỡ bất cứ lúc nào.Tôi và tổng tài đã kết hôn bí mật được một năm, không ai biết mối quan hệ giữa tôi và anh ấy. Cho đến khi tôi vô tình đi nhầm vào phòng họp, lãnh đạo bộ phận liền mắng tôi trước mặt mọi người rằng tôi không có đầu óc. Người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tọa thản nhiên lên tiếng giải vây: "Xin lỗi mọi người, tôi nhờ phu nhân đến đây để đưa tài liệu." "..." Chết tiệt, tôi thà bị mắng còn hơn!…