[RhyCap - AnhDuy] Mafia.
Hãy để tôi ôm em bằng đôi cánh của ác quỷ.…
Hãy để tôi ôm em bằng đôi cánh của ác quỷ.…
Couple: SolNic.Vì lần đầu viết nên có sai sót, mong mọi người góp ý ạa.…
SolNiccouple phụ:HieuDomic…
Một cuộc gọi tưởng chừng như ngẫu nhiên, một lời tỏ tình nửa vời. Một tình yêu dở dang, nhưng rồi sẽ chớm nở.…
Câu chuyện của ba…
" gặp nhau rồi thật khó lìa xa "" chứ không phải mới đầu ghét nhau bỏ mẹ hả?? " " ê nha?? ê!!? "…
hex save 🔞nhận order cp…
thật ra chỉ là 1 số mẫu truyện nhỏ viết lúc chán muốn chia sẻ cho mọi người thôi…
những mảnh nhỏ…
biển và cát, anh và em, liệu ta có thể... hòa làm một không?beta: khongphaikiqi…
The morning after we fought.…
chây son níc ky và lâu quàng.…
"Tay bưng dĩa muối chấm gừngGừng cay muối mặn xin đừng quên nhau.Bánh này bánh nghĩa bánh tìnhTấm lòng son sắc giữa mình với taBánh này xin được cắt raSáng như trăng sáng giữa ta với mình"…
đủ tuổi rồi mình vào trong nhé…
Tôi vẫn thường cho rằng, Nguyễn Thái Sơn là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ, có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Trần Phong Hào, đứng sau đồng nghiệp là một con lười èo uột. Nhưng tôi thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi, sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Nguyễn Thái Sơn.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/189480045-h%C3%ACnh-nh%C6%B0-em-y%C3%AAu-anhTác giả: @downpour0721Tình trạng: hoànCouple gốc: OnglierCouple chuyển ver: SolnicTình trạng: đã hoàn thành…
đơn giản là seg…
Văn ÁnNguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước.Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*.Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa."Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?…
oneshort.valentine muộn và meo meo meo…
Không ai biết là tôi đang đếm gì, mỗi ngày đều cười tủm tỉm rồi viết một số vào mép sách. Ngày 28, không ai còn thấy tôi cặm cụi ghi ghi chép chép hay viết mấy con số vô nghĩa vào cuốn sách giáo khoa hoá nữa." Ngày mai không thuộc về mình rồi "Ngày mai vẫn đến, như mọi ngày khác. Chỉ là tôi không đến lớp nữa, chỉ là không còn tiếng " có " rụt rè khi điểm danh.…
Lần đầu đều trao cho anh vậy mà....…