[Thuận Cực Thuận] LIMO
Tác giả: zkadxbien (xiaohonghu)Couple: Trương Cực x Trương Tuấn Hào (switch)-Chuyện thường ngày. KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT…
Tác giả: zkadxbien (xiaohonghu)Couple: Trương Cực x Trương Tuấn Hào (switch)-Chuyện thường ngày. KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT…
Couple chính : CheolhanCuople phụ : JunHao, Hozi, Meanie,VerKwan ,Dino ,JoMin (Joshua×DK)(Không biết gọi sao cho phù hợp lấy đại chữ đầu của Joshua với chữ cuối của SeokMin (tên thật của DK) 😁)Có chút ngược , hường , Có thể có H (viết H không được hay) , HE…
Bệnh nhân tâm thần Jeonghyeon x bệnh nhân tâm thần Ricky…
Jeon Wonwoo cứ mơ về một người…
Fic hơi tà răm.Hề lắm mấy bàKhông phải Textfic nho Các CP:Sooseok, Cheolhan, Minwon, Soonhoon, Verkwan, Junhao, DinoxYou (bạn và Dino mối quan hệ sạch và không có chi tiết 18+ nho)Fic được đăng khi "Clb bất ổn" hết…
Tên gốc: 你是男的,我也爱Tác giả: AngelinaThể loại: Đam mĩ, vườn trường, 1×1, HENhân vật: An Tử Yến x Mạch Đinh…
Một câu chuyện không thực về Wen Junhui - Xu Minghao - Kim MinGyu của Seventeen, cùng một vài cameo thành viên.Truyện hoàn toàn dựa trên tưởng tượng của tác giả, tất cả đều không có thật và không bao giờ là thật. Đừng lo lắng!Theo bạn, thứ tình cảm nào là sâu sắc nhất trên thế gian? Tình cảm thổn thức nơi trái tim hay những kỉ niệm khắc ghi trong kí ức?Cả hai đáp án có vẻ đều không đúng vì với họ, tình cảm sâu sắc nhất là thứ tình cảm dù đánh mất đi bản thể của chính mình vẫn không cách nào ngừng lưu luyến. Thứ cảm xúc vượt qua cả trái tim lẫn kí ức, lắng đọng ở tầng sâu nhất trong ý thức con người.Chính là nó, tình yêu vĩnh cữu nơi tiềm thức.…
vô tình gặp gỡ nhưng lại vấn vương không rõ, với tính cách yên bình không ồn ào như zhanghao thì bằng cách nào sung hanbin có thể bước vào thế giới của cậu? chầm chầm, nhẹ nhàng như con người zhanghao, bằng cách đó từ từ mà bước vào cuộc sống của cậu, đem lại những kí ức những cảm xúc khó quên.…
nếu kim mingyu biết trước rằng chuyển nhà sẽ có người yêu, vậy chắc hẳn nhà thiết kế kim đã nghe lời từ tổng mà chuyển sang nhà mới từ sớm rồi.phần tiếp theo của ***từ tổng và văn ảnh đế***một món quà đến từ emily 🫶________truyện nằm trong series "17 in the city" trong vũ trụ của emily, và chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @emlykeem. mọi hình thức đăng tải khác đều là ăn cắp.***junhao | từ tổng và văn ảnh đế***verkwan | thư ký boo và quản lý chwe***meanie | nhà văn jeon và nhà thiết kế kim***soonhoon | producer lee và idol kwon***cheolhan | tổng tài yoon và vệ sĩ choi***seoksoo | nhà báo hong và bác sĩ lee…
dành cho những ngày chạy kpi mà không muốn thực sự phải sửa quá nhiềunhững con chữ được xuất hiện ở đây không phải là những gì hoàn thiện nhất, mà cơ bản nó đến khi mình bảo, "oh, thử xem nào"vậy nên ở đây, mình mong các bạn đọc của mình cũng sẽ chill như khi các bạn trải nghiệm 1 bộ phim, được quay trong một lần ---------------------------------những bộ phim ngắn về các nhân vật chính của chúng mình…
tối nay junhyeon qua ngủ với anh nhé?hanbin chờ mình một chút, mình phải chắc chắn mình là đẹp nhất khi đi cùng hanbin!anh chờ ricky bao nhiêu năm rồi, chút cỏn con này đã là gì với anh?yujin để anh cõng em trên vai cả đời nhé?…
Joke nhưng nó nhạt vãi.…
Bộ truyện đầu tiên về Seventeen của mình, đây là nơi những câu chuyện ngắn về Cheolhan, Seoksoo, Meanie, Junhao, Soonhoon, Verkwan. Có lẽ mình sẽ có chút thiên vị Soonhoon vì Jihoonie là bias của mình, trân quý của mình.Văn của mình có hơi lủng củng, diễn đạt không tốt, mong bạn đọc thông cảm.…
sai lầm lớn nhất của tôi, là phải lòng cậu...…
truyện đầu tay, ngẫu hứng viết thôi nên có dở thì đừng ném gạch đá nhá.…
những mẩu chuyện dở dang…
love is everything.…
Mình bên nhau ngọt ngào và dài lâu🐶🐱…
những thông tin trong cốt chuyện không giống với thông tin ở ngoài của huyền và lan nhaa.-.Mn đọc vui có gì thì nói tuii với truyện được kham khảo ở vài bộ truyện, phim, phim ngắn…
[hogwarts setting]yoon jeonghan lỡ đem lòng tương tư vị thủ lĩnh nam sinh nhà gryffindor mất rồi. cậu tự mình giấu nhẹm đi những cảm xúc của bản thân trong từng bức thư tay mà cậu viết hằng ngày. nhưng rồi đến cuối cùng, chẳng có bức thư nào được gửi đi, mà chỉ có niềm thương mến vẫn còn lưu đọng ở đó.…