cre: @ nakk76 (link: https://mobile.twitter.com/nakk76/status/1047419157610819584)Tsukishima x Kageyama: Tsukishima - Top, Kageyama - Bot-Nhân vật gốc thuộc Haruichi Furudate trong bộ truyện Haikyuu-Chuyền hai thiên tài đem lòng ngưỡng mộ "ánh trăng" sáng và chàng chắn giữa ngạo kiều không kiềm nổi lòng mà khao khát Đức Vua. Một người là đại ngốc nhưng lại rất đơn giản, một người tuy kiêu căng nhưng đủ thông minh và nhạy bén. Liệu họ sẽ viết lên cậu chuyện tình yêu như thế nào?…
Tác giả: Tam Thiên Đại Mộng Tự Bình SinhEditor: MiriTình trạng: DropThể loại: Cổ trang, Cường Cường, Chủ thụ, Ngọt, Cung đình hầu tước, HE, 1v1[Ở lì trong nhà bị đồn khát máu, ngồi tự viết đam mẽo vương gia công x Thích phá rối quân tử tướng quân sau đó trở thành phản thần thụ]Bản Trung: 27/7/2020 - ?Bản Việt Edit: ╮(╯_╰)╭…
Dựa theo chap 550Một fic mang hương vị buồn và nhẹ dàngP/s:Tui cũng chẳng biết cái hình nền là Kenshin hay là Okita nữa, giống nhau quá thể.Hình như là Kenshin thì phải,thôi kệ,nhìn vẫn đẹp mà…
Author: Khải Đại NhânRating: KCategory: Boy x boy, general, HEPairing: Khải NguyênDisclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về mình và mình viết phi lợi nhuậnSummary: đọc hết truyện là sẽ hiểu thôi a~ ^^Lần đầu viết fic mong mọi người ném đá nhẹ nhẹĐể ta từ từ lượm về xây biệt thự a~ :3…
Raska - Một con người bình thường đã mất hết tất cả mọi thứ thuộc về mình, gia đình, tài sản, bạn bè chỉ để phục vụ cho thứ gọi là Vận Mệnh của Thế Giới. Vốn tưởng rằng bản thân sẽ mãi mãi bị trói chặt vào trong xiềng xích vận mệnh vô thường, một lần nữa Raska nhìn lên bầu trời như cách cậu thường làm. Để rồi, ý nghĩa sống duy nhất của cậu đã tồn tại, chỉ để làm sáng tỏ bí mật mà bản thân liên tục bị che giấu suốt cả cuộc đời. Có lẽ, đây là khởi đầu chứ không phải kết thúc đâu, tiến lên đi Raska, lần này không phải vì Nhân Loại, mà là vì [cậu], vì [Raska]."Đêm đó, tôi đã nhìn thấy một ngôi sao trên bầu trời, nó như tự nhủ với tôi rằng: [Tại sao cần phải chết đi khi người đời còn đang che giấu tất cả chúng ta những sự thật vốn đang bị chôn vùi trong bóng đêm?]""Haha, hệt như một trò đùa vậy...""... Vậy anh hợp tác với tôi chứ Kyouichirou? Tôi sẽ hỗ trợ gia tộc Yozakura hoàn thành nhiệm vụ tối thượng của cả gia tộc. Ngược lại, anh hãy giúp tôi hoàn thành [Lời hứa của người chết] nhé?""Hoàn thành [Oán niệm của những người đã chết]..."…
Mình đọc xong bộ truyện này từ hồi lớp 2, nhưng chưa hài lòng về kết thúc của nó. Chính vì thế, mình muốn mở ra một tương lai cho cặp nam nữ chính : Amuto…
Cánh cửa hé mở, Shinsuke Kita vẫn thanh tao như vậy, và khuôn mặt không thể giấu nổi những ngạc nhiên. Đáng lẽ ra, Atsumu chưa thể về nhà cho đến tuần tới vì bữa tiệc chào mừng của cậu.Nhưng giờ cậu ấy đây, hai lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi cùng với một túi bánh mì, xuất hiện trước mặt Shinsuke Kita - đội trưởng cũ và cũng là mối tình thời niên thiếu của cậu./ permission was totally granted by the author on archiveofourown. do not reup. /…
"tình cũ không rủ mà tới, hôm nay nhiều chuyện hài thật!"fic chỉ được đăng tại wattpad và trang wordpress romantic universehttps://universromantique.wordpress.com/2020/09/16/atsukita-osdhahe/…
Hắn không xứng với điều này. Thẳm sâu bên trong hắn biết điều đó. Nhưng hắn vẫn muốn thử lại lần nữa. Hắn vẫn muốn giữ anh bên mình. Vẫn muốn mở cánh cửa đó ra, và chờ Kita bước vào. Vẫn muốn bước đến bên anh, chỉ cần Kita cho phép hắn. "Với lại, em chẳng cướp đi bất kỳ điều gì từ anh hết. Là anh chọn em vậy thôi. Và anh sẽ tiếp tục làm vậy" Vẫn muốn tin rằng anh sẽ không phá vỡ thế giới của hắn- mà là chữa lành nó.------Commission @moonkie111…
"Người ta thường bảo chúng ta phải vượt qua khó khăn của cuộc sống, những gian nan, đau khổ mà nó mang lại mới có thể thành công và hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng ta. Nhưng họ có khi nào thắc mắc rằng phải trải qua bao nhiêu, bao lâu thì hạnh phúc sẽ đến. Hay chúng chỉ đến một lần rồi sau đó bắt mình phải trả phí bằng hàng ngàn thử thách cực nhọc để có thể mua được một chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Hay thứ hạnh phúc ấy thực chất chỉ là bàn đạp cho bước đi đưa chúng ta xuống vực thẳm mà hầu hết chẳng ai nhận ra. Chắc hẳn là họ chưa bao giờ...Đó cũng là câu hỏi chả có được câu trả lời suốt những năm tháng cuộc đời tớ. Mong cậu có thể giải đáp. Cảm ơn vì đã đến bên tớ và xin lỗi vì...chẳng vì gì cả"Bức thư nhòe đi bởi nước mắt và máu, chỉ kịp để lại đoạn nhỏ nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi. Đớn lắm!…