on2eus • Một đời
"Tuyết rơi rồi này""Ừ nhỉ, tuyết rơi ngày càng nhiều"…
"Tuyết rơi rồi này""Ừ nhỉ, tuyết rơi ngày càng nhiều"…
Tên gốc: 我向你走去Tác giả: Nhập Uyển Bạch (入苑白)Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, nhẹ nhàngSố chương: 48 chương (Đã hoàn)Editor: Nene & UnBìa: ChaosArtist: Illustrator : @GD8KS ( Twitter )Nguồn cv: Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm (Wikidich)Ủng hộ chúng mình tại đây nhé: https://bitly.com.vn/NsbZzVăn án: Lục Dụ nhìn vào đôi mắt của Giản Thiệu nói: "Thật dễ bị đuổi theo."Giản Thiệu sửng sốt, không kịp phản ứng, hỏi: "Cái gì thật dễ bị đuổi theo?"Lục Dụ nói: "Tôi," nghe thanh âm còn có chút run rẩy, "Thật dễ bị đuổi theo."Giản Thiệu trước kia tuy hung dữ! Nhưng có thể nói là thằng nhóc lớn lên trong tình yêu.Lục Dụ rõ ràng là nhãi con không ai quản, nhưng lại không ra oai!Văn trung mang một chút điểm phát sóng trực tiếp, bản chất cũng là để thể hiện tình cảm, cơ bản là không chơi game.Tag: Yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, ngọt văn, trưởng thànhMột câu tóm tắt: Giả. Tên hung danh yêu thầm đại khốc ở bên ngoài onlineNhân vật chính: Giản Diệu, Lục Dụ┃ phối hợp diễn: Hạ Kha ┃ khác: Hai bên thầm mếnP/s: Nếu thấy hay thì hãy cho bọn mình một bình chọn để có thể động lực nha :3 Bộ truyện edit đầu tay nên chỉ đúng tầm 70%.…
Tác giả: Angel NotGiữa lớp giấy gói quà......là một con chuồn chuồn gỗ.…
Mơ về một thời tuổi trẻ đơn thuần chúng ta còn có nhau. Nơi ấy có chúng ta, và có những kỉ niệm đẹp của chúng ta !…
Tác giả : ShimNguồn : thuvientruyen.infoLời nói đầu : Chút xao lòng khi nghe đâu đó câu hò ngọt lịm, bản thân mình cũng từng ngân nga Lục Vân Tiên :"> . Và do nhiều lý do khách quan mà câu chuyện này ra đời. Những con người hồn hậu, những tấm lòng chân thật, và mối tình hồn nhiên như đất, như cỏ, như mưa...…
Tổng hợp những One shot.…
Một series truyện smut về SeoksooĐây là nhưng bộ chuyện ngắn do au viết nên chỉ có H và H ai không đọc được thì đừng vào nha.…
"Bỗng ngoảnh lại thấy người mỉm cười nhàn nhạt,tiếng lòng ta gợn sóng dào dạt không ngừng.Mưa gió sấm rền, chỉ cần ở bên người mà thôi..."..(Duyên khởi - Châu Thâm)…
ê cái quán này ngựa quá vậy?lowercase.…
Một câu chuyện tình đẹp như cổ tích có lẽ là quá khó cho những người như Diệp Thiên Di...Đó sẽ là một mối tình đẹp...Đó sẽ là một gia đình hạnh phúc với những đứa trẻ ngây thơ..Đó sẽ là tình yêu vĩnh cửu bất chấp tháng năm...Nếu....Ngày hôm ấy, 13-6, chiếc xe hơi đắt tiền không cướp anh khỏi cuộc sống của cô.....Nếu....4 năm sau, kẻ đã gây ra nỗi đau năm nào không xuất hiện và nói lời yêu thương...Thì... câu chuyện ấy sẽ không trở thành những chuỗi ngày địa ngục.Nhưng,,,,, MẠNG ĐỀN MẠNG, MÁU ĐỔI MÁU....đã trở thành quy luật...căn phòng bí ẩn chôn sâu sự thù hận vẫn được mở ra hàng đêm...Liệu tình yêu của anh có làm cô từ bỏ mọi hận thù? Hay kết cục chỉ làm tất cả cùng cuốn vào vòng xoáy của tang thương........Hạnh phúc là quá xa vời hay chỉ trong tầm tay...Chỉ cần cô nói:" Chúng ta yêu nhau nhé, thì mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều..."…
tình cảm học trò lãng mạng và cảm động, khi đọc xin đừng cười…
Nàng - một Yu Jimin với trái tim ấm áp và tốt bụngCô - một Kim Minjeong đem lòng yêu mến nàng…
Đà Lạt thơ mộng và trữ tình. Nơi đó, có tình yêu chớm nở của ánh mặt trời đang sưởi ấm một tảng băng lạnh giá. Liệu ánh mặt trời ấy có sưới ấm được tảng băng ngàn năm không?…
Cô-một người con gái luôn nép mình trong vỏ bọc yếu đuối.Cô là người kì lạ,chẳng hề biết khóc dù rất muốn khóc.Cô chẳng thể bảo vệ được ai.Cô tự ti-chẳng hề muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Sống nội tâm,nhưng anh,anh đến và làm cho cuộc đời cô thay đổi rất nhiều.Anh-Một thiếu gia công tử lạnh lùng.Chả muốn lại gần ai.Anh cũng kì lạ,chẳng hề đọng lòng trước 1 việc gì đó.Bởi đơn giản,anh ghét cuộc sống của mình vì nó quá nhàm chán.Nhưng anh -đột nhiên lại chủ động nói chuyện với cô.Hai người vượt qua biết bao nhiêu sóng gió để đến với nhau...cuối cùng,tình yêu ấy cũng có kết thúc đẹp.…
AKB48 bựa time =)))…
Tổng hợp oneshot.Lẫn lộn thể loại.Chọn theo sở thích.…
Tôi gặp lại Dương An Việt vào năm tôi hai mươi lăm tuổi.Tôi nhớ rất rõ, lúc ấy là tháng mười hai,tại Hà Nội.Ngày cuối của chuyến công tác, tôi đứng trước cửa khách sạn chờ người đến đón.Hôm ấy trời mưa to, thị lực của tôi cũng kém nên khung cảnh xung quanh giống như bị màn sương che phủ, mờ mờ ảo ảo.Thế nhưng, tôi lại nhìn thấy rõ một người mà tôi không bao giờ quên được.Phía bên kia đường, một người đàn ông bước ra từ một nhà hàng, người đó mặc chiếc áo măng tô màu be,một chiếc quần tây.Mái tóc đen hơi ươn ướt.Tôi khẽ nheo mắt lại,đó là Dương An Việt chăng?Tôi không suy nghĩ gì liền vứt bỏ vali ở khách sạn rồi chạy thật nhanh sang đường.Anh đi rất nhanh, chốc lát đã hoà mình vào đám đông rồi mất hút.Tôi tưởng đã không còn hy vọng gặp lại anh.Thế nhưng hoá ra vẫn có thể, tôi lại nhìn thấy Dương An Việt lần nữa.Lần này tôi đuổi kịp anh rồi.Tôi chạy đến, trời mưa khá to,tôi lại chẳng có ô thế nên quần áo và đầu tóc bây giờ đã ướt sũng hết rồi.Tôi chặn trước mặt anh, thở hổn hển, khẽ nói:"Anh..."Tôi còn chưa kịp nói hết câu, Dương An Việt đã lên tiếng:"Xin lỗi, chúng ta quen nhau sao?"…
ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NGÔN ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NGÔN ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NGÔN điều quan trọng phải nói 3 lần=))-Cậu, người mà tôi từng thích.Cậu, người bạn mà tôi trân quý.Cậu, người chết khi mới 24.----TG: một bộ đoản văn đầu tay:))) vốn từ, điểm văn tỷ lệ thuận với nhau , cách diễn đạt vốn tệ nên xin đừng trông chờ quá nhiều vào cảm xúc (dù nó là ngược-))Có thể có 1 số tình tiết vô lý và lỗi, mong mn góp ý:3…