Fourth Nattawat đang chuẩn bị đón người yêu về sau cuộc vui của hắn ta, liền nghe thấy người anh ta yêu không phải là mình để chọc giận hắn bằng cách kết hôn với anh trai của người yêu mình. Cuộc tình của câu không biết sẽ đi về đâu? Liệu cậu có thật sự đúng đắng khi đưa ra quyết định này?…
Dành cho những người thực sự thích Haikyuu!! và đu được các thể loại thuyền___________Starting day: 04/09/18Ending day: 18/09/21___________Highest rank#1: iwaoi#1: kurotsuki#1: bokuaka#1: kuroken #1: daisuga#1: levyaku#1: otp #1: hq…
Dom/sub dynamicsBakugou học cách chấp nhận bản năng Sub của mình sau khi cố chôn giấu suốt hai năm trời dưới sự giúp đỡ của Todoroki Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác!Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/59552092?view_adult=true&view_full_work=trueTiến trình fic gốc: 50/67 chương…
Tôi không thể viết ngược, xin đừng để tôi viết ngược=))Chủ yếu là những cp mình ship:-KakoIza-ChifuBaji / ChifuKazu-AngrySmiley-ZừaInu / Inu chặt zừa ( KokoInu )-MikeyDraken-SanzuRindou-RindouSanzu-RindouAngry-EmaHinata-...Thể loại: Tôi không thể viết ngược nhma tôi thích viết ngược, ooc, ngọt, có H?Cre ảnh: TR nhma hôq nhớ chap mấy, simp Senju nên cho vào đó._.]…
Thẩm Thất là một tử sĩ luôn theo bên người Huyên Vương Thẩm Trọng Hoa, cũng là nữ nhân của Huyên Vương hắn.Nhưng trớ trêu thay lại chẳng phải là nữ nhân trong tâm của hắn.Kiếp trước, nàng yêu hắn, nhưng hắn lại vì nữ nhân mà hắn sủng ái bất chấp tất cả đem nàng đi hòa thân thay cho nàng ta, lại gả phải một tên hôn quân nổi tiếng tàn bạo ở Bắc Quốc, thậm chí còn ban cho nàng rượu độc, hại chết nàng thì thôi đi, lại còn hại chết hài tử trong bụng của nàng và hắn.Thẩm Thất tâm can nguội lạnh , ở trước mặt Thẩm Trọng Hoa lúc này đã lên ngôi cửu ngũ chí tôn mà tự vẫn, chỉ cầu cho kiếp sau không cần gặp lại, lại không nghĩ rằng, ở thời điểm nàng trọng sinh lại trở lại khoảng thời gian nàng còn ở Huyên Vương phủ.Thời điểm mà không những có mặt của Thẩm Trọng Hoa mà còn có mặt của cả nữ nhân hắn sủng ái - Tô Liên Tuyết.Thẩm Thất không nghĩ giẫm lên vết xe đổ lần nữa, chỉ nghĩ đến việc tìm đường thoát thân, nhưng nào có ngờ hắn luôn đối với nàng tâm lạnh như băng, tùy ý để Tô Liên Tuyết khi dễ nàng, bỗng dưng lại thay đổi, quay ra sủng ái nàng ?Không đúng, là đổi tính?!-------------------------Tác giả: Chi CửuEditor: QingggWattpad: @qing126Personal blog/facebook: @heydzo.umbalaNguồn: wikidichĐây là truyện mình tự edit từ bản convert, vui lòng không re-up !…
Câu chuyện về kiến trúc sư Park Jihoo đơn phương bác sĩ Yoon Chanyoung (・(ェ)・)!!! @downpour0721original fic link: https://www.wattpad.com/story/189480045?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=media_slideshow_button&wp_uname=urfavvpamz&wp_originator=jOh376Dw0chwy5WbUc58jU154KUILdj8j%2BUDw15W%2BQ2Ymi%2BJAF2HXLuVPA7ZJQHi4NekvA%2F006KbmQoEyD8kTQIFc%2FUeoyMXq4oc0OkafWlbYVZI8IanLxaVPdk0%2BVLh…
Kiếp này không được...thì kiếp sau.Câu nói ấy từng nhẹ như gió, như nụ cười dưới mái hiên ngày nắng nhạt. Nhưng khi thời gian trôi qua, khi cái gọi là "kiếp sau" cứ lặp đi lặp lại như một bản án không hồi kết, thì mới hiểu...không phải tất cả lời hứa đều là hy vọng.Qua bao vòng luân hồiKhông biết đã từng ch3t đi bao nhiêu lần, từng sống lại bao nhiêu kiếp, từng lạc bao nhiêu chốn nhân gianChỉ có mình là nhớ.Chỉ có mình là gánh cả ký ức của trăm năm, của ngàn năm, của hàng vạn lần gào thét trong tuyệt vọng, khóc cạn nước mắt rồi, vẫn không thể thoát Như một đứa trẻ đứng giữa lễ hội đèn trời, ngẩng đầu nhìn ánh sáng bay lên, trong tim bỗng dâng trào cảm giác mất mát dữ dội. Nhìn thấy một người đứng giữa dòng người đông đúc, quay đầu nhìn lại. Đôi mắt lạ nhưng thân thuộc đến rợn người. Không gọi được tên, không nhớ được điều gì, chỉ biết chạy theo. Nhưng đèn tắt. Người lẫn vào bóng đêm. Lạc mất.Mỗi kiếp, lại đau thêm một chút.Mỗi lần tái sinh, vết thương trong lòng không mất đi, chỉ sâu hơn.Tình yêu ấy không còn đẹp. Không còn dịu dàng.Nó trở thành ám ảnh. Trở thành gánh nặng. Trở thành xiềng xích siết lấy cổ, khiến mỗi nhịp thở đều nghẹt thở, mỗi bước chân đều nặng như đá đeo chân.Biết là không nên tiến lại gần.Biết là nên quay đi.Nhưng không làm được.Lại bắt đầu một hành trình mới. Một cuộc đời mới để lặp lại những điều cũ. Gần nhau- rồi lạc nhau. Thương nhau- rồi tổn thương nhau. Nhận ra nhau- rồi mất nhau.Luôn là mình nhận ra trước.Luôn là người ấ…