18 năm trước, cô gái ấy bị giấu đi địa vị vốn có và trở thành đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi.Những khuất tất trong những cuộc chiến ngầm giữa những đại gia tộc liệu có thể được làm sáng tỏ? Cô không biết họ là ai, vì sao từ bỏ cô, chỉ biết hiện tại cô yêu mến họ, thật lòng... Cô không nói cho họ biết rằng cô đã biết thân thế của mình, bởi cô còn muốn làm rõ nhiều điều.Đó là một cuộc chiến dài...Vậy khi họ nhận ra cô, họ sẽ cảm thấy thế nào?Thử thách lại tiếp tục được đặt ra...Những nút thắt của định mệnh liệu có thể được tháo gỡ bởi những trái tim khao khát yêu thương?…
Trong mắt người khác, Joong Archen là một tên mặt than thô lỗ, chẳng để gì vào mắt. Nhưng Joong Archen cũng sẽ là một tên cún lắm mồm, bám riết không buông trong mắt Dunk Natachai_người tên 'xấc xược' kia theo đuổi.…
Na jaemin đứng lên lùi dần về sau vậy mà lại lấy đà rồi dứt khoát nhảy xuống bỏ lại đằng sau là những chuỗi ngày bi thương không hồi kết. giờ phút nay khi đã nằm gọn trong lòng đại dương jaemin mới biết rằng hóa ra nước biển cũng không lạnh lẽo đến thế ngược lại còn có chút ấm áp giống như đang trong vòng tay của lee jeno vậy…
_Văn án_Malfoy tức giận hét lên:" Rốt cuộc là cô bị sao vậy hả?? Một người bình thường sao có thể thay đổi nhanh đến thế??"" Chỉ đơn giản là tôi không còn thích cậu nữa, lạ lắm sao? Sau tất cả những gì cậu đã đối xử với tôi, cậu nghĩ trái tim tôi làm bằng sắt đá ? Cậu nghĩ đầu tôi rỗng à mà không ý thức được ? Tôi mệt rồi, không chịu nổi cậu nữa, tôi thích người khác đây."Tôi điềm đạm đáp lại, nhìn khuôn mặt ngờ ngệch như không ngờ tới những gì tôi đã nói của cậu ta. Trong lòng quả thật có chút hả dạ.…
Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…