(SNH48) Đột nhiên bị đưa đi quay show thực tế về CP
Nhiều CPMượn ý tưởng từ The Best Partner của Siba…
Nhiều CPMượn ý tưởng từ The Best Partner của Siba…
Yeonjun tình cờ gặp Soobin đang say khướt trong quán bar nơi anh làm việc. Nghĩ rằng cậu chỉ là một thiếu niên ngang bướng trốn nhà đi uống rượu, anh đã mang cậu về tá túc một đêm. Nhưng sáng hôm sau, Soobin đã lặng lẽ biến mất, chỉ để lại một số tiền coi như lời cảm ơn. Tưởng như tất cả chỉ là một cuộc chạm mặt thoáng qua, vậy mà định mệnh lại liên tục kéo họ quay về phía nhau.Tên gốc: 第八大洋Tác giả: 羊羊羊puuuuTranslator: selenlizzLink đăng tải truyện gốc: https://weibo.com/6183798505/4940608578782621Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem bản dịch của mình đi nơi khác!!…
Vào truyện rồi biết !!!!chúc mọi người đọc truyện vui vẻ !!😋😊…
"𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑡𝑢̛̀ 𝑘ℎ𝑖 𝑛𝑎̀𝑜, 𝑐𝑢𝑜̣̂𝑐 𝑑𝑜̛̀𝑖 𝑐𝑢̉𝑎 𝐻𝑜𝑎̀𝑛𝑔 𝑇𝑢𝑎̂́𝑛 𝑇𝑖𝑒̣̂𝑝 𝑙𝑎̣𝑖 𝑥𝑢𝑎̂́𝑡 ℎ𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝐻𝑎̣ 𝐶ℎ𝑖 𝑄𝑢𝑎𝑛𝑔 𝑑𝑒̂́𝑛 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑣𝑎̣̂𝑦." 🌟𝐖𝐀𝐑𝐍𝐈𝐍𝐆 🌟☘️fic có xuất hiện một số yếu tố nhạy cảm, bạn đọc vui lòng cân nhắc.☘️vui thôi đừng vui vui quá, fanfic vẫn chỉ là fanfic thôi ạ, nhân vật không thuộc về tớ và cũng không thuộc về ai cả, xin đừng gán với người thật. ☘️nếu cậu cảm thấy không thích cách dẫn dắt câu chuyện của tớ hay là cách tớ xây dựng nhân vật, thì xin cậu hãy lặng lẽ quay gót rời đi, đừng nói với tớ bất cứ lời nào cay nghiệt, tim tớ đau.☘️(tạm thời như vầy đi, tớ sẽ bổ sung sau, hihi)…
Author: BG Category: Ngược, HE Pairing: Bmark (Main), Jackmark, BJoey, Yugbam. Discamery: Ngoài đời họ không thuộc về tôi nhưng trong đây họ thuộc về tôi. Giữ một người hệt như người anh đã từng yêu bên mình chỉ vì muốn xem em là thế thân thôi sao? Anh không nghĩ thế, anh nghĩ rằng anh đã đuổi kịp em rồi, Mark. Nhưng anh thật ngu ngốc, không chỉ một lần làm em khóc, không chỉ một lần khiến em tổn thương. Khi em ra đi anh lại hèn nhát không dám giữ em lại, anh nhận ra anh đã sai... Đời này em sinh ra đã mang ngoại hình giống với người anh yêu, kiếp này em đã mang phận chỉ là một người thế thân để anh thôi nhớ nhung người đó. Đến khi người đó đã quay trở về thì có phải em nên rời đi, trả lại vị trí bên anh cho chủ nhân thật sự của nó không? Em phải lấy rất nhiều dũng khí để mà xa rời anh... Nếu lúc trước em không rời đi, nếu lúc trước em ích kỷ một chút, nếu lúc trước em đừng chịu đựng một mình thì có phải em vẫn giữ vị trí quan trọng trong tim anh không? Đến lúc mọi chuyện đã ổn, em quay lại và nhận ra anh đã khác trước, anh liệu vẫn dành cho em một khoảng lớn trong tim anh như trước chứ? Giá như người đến trước là anh. Giá như người ở bên cạnh em là anh. Giá như người em yêu là anh thì có lẽ em sẽ không phải chịu tổn thương như thế và tất cả chúng ta sẽ không phải đi đến một mối quan hệ xa cách như bây giờ. Nếu em mệt mỏi, chỉ cần đứng lại nghỉ ngơi và quay đầu về phía sau, em sẽ thấy anh luôn ở đó ủng hộ em...…
ATSH đang quay livestages 2 thì lại có chuyện xảy ra.Một số anh trai gặp vấn đề khó nói.Những người còn lại trở thành người chăm trẻ bất đắc dĩ.Rồi chương trình sẽ đi đâu về đâu đây.• Lưu ý :- Thể loại : Ngọt, BL.- Chủ yếu là văn xuôi.- CP đã được xác định, không thay đổi…
Đây là một fic NGỌT LỊM nhất trong các fic trước đây mình từng viết, mọi người đọc nhớ vote + để lại bình luận cho mình nha…
Nếu ngày đấy,Obito trả thù Kakashi hay vì làng lá thì kết cục sẽ ra sao? hãy đọc truyện để biết nha💗…
Tên truyện : CÁM ƠN EM ĐÃ QUAY LẠI NHÌN ANHTác giả: Nhược Minh DựcThể loại: Trọng sinh, hiện đại, thanh mai trúc mã, sạch, sủng, nam thâm tình, HETình trạng: Hoàn…
Chack coi fandom còn ai không là chủ yếu :)))❗️ĐỌC KĨ HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG TRƯỚC KHI DÙNG ❗️Đây không phải là xả ảnh !!!!Mị không sở hữu manga.Dịch các chương tùy hứng.theo chủ trương tự đẻ tự hít :)(cảnh báo: không ra chap theo cảm hứng) -ĐỪNG BÊ BẢN DỊCH CỦA MỊ ĐI MÀ KHÔNG CHO PHÉP.ĐỘ CHÍNH XÁC CỦA BẢN DỊCH LÀ 68,86%…
Ủng hộ Hanna nha, cảm ơn nhiều ♥️…
Nếu Là Nghiệt Duyên Xin Hãy Cho Chị Sống Trọn Một Kiếp Với Em. Những Kiếp Còn Lại Cũng Nguyễn Vì Em Mà Đau Khổ Có Được Không?…
[𝙄𝙣 𝙮𝙤𝙪𝙧 𝙖𝙧𝙢𝙨, 𝙄 𝙛𝙤𝙪𝙣𝙙 𝙢𝙮 𝙝𝙤𝙢𝙚.]Có những cái ôm không cần đi kèm lời yêu thương hoa mỹ, chỉ cần siết nhẹ một chút là đã đủ khiến người ta muốn dừng chân cả đời.Vòng tay hắn, ban đầu là nơi y lén nép vào khi cả thế giới ngoài kia trở nên quá lạnh. Rồi dần dà, nó trở thành chốn duy nhất y muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.Ấm áp đến lặng người. Dịu dàng đến mức chỉ cần dựa vào một chút thôi, mọi ầm ĩ trong lòng cũng hoá thành gió thoảng.Một ánh mắt nhìn y mà không phán xét. Một cái ôm không cần điều kiện. Một bàn tay dù có tức giận đến đâu vẫn luôn chìa ra nắm lấy y lúc cần.Ấm áp đến mức y không muốn nhúc nhích.Y đã nghĩ: có lẽ đây là nhà. Là nơi để trở về. Là bến đỗ cho những kẻ hay chạy trốn.Chỉ là... cũng chính người ấy, một ngày nọ lại lặng lẽ nhìn y bằng ánh mắt lạ lẫm, vòng tay áp khi xưa từng ôm lấy y cũng hóa lạnh buốt.…
không có gì để mô tả, chỉ có một nàng rapper đang hát tình ca.…
"Nghe nói lớp của Onizuka có một học sinh đội sổ?""Là tôi.""Nghe nói Gin có một thuộc hạ thần bí?""Cũng là tôi.""Nghe nói ở Beika mới mở một tiệm bói toán?""Ừm, vẫn là tôi.""Nghe nói Boss tổ chức đang nắm giữ bí mật về sự bất tử...?""Ừm, vẫn là tôi.""...Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bản thể?""Hả? Không có đâu, tất cả đều là tôi.""?""Chỉ là một Đại sư rảnh rỗi thích quản chuyện thiên hạ mà thôi."---Tanikawa Harumi không tin vào thần thánh. Tanikawa Harumi cũng không bao giờ cầu nguyện.22 tuổi, Harumi nhiệt huyết và táo bạo, chất chứa đầy những kỳ vọng tốt đẹp cho tương lai. Cậu chưa từng biết đến cảm giác chán ghét, và một cách ngây thơ tin rằng thế giới sẽ vĩnh viễn không đổi thay.26 tuổi, Harumi sau một cơn say rượu, cầm trên tay một cây bút chẳng thể viết nên chữ nghĩa nào, nhận được một chiếc điện thoại xuyên đạn dưới ánh hoàng hôn.29 tuổi, Harumi tìm cách lãng quên tất cả bằng công việc phức tạp và những cơn ác mộng đan xen.Cho đến một ngày, khi cánh hoa anh đào cuối cùng tàn lụi, một đôi mắt xanh thẳm như thần linh đứng nơi cuối con đường, đưa tay về phía cậu.Và thế là, năm 32 tuổi, Tanikawa Harumi chấp thuận điều ước..Lập ý: Không bao giờ buông tay. Không bao giờ quay đầu lại.…
xa mặt nhưng chẳng cách lòng…
Tác giả: Hạ Du - HarujanggViết cho hai chàng trai, một người sinh vào đầu hạ - Kim MinGyu và một người sinh vào cuối hạ - Jeon WonWoo. "Có một số người ghét đông, ừ, thì đông lạnh đó, nhưng đông đâu có lỗi. Lỗi là trong cái lạnh giá buốt đó, tình cờ trái tim họ cũng đóng băng.Có một số người ghét thu, thu đâu có lỗi. Lỗi là khi lá vàng rơi, nước mắt ta cũng rơi vì ai đó.Có một số người ghét xuân, xuân đâu có lỗi. Lỗi là khi hoa đua nở, lòng ta lại héo khô.Có một số người ghét hạ, hạ đâu có lỗi. Lỗi là khi ve ùa về, nhưng người thì lại đi xa."Chuyện là những tản văn góp nhặt của một chàng kĩ sư nông lâm ở một vùng tỉnh lẻ cách Seoul hơn hai ngàn cây số mãi với tuổi 23 năm nào.Có một chàng trai ở Seoul, cuối xuân của tuổi 24 đã ngồi xe lửa tám tiếng, vượt hơn hai ngàn cây số đến tỉnh lẻ. Cuộc gặp gỡ tình cờ vào đầu hạ lại tựa như định mệnh, để lại trong nhau một khúc ru mùa hạ năm đó..."Và rồi, tôi và anh, chúng tôi cùng nhau đi qua mùa hạ năm ấy."…
text xàm nhưng tình yêu không xàm…
Văn án:Trần Đan trùng sinh đến 3 năm khó khăn thời kì bé gái Tống Mộ Văn trên người, hoàn hảo có tùy thân không gian dị năng, đi theo thời đại sóng triều, mỗi ngày sống được hồng hồng hỏa hỏa , sau đó chạy về phía chính mình hạnh phúc. Câu chuyện lấy chuyện nhà chuyện cửa là chính, nam chính vì quân nhân, tác giả mẹ ruột yêu nhất cường thế bá đạo lại có năng lực nam nhân ngao ngao...Chú 1: Chủ yếu lấy từ 3 năm cực khổ thời kì bắt đầu làm bối cảnh, nhưng là bởi vì dây cung ca không ở cái kia thời đại sinh hoạt quá, khẳng định sẽ có sở chênh lệch, cho nên xin thứ lỗi, bất quá dây cung ca đã tra hơn rất nhiều tài liệu, tận lực dán kết thời đại bối cảnh;Rót 2: Rất nhiều vấn đề dây cung ca có thể tránh cho nhất định sẽ chú ý tránh cho, nếu như đã viết thành văn, sửa chữa muốn động đại tình tiết lời nói, vậy chỉ có thể đâm lao phải theo lao , cám ơn mọi người ủng hộ ~ hôn nhẹ ~Nội dung nhãn: Trùng sinh thời đại kỳ duyên quân lữTìm kiếm keyword: Nhân vật chính: Tống Mộ Văn, Dư Nhị Mãnh (đại danh còn chưa nghĩ ra) ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Trùng sinh, không gian, quân hôn, quân tẩu…