[ 柯就丸了] 我会奔你而来Author: meanie216Châu Kha Vũ x RikimaruCảnh báo có thể OOCCậu bé Châu Kha Vũ sống 19 năm trên đời vẫn nghĩ mình là thẳng nam, cho đến khi công ty đẩy cậu đi thi Sáng tạo doanh 2021.Edit chưa có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang đi đâu.…
Người đời chỉ biết chúa tể hắc ám đời thứ nhất có quan hệ mật thiết với vị bạch phù thủy vĩ đại,nhưng lại không biết rằng ông ấy còn 1 đứa con, người mang đến những sự ấm áp mà ông chẳng bao giờ nhận đc, là người mà mà ngoài người kia ông tỏ ra quan tâm.Nhưng k ngờ đứa trẻ đó là người nắm giữ vận mệnh,kì lạ đến nỗi chúa tể hắc ám đời đầu cùng vị bạch phù thủy nổi tiếng cũng bị xoay vòng vòng a…
Trọng Sinh Rồi Thì Mình Bung Xoã Thôicp: seisrn (f!sae x f!isagi; f!rin x f!isagi)thể loại: trọng sinh, cà thơi, giam cầm, incest, chiếm hữu, vặn vẹo, tam quan lệch lạcthần đồng lạnh lùng mỏ hỗn chiếm hữu cao top x cực dễ nuôi mỏ hơi hỗn bot x trong nóng ngoài lạnh mỏ hỗn chiếm hữu cực cao toptóm gọn lại là: sáu cọng chiếm hữu cao top x bé mầm dễ thương bot x năm cọng chiếm hữu cực cao topsummary: Yoichi đang đau khổ vì hai người chị em nọ thì trượt chân té chết, mở mắt đúng lúc mình chuẩn bị hôn lén em gái Itoshi Rin.Em cũng ăn ngủ bình thường mà không hiểu sao hai người kia vốn dĩ xem mình là không khí, lại nhìn mình bằng ánh mắt lạ lắm. Ét ô ét!Có lần phòng tắm của Yoichi trục trặc nên phải qua tắm nhờ phòng em gái Rin, mà lúc đang tắm thì người em này vô tắm chung với lí do tiết kiệm điện với nước? còn nhìn cả người em với ánh nhìn nóng bỏng(?)Rồi có lần em nhờ Sae giảng bài giùm thì chị gái đòi một bài là một lần hôn, ok hôn thì cứ đè má mà hôn thôi. Nhưng người nào đó lại chỉ tay ngay môi và đòi hôn chỗ đó...Yoichi sau khi trọng sinh về quá khứ thấy nó cứ bất ổn sao ý.______truyện hơi ảo.…
"Tôi không biết cảm giác này là gì...Bỗng dưng tôi cảm thấy cậu quan trọng. Đến mức không thể sống yên nếu không có cậu bên cạnh...""Soviet, mày nói gì vậy?""...Đừng bỏ tôi."------Lá rơi, lay động mặt hồ vốn tĩnh lặng không chút gợn sóng. Như cách hắn đến, bám lấy y không rời. Khiến tâm y rung động, từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ, liên hồi không dứt. Soviet chẳng ngờ, lại gục ngã trước một học sinh cá biệt trong khi mình là Hội trưởng Hội Học Sinh...Ban đầu cũng đề phòng lắm. Vậy mà..."Soviet!! Thích tao đi!!""Cậu- Đừng có đeo bám tôi nữa!! Và đừng gọi tôi bằng tên "Soviet"!!"---"Tao chán mày rồii, không chơi với mày nữa!! Tao đi tán đứa khác!!""Cậu là của tôi...Không có chuyện đó đâu."------Hắn thích ma thuật ánh sáng đó, thứ ánh sáng ấm áp chỉ Soviet có thể tạo nên. Ma thuật độc quyền của y. Và Nazi tiếp cận y, ban đầu chỉ để chơi đùa, vậy mà lại thành dính lấy y luôn. Không hiểu sao mình có thể sa vào lưới tình với một người cứng nhắc chán òm như thế.Vốn thích chơi đùa tình cảm mà. Không thể..."Phép thuật bóng tối...? Tôi chưa nghe qua bao giờ, kẻ nói dối không nên xuất hiện trên đời đâu.""Gì vậy...Tao thật sự thích mày đó!!"---"Sắp tới sinh nhật cậu, muốn tôi tặng gì chứ?""Danh phận con dâu nhà mày."------"Hai em sẽ chung một phòng kí túc xá!! Từ giờ đến cuối năm thầy mong với sự kìm kẹp của USSR thì em Nazi sẽ ngoan ngoãn hơn!! Thầy tin tưởng em, USSR."------Chẳng biết từ bao giờ, y vô tình coi hắn là người quan trọng. Rất quan trọng trong cuộc đời y. Chỉ muốn bên hắn, ở cạnh hắn mãi, không để hắn rời…