Người mẫu x Diễn viên"Ê biết gì chưa? Người mẫu Oikawa Tooru ly hôn rồi""Y/n hạnh họe vậy ai mà chịu cho được""Ê Oikawa - san up ảnh hôn ai kìa?!""??? Ủa là Y/n - san mà""Đứa nào đồn họ ly hôn vậy??"========🚩🚩🚩…
Mợ cả nhà ông hội đồng Trình nức tiếng xứ nam kỳ vì nhan sắc tài đức. Khi còn là cô Ba của nhà họ Lê cô đi đến đâu cũng phải khiến người khác ngoái đầu nhìn theo còn giờ người ta gặp cô chỉ cuối đầu cả nể gọi hai tiếng "mợ cả".…
Cùng nhau vượt qua giông bão, sau cùng lại chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường"Là tôi phụ người""Là tôi đẩy người ra xa""Là họ không đủ can đảm đối mặt"…
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông "nhàn hạ" thu tiền phòng cùng hóng hớt đủ thứ chuyện trên trời dưới đất của Choi Seungcheol #1 - svt #1 - hoonsoon#1 - sooseok#1 - junhao• Các tình tiết trong truyện không có thật…
textfic | hoàn |tiêu chiến ( ca ca thích ăn bánh ) x vương nhất bác ( đệ đệ chuyên ship bánh )⤷"đệ đệ shipper, cho anh id wechat của em đi mà" - xz"thật là, em đã nói 01823xxxxx là không cho rồi mà" - wyb⤶…
My au!!đừng báo cho chánh quyền biết ạ,cũng đừng bế fic đi nếu chưa xin phép ạ"Feel owii~ em thích anh hong dạ?""Hong..em hong thích anh đâu""Ơ? nhưng mà anh thích em,em dễ thương quá hà"…
" hiếu ơi, sao mèo cũng cao mà đứng với hiếu mn cứ trêu thế.. mèo hong thích đâu, người ta lớn rồi mà"" chân thì có một mẩu, miệng thì cứ chu chu, lại còn hơi tí là dỗi với đòi bế mà cứ đòi làm người lớn"…
Ánh mắt Sangho tò mò: "Ba quen ba nhỏ khi nào?"Sanghyuk dựa lưng vào tường, đuôi mắt cong cong, cả người nhàn nhã như chìm vào ký ức dễ chịu nào đó."Nhỏ xíu, còn nhỏ hơn con bây giờ nữa. Ba nhỏ chuyển nhà đến gần chỗ ba, học mẫu giáo là ba biết ba nhỏ, vào tiểu học cho đến tận khi lớn, ba nhỏ đều là bạn cùng bàn của ba"…
" Tôi không cần ai chăm sóc cả""Em biết. Nhưng em vẫn muốn làm điều đó. Vì em thích chị ""Em phải làm chị thừa nhận.... Rằng chị không thể sống thiếu em"KHÔNG COVER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN.Au: meena_0102…
Diễn viên x Tiếp viên hàng không Gương vỡ lại lành, HETruyện lấy cảm hứng từ bài hát "Phi Vân Chi Hạ" "Thứ bạn thiếu nợ em về sau phải dùng tình yêu để trả cho em cả vốn lẫn lời đấy."…
Điền Dã cũng không ngờ đến khi em thành hồn ma rồi, nguyện vọng của em mới được thực hiện. Truyện dựa trên ngoài đời nhưng không phải thật, vui lòng không áp câu truyện lên hiện thực.Đây là chỉ là fanfic, tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả.Nói chung là ngược.…
Nhóm tội phạm "Mặt Nạ" bốn người đào thoát tới quê của lão Kỷ ở thành phố D, gây ra ba vụ lớn, sau đó biệt tăm biệt tích. Có người đoán bọn chúng sẽ tới Côn Minh để bổ sung thêm súng ống đạn dược. Nhưng chỉ mấy ngày sau, thi thể của ba tên trong nhóm "Mặt Nạ" đã bị phát hiện, hoài nghi là do tranh chấp nội bộ.Kẻ còn lại leo lên chuyến tàu từ thành phố D tới thành phố A, ngồi đối diện hắn là một cậu thanh niên đeo kính.Bởi lo trộm đồ trên tàu, trong chuyến hành trình kéo dài suốt mấy ngày mấy đêm, hành khách nào cũng kè kè hành lý bên mình, không dám rời mắt. Người thanh niên này cũng vậy. Chỉ có điều, chốc chốc cậu ta lại lấy giấy thông báo nhập học trong túi ra xem, mắt sáng hấp háy."Chào mừng bạn Hứa Phi trở thành sinh viên mới của trường chúng tôi..."Hắn mỉm cười đặt tờ báo xuống: Giỏi thật đấy, sinh viên đại học cơ à.Cậu thanh niên bẽn lẽn cười.Hắn vươn tay ra."Chắc là tôi trước cậu mấy khóa đó. Mượn giấy nhập học xem chút nhé... Kết bạn đi, Hứa Phi... Tôi tên Sở Giá Quân, cậu xuống trạm nào thế?"_Họ hàng ở dưới quê gọi điện lên, lão Kỷ - khi đó vẫn còn là Tiểu Kỷ, bảo rằng em họ Hứa Phi sắp tới thành phố A để học đại học, hy vọng gã chịu khó để mắt chăm sóc.Hôm Hứa Phi đến, lão Kỷ tới ga tàu đón cậu sinh viên trẻ. Thoạt trông thấy Hứa Phi, lão Kỷ cảm thấy, cậu em họ đã lâu không gặp này, cứ như đã biến thành một người khác.…