《Shatou Fanfic》 Cô dâu A Sa
Để lỡ mất nhau. Chính truyện BE, ngoại truyện HE, truyện ngắn.…
Để lỡ mất nhau. Chính truyện BE, ngoại truyện HE, truyện ngắn.…
Truyện siêu đáng yêu 🥺🍁Mọi người đọc cùng em nha.…
Tôn tiểu thư giả nam đi học=)))Mình đã đọc được ở đâu đó rằng "Nam nhân không bằng nàng tuấn tú, nữa nhân không bằng nàng xinh đẹp, trẻ con khônh bằng nàng đáng yêu"…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Những Khoảnh Khắc Ngọt Ngào: Chuyện Tình Đơn Giản Của Shatou"…
Sau Olympic Paris, đôi trẻ bí mật kết hôn được 1 năm. Teenfic + fanfic.…
Tên gốc: 简单爱情故事Tác giả: 零号笔记本Nguồn: B trạmLời tác giả:Giáo viên thể thao x Blogger thú cưng• Một câu chuyện tình yêu bình dị của những người bình thường, không drama.• Cốt truyện rời rạc, không logic, thích hợp để xem giải trí không cần động não.• Viết vội vàng • Tính ra là một món quà sinh nhật nho nhỏ! Chúc tiểu Sa của chúng ta sinh nhật vui vẻ 🎂🌷😚 Cố lên nhé, hai bạn nhỏ của đội tuyển toàn năng! 💪*Bản dịch không chuẩn, dùng để lưu trữ*…
Tổng hợp oneshot Shatou, chủ yếu dịch từ LOFTER…
Vương Sở Khâm, tuyển thủ bóng bàn tài năng nhưng lạnh lùng, sống trong một thế giới chỉ có những cú vợt, bóng bàn và sự cô đơn. Sau một cú sốc tình cảm, anh thu mình lại, như cái bóng của chính mình, tránh xa mọi người, tránh xa cảm xúc. Anh không cần ai, và càng không cần sự an ủi từ bất kỳ ai.Tôn Dĩnh Sa, cô gái năng động, cá tính, với mái tóc tém lạ lùng và nụ cười luôn rạng rỡ. Là một tuyển thủ mới được đôn lên đội chính, cô chẳng bao giờ ngại thử thách. Đúng vậy, thử thách là thứ cô yêu thích. Nhưng khi cô vô tình va phải Vương Sở Khâm, cô không chỉ thấy một tuyển thủ lạnh lùng mà còn nhìn thấy nỗi buồn sâu kín trong mắt anh. Một cái nhìn đầy tổn thương, mà dường như anh đã giấu kín bấy lâu.Chạm vào anh là một thử thách, nhưng đối với Dĩnh Sa, việc kéo anh ra khỏi vỏ bọc lạnh lùng của mình không phải là điều gì quá khó khăn. Với những lời nói vui tươi, ánh nhìn ấm áp, và những cái chạm nhẹ nhàng, cô bắt đầu làm vỡ ra lớp băng cứng đầu trong trái tim anh, từng chút, từng chút một.-------------------------------------Ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu trên mặt bàn bóng bàn, tạo nên một không gian yên tĩnh và ấm cúng. Vương Sở Khâm ngồi đối diện Tôn Dĩnh Sa, ánh mắt anh không còn lạnh lùng như trước, mà thay vào đó là sự ấm áp và chân thành.Anh hít một hơi thật sâu, rồi nhẹ nhàng lên tiếng:"Dĩnh Sa, trước khi em xuất hiện, tôi đã từng nghĩ rằng mình có thể sống một mình, không cần ai khác. Nhưng em đã chứng minh rằng, đôi khi, sự hiện diện của một người có thể làm thay đổi cả thế giới quan của mình."…
Truyện viết - Đây là truyện mình viết, không phải câu chuyện thật của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa.《Shatou》Mùa Gió - Tôn Dĩnh Sa & Vương Sở KhâmTôn Dĩnh Sa 29 tuổi vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - cô rực rỡ đến chói mắt. Rực rỡ đến mức giữa vạn người, anh có thể tìm thấy cô trong phút chốc, rực rỡ đến mức soi rọi cả vào những góc khuất mà anh đã cố che giấu suốt thời gian qua.Vương Sở Khâm 29 tuổi trong thời khắc u tối khổ đau ấy, anh chọn rời khỏi ánh sáng rực rỡ nhất cuộc đời mình. Khi 32 tuổi, Tôn Dĩnh Sa nhìn Vương Sở Khâm vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - anh vẫn yêu cô gái rực rỡ như thể mọi nguồn sáng tồn tại trên cõi đời này đã tụ hội lại thành hình hài của cô. "Gió vẫn nổi, và chúng ta vẫn phải sống."A/N: Lâu lắm rồi mình mới viết lại, tất cả đều từ lòng yêu thương 2 em, nếu có sai sót về bất kỳ thông tin nào, mong mọi người góp ý. Mình sẽ tiếp thu để chỉnh sửa phù hợp nhất.Chúc mọi người có thể đọc vui. Chúc ngày Shatou về một nhà.…
Hướng siêu thực, HE.…
Cre: 茶余子不语34 chương + 2 phiên ngoạiĐừng lo lắng về con đường phía trước không có bạn bè, trên đời này có ai không biết em.…
Tên gốc: 那年我们Tác giả: no_workNguồn: AsianfanficsGương vỡ lại lành, OCCLời của tác giả: Xuân Hạ Thu Đông, tôi đều thích xem lại "Mùa hè năm ấy của chúng ta" (Our Beloved Summer). Gần đây, vì đang mê Shatou, khi xem phim lại bất giác nghĩ đến họ. Sự kết hợp của đề tài "gương vỡ lại lành" đã bùng nổ trong tâm trí tôi!(Trong bài viết sẽ sử dụng một số lời thoại trong phim, coi như đây là sản phẩm từ cơn cuồng ship CP của tôi. Tôi không nghĩ rằng sẽ có ai đọc nó. Vì mãi chưa tìm được một câu chuyện nào có cảm giác giằng co như thế này, tôi quyết định tự viết cho mình đọc vậy.)Vậy nên, một số tình tiết và lời thoại trong bài sẽ giống với nội dung phim.…
Tên gốc: 名正言顺Tác giả: 被游戏逼疯的shiOOOOOC (tức là siêu cấp OOC)ĐỪNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬT!!!Gương vỡ lại lànhBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả.Vui lòng KHÔNG RE-UP!!…
Nguồn : asianfanfics Tác giả : c929lucindaTên gốc : 薄荷与向日葵Đọc thấy dễ thương quá nên muốn lan toả cho mọi người ~…
Gương vỡ lại lành, HE.Hôm nay là ngày đăng ký kết hôn của anh và cô...Nhưng cô không đến...Em còn nhớ.. hôm nay lả ngày gì không?""Em... xin lỗi... thực sự..."Tôn Dĩnh Sa hoảng loạn đến mức không biết phải giải thích thế nào."Em rất bận, anh biết, anh hiểu:Dương Sở Khâm cười khẽ, nhưng trong nụ cười ấy lại mang theo chút tự giễu."Nhưng em thực sự đã quên mất, không chỉ là quên chuyện đăng ký kết hôn hôm nay...""Mà còn... quên mất anh.…
Tác giả: Samantha_lllCre: Asianfanfics❌ Cảnh báo: yếu tố 18+, cân nhắc trước khi đọc…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
fanfiction về otp, tôi chỉ là nổi hứng. Truyện về thế giới ABO, lưu ý từ ngữ có thể nhạy cảm. Và mang đôi yếu tố có phần người lớn, viết để thoã mãn đọc được thì đọc, không được thì ra.…