Một nhị thiếu gia hữu danh vô thực bị người nhà ghét bỏ, luôn phải nhìn sắc mặt người khác sống qua ngày, cuộc sống vô vị nhạt nhẽo lại vì một vị giáo sư đi dạy thay hơn mình 7 tuổi mà thay đổi thành một người sống vì bản thân mình, cuộc sống vì vậy mà cũng có nhiều màu sắc hơn... Nhưng những biến cố lần lượt kéo đến, liệu cuộc tình này sẽ đi đến đâu? Cùng nhau hạ hồi phân giải nhé…
Truyện được edit vì mục đích cá nhân, hiện trên mạng chỉ public đến chương 30Ngực Cố Uyển bỗng nhiên xuất hiện một vết bớt hồ ly màu hồng nhạt. Kể từ ngày có vết bớt đó trở đi, vóc người Cố Uyển thay đổi, da đẹp hơn, xấu hổ nhất là Cố Uyển thấy hàng xóm Tần Chí Quân của nhà họ Tần trở về thăm họ hàng trở nên có gì đó rất không đúng...…
Cô kiếp trước là một nữ bác sĩ tâm lý đã hơn 30 tuổi, vì mắc phải tai nạn nên đã vô tình xuyên qua quyển tiểu thuyết mà cô đã đọc cách đó không lâu. Nhưng mà tại sao cô lại xuyên qua với vai trò là chị gái, con của mẹ kế nữ chính cơ chứ. Một nhân vật nữ phụ phản diện cùng mẹ mình có tâm cơ muốn chiếm đoạt toàn bộ gia tài của bố nữ chính. Cô luôn đố kỵ và căm ghét nữ chính vì cô ấy nhận được tình yêu của các nam chính nên cuối truyện cô có một kết cục rất là bị thảm. Vì sợ mình sẽ chết lần nữa mà sau khi xuyên qua, tất cả những gì cô cần làm là tránh xa các nhân vật chính hết sức có thể. Liệu cô có thể làm được tất cả như những gì cô dự định không. Đôi lời của tác giả: Vốn dĩ tôi bắt đầu viết truyện này từ năm 2016, thời gian mà mô tuýp xuyên qua nữ phụ rất nổi trên Wattpad. Sau nhiều năm tôi ngừng viết vì cuộc sống bộn bề và chợt quên đi tác phẩm bỏ dở này. Nay tôi chợt nhớ ra xem lại thì cảm thấy văn phong mình hồi đó rất tệ nên tôi quyết định chỉnh sửa lại để mượt mà hơn.…
"Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử." "Bỉ ngạn hoa, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau. Tình bởi vì nhân quả, sinh tử do duyên định sẵn." "Bỉ ngạn hoa, vô sanh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là thế giới cực lạc quên hết thảy đau thương." "Bỉ ngạn hoa, thoát khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, sinh tại bờ bên kia, không cành không lá, khi nở chỉ có một màu lửa đỏ; hoa nở không có lá, có lá không có hoa; tương niệm nhớ mong nhưng không thể gặp nhau, một mình cô độc trên con đường đến bờ bên kia." "Vạn vật từ hư không mà thành, từ hư không mà có - rồi cũng từ đó trở lại hư không, từ đó rồi quay về. " "Bỉ Ngạn Hoa nguyện đọa vào U Minh Giới, năm tháng lặng lẽ mọc bên bờ Vong Xuyên, thu giữ hàng ngàn, hàng vạn ký ức những kiếp luân hồi của vạn vật. Chết là buông bỏ, không chấp niệm, không mong cầu, không còn dục vọng. Tôi nguyện mình là đóa hoa Bỉ Ngạn, nguyện đọa vào địa ngục ngày ngày tháng tháng, đời đời kiếp kiếp đứng bên bờ Vong Xuyên. "Duyên đã tận thì tình cũng hết, có kiếp này chưa chắc có kiếp sau, trả hết nợ một đời, thì không thể dây dưa thêm nữa. Vì vậy nếu yêu, xin hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi."…
Truyện kể về người con gái đã gặp chàng trai khi cô vừa lên cấp ba và sau khi tiếp xúc dần thì cô có tình cảm với cậu. chuyện tình cảm tuổi học trò của cô bắt đầu.…