+Văn án:Sau thời gian diễn ra sự việc ở Waripugic, khi tân MV ra đời-Rimuru Tempest. Ta đã bẽ lái nó đi theo một diễn biến khác. Vào lúc đó khi Rimuru thực hiện 1 phép dịch chuyển đến Ingasia thì một sự cố đã xảy ra, trên mặt vòng tròn phép dịch chuyển đã bị dính 1 vệt màu đỏ lạ khiến phép dịch chuyển bị sai điểm đến và... cuối cùng..." Vào ma giới r đấy! Rimuru!"(Chuyển tiếp chap1 của "Vào ma giới rồi đấy!Iruma!)…
Author: SieneeNgày Xuất Bản: 1/12Ngày Kết Thúc: Chưa RõWarring: +Bình Luận Phản Cảm Sẽ Bị Xóa+OOC_____________________________________________________Ở tương lai đen tối, sau khi Chronoa bị giết bởi Guy, một người con gái được cho là công chúa của phương Nam xuất hiện và giết Rimuru. Cô ta cũng lấy đi hết sức mạnh và cả cơ thể của Rimuru. Sau khi tin Rimuru đã thật sự chết, có rất nhiều người thân cận của Rimuru đã nổi trận lôi đình, Guy không thể cản nổi họ, các quốc gia dần bị tàn phá, thế giới sụp đổ.Cô gái kia đã quay ngược thời gian và đem theo thân xác của Rimuru đi cùng....…
Truyện lấy bối cảnh ảnh ở thời taisho, vì nhà rimuru nợ Veldanava Một khoản tiền rất lớn nên Phải bán con gái một của mình để trả nợLưu ý: -Truyện này là hoàn toàn lấy ý tưởng từ một bộ tên là Taishou Otome Otogibanashi trên Muse vn -phần truyện nên tự tôi viết và nghĩ ra nên có sai sót gì thì bình luận góp ý!-Nhân vật không thuộc quyền sử hữu của tôi mà là của Fuse-Cái này tôi viết dựa trên Webnovel nhé, ai đọc lightnovel thì cân nhắc- chuyện hơi ATSM xíu nên thông cảm và cái này là ship veldora và rimuru nên ai ko đọc đc thì đi dùm con! 🙂😚------------------------- Cảm ơn các bạn!…
Ở một chiều không gian khác, Rimuru Tempest chết đi. Hắn mang theo hai kiếp đời ngắn ngủi mà chuyển sinh ở một vũ trụ khác, bắt đầu kiếp đời thứ ba.Nếu như có được ân tình của chúa, hắn mong hắn sẽ được trở thành một người bình thường, muốn có một cuộc sống an tĩnh đến khi hắn chết đi vì già.Nhưng với cái dòng máu thuần huyết của Malfoy chảy trong người, với mái tóc bạc pha chút xanh trời và đôi mắt hổ phách khác lạ, còn có người thầm thương bản thân là cha của cứu thế chủ tương lai nữa thì liệu cuộc sống an tĩnh ấy có được hoàn thành?Không, chắc chắn rồi.-----Tên cũ: Hai Kiếp Đời Trôi Qua Tên: Kiếp Thứ BaTác giả: Hibari_Semuji Couple: Rimuru Tempest × James Potter…
Ánh mắt sắc lẹm như muốn chọc thủng người Rimuru khiến nó phải rùng mình lùi lại vài bước, nhưng thiếu niên tóc trắng kia nào muốn tha cho nó, chỉ trong một chốc, anh ta đã nhanh chóng dồn Rimuru vào góc tường rủ đầy hoa, khiến đứa nhóc bé xíu ấy run lẩy bẩy một cách đáng thương."Chậc.."Những lọn tóc trắng dài phủ kín gương mặt của người nọ khiến Rimuru không tài nào đoán được biểu cảm của đối phương, nhưng nó đoán anh ta có vẻ đang vô cùng khó chịu, ấy nên những lời anh ta thốt ra tiếp theo nghe lạnh lẽo tuyệt tình vô cùng,"Anh trai nhóc đã chết rồi."- và chúng, cũng nhuốm một màu bi thương tuyệt vọng khó tả."Ta tới đây để đón nhóc về nhà, Rimuru."…
Rimuru bàng hoàng vì những gì đã xảy ra với Tempest, trước mắt cậu.Rimuru tiếc thương cho những người đã bị bọn chúng sát hại dã man.Cậu căm hận chúng, những kẻ dám làm ra việc kinh khủng đó.Rồi Rimuru tuyệt vọng vì mình quá yếu đuối, chỉ có thể giương mắt lũ ác ôn đó làm càn.Cậu hận vì bản thân quá yếu đuối, càng hận hơn vì chính bản thân cậu đã khiến thuộc hạ, những người mà cậu coi như gia đình bị sát hại.Thấy Rimuru như vậy, Helios gật gù tỏ ra thông cảm và thương xót. Hắn khom tiến lại chỗ cậu thật chậm rãi, rồi đưa tay lên xoa vai cậu an ủi.- Ta rất lấy làm tiếc...Rimuru=Tempest.Hắn cố trấn an cậu nhưng không có tác dụng. Cơ thể cậu cứ thế run lên bần bật. Những hình ảnh, kí ức về những thuộc hạ đã vào sinh ra tử cùng cậu cứ thế hiện ra, ám ảnh cậu như đang trách cứ, vây lấy cậu mà chửi rủa.- Tại_tại sao lại hồi sinh tôi!? Tại sao!? Đừng! Làm ơn... A!Rimuru đã khóc, người mà trước giờ luôn thể hiện ra bản thân mạnh mẽ nhường nào bây giờ lại túm chặt vai hắn, thút thít.Hắn vẫn nhìn cậu đăm đăm, vẻ thương xót đã không còn hiện hữu trong tiêu cự. Helios nghiêm túc đề nghi:- Muốn trả thù không?Rimuru ngước lên nhìn hắn, cậu nén cái sụt sùi, dõng dạc trả lời:- Phải! Tôi phải trả thù!…