Hắc Quản Gia ( Đại Chiến Đế Vương P3)
Đứa trẻ duy nhất trong gia tộc bị ác quỷ chiếm giữ , là người bị cả gia tộc ruồng bỏ. Cậu mất cha, mẹ và không còn nơi để đi. Sự khát máu lúc nào cũng bên cậu .…
Đứa trẻ duy nhất trong gia tộc bị ác quỷ chiếm giữ , là người bị cả gia tộc ruồng bỏ. Cậu mất cha, mẹ và không còn nơi để đi. Sự khát máu lúc nào cũng bên cậu .…
mỗi chương là 1 cp khác nhau!theo otp của tg nên nếu có notp thì xin đừng toxic!…
"Cô gái của tôi ơi, đừng khóc... Hãy để tôi nhìn thấy em cười lần cuối nhé"…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
Một mối tình cấp 3 trong trẻo, đầy vui buồn hờn giận của lứa tuổi học trò nằm xen kẽ giữa những ngày tháng học hành, thi cử. Những năm tháng rực rỡ nhất của tớ, thật vui vì đi chung đường với cậu…
Hình bóng quen thuộc ẩn sâu trong tâm trí…
Vì quá đau khổ vì cái kết phim và còn đang luỵ Lý Liên Bông nên t đã viết cái fanfic này để chữa lành vừa đỡ luỵ, mặc dù rất lười nhưng vì thoả mãn nên lết xác đi viết:)))))))…
"việc của em là ngông cuồng,phía sau có anh chống lưng"…
Anh và cậu xa nhau chưa gì mà đã 3 năm rồi, đứng trước phần mộ có người đang cười kia. Kim Taehuyng buồn bã nói:" Chúng ta xa nhau đúng 3 năm bây giờ em hãy đợi anh một nơi nào trên bầu trời kia nhé "…