Chỉ đơn giản là những câu nói mà tôi nghĩ là nó hay và ý nghĩa. Một câu nói phát ra từ con tim và suy nghĩ, tình yêu và lý trí. Tôi nghĩ bạn sẽ thích và tìm được câu nói hợp nhất với tâm trạng của mình.______________Author : Pii Trần Zalo : 01666141296…
Hứa Hồng Cừ một khi xuyên qua, đi tới Tuyển thành này xa lạ nơi.Một khi đã như vậy, nàng quyết định trọng thập cũ nghiệp, khai cái bán đấu giá, đến hoàn thành nàng làm phú bà giấc mộng.Kết quả thái bình ngày không quá vài ngày, liền tao ngộ rồi bắt cóc...Hoàn hảo gặp họa sĩ Bùi Tử Dương đem nàng cứu.Nhưng nàng phát hiện vị này Bùi công tử như thế nào liền lấy ân nhân cứu mạng thân phận ở nhà nàng trụ hạ?-Đợi cho Hứa Hồng Cừ lần đầu tiên đấu giá hội cuối cùng nhất kiện chụp phẩm, nàng lạc chùy kêu hạ "Thành giao" thời điểm.Phát hiện cử bài cạnh giới nhân đúng là ở tại nhà nàng nghèo túng họa sĩ Bùi công tử.Hứa Hồng Cừ nội tâm: A, người này giả nghèo khả diễn thật tốt.Sau lại, một ngày kia, Bùi Tử Dương đem Hứa Hồng Cừ đổ ở sân góc tường hỏi: "Ngươi như vậy thích tiền, không bằng gả cho ta, về sau trong nhà tiền đều từ ngươi quản."Hứa Hồng Cừ nhìn nhìn Bùi Tử Dương: "Ta lo lắng một chút."Bùi Tử Dương nội tâm: Phu nhân của ta thật sự hảo nan truy【 cả ngày nghĩ tiền có thể sinh tiền tham tiền bán đấu giá sư x rõ ràng rất tiền càng muốn dựa vào tài hoa ngụy nghèo túng họa sĩ 】…
Truyện nói về cuộc đời của Thầy đồng An-Là thầy đồng Tứ Phủ đang hành đạo cứu đời, truyện sẽ nói về cuộc đời của Thầy từ lúc thầy bị hành căn cho tới lúc ra đồng, và những người bạn và những vụ trừ ta ma của thầy.Truyện là tác phẩm đầu tay của mình, nếu có sai sót hay không hay gì mong các bạn bỏ qua và góp ý cho mình.*Các nhân vật trong truyện là các nhân vật không có thật.…
Cấp 3 , quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp của mỗi chúng ta , nơi gửi gắm những hy vọng của tuổi trẻ . Cũng là nơi bỏ lại bao sự tiếc nuối.Sự tiếc nuối của tôi trong nhưng năm tháng ấy có lẽ là không đủ dũng cảm để nói ra lòng mình .Một lời khó nói đã để lại bao cái giá như ... Tôi " Hạ Anh " một cô gái được sinh ra vào mùa hạ . Vậy nên tôi có tên là Hạ Anh . Và chắc cũng vì vậy mà tôi thích mùa hạ . Đặc biệt là cuối hạ , khi màu phượng đã nhạt dần , nắng cũng dịu đi và tiếng ve chỉ còn lại dư âm . Như đang nói rằng hạ sắp qua đi và thu đang chuẩn bị ghé tới . Chỉ còn lại những trận mưa rào nhanh tới cũng nhanh đi , giống như mối tình thanh xuân vừa chớm nở đã vội vàng vụt tắt . Mưa cuối hạ là một cái gì đó kiến con người ta cảm thấy tiếc nuối và day dứt. Không dồn dập, không sối sả và sấm chớp đầy trời . Nó chỉ đến 1 cách rất bất ngờ không một lời thông báo và rời đi nhẹ nhàng không sự luyến tiếc. Tuy ngắn ngủi nhưng đã làm cho bao người nhớ mãi không quên. Nhớ về những ngày nắng oi ả, nhớ những tiếng ve kêu trên những cành phượng rực lửa . Nhớ về 1 quang thanh xuân đã qua.…
Hải và Thảo là hai bạn cùng bàn với nhau. Hải thích Thảo nhưng không dám thổ lộ, cho đến một buổi tối hôm chụp kỷ yếu cuối cấp, Hải đã biết một bí mật khiến anh nhớ mãi hình bóng của Thảo.…
Đơn giản là câu chuyện về tình yêu của chàng trai và cô gái vô tình gặp nhau." Tôi thích hoa bồ công anh vì đôi khi nó cũng mạnh mẽ như tôi."Lần đầu gặp nhau a hỏi: "vì sao lại chụp bồ công anh?"Tôi trả lời:"vì mùa này hoa bồ công anh ko bay theo gió thường rất ít."…