Anh nhìn cậu từ những giây phút đầu tiên. Anh chứng kiến sự trưởng thành của cậu, khi cậu chỉ là 1 cầu thủ nhỏ bé, rồi đến khi cậu bước lên đỉnh vinh quang của sự nghiệp. Anh đều dõi theo cậu, nhìn từng bước cậu đi. Anh đã chỉ nhìn cậu suốt 12 năm rồi......…
Nụ cười em ôm trọn màu nắng để anh ngỡ ngàng ôm trọn một mối tương tư. .BTDxDVH----------------------- @den_h_1210 @Chú ý: Tất cả chỉ là sự tưởng tượng của người viết, không có thật. Vì đã là tưởng tượng nên đừng đưa nó ra ngoài đời thực.…
những câu truyện khác nhau,làm cho mọi người thoải mái hơn khi đọc truyện,truyện là viễn tưởng,hoặc dựa vào những bức ảnh của mấy anh mà mình có ý tưởng để sáng tác ra,để các bạn cùng đọc, cùng đóng góp ý kiến cho truyện ngày càn hay nhé(CHÂN THÀNH CẢM ƠN MẤY BỒ CỦA BÉO):>>…
Một cái chợ, một dãy phòng trọ, một đám con trai, một ông già người Hàn Quốc. Tất cả họp thành một cái chợ.Truyện chỉ được post tại wattpad Bach_Nhien, còn thấy ở đâu thì chả phải của tui đâu.…
Tên gốc: Còn Lâu Mới Thích O Lạnh Lùng - Ách Tây Tây TâyWARNING : Edit với mục đích phi thương mại,chưa có sự đồng ý của tác giả, nếu có bất kì vấn đề gì về bản quyền tôi lập tức sẽ gỡ truyện.‼️: Các nhân vật trong truyện mang nhiều yếu tố nhạy cảm đề nghị không mang truyện này đi đâu. Cảm ơn!Link gốc: https://chacogidotcom.wordpress.com/2022/12/09/dam-con-lau-moi-thich-o-lanh-lung-ach-tay-tay-tay/…
❝ yêu đơn phương, là rực rỡ hay là hoang tàn? ❞↪ u23.2022* fanfic by 𝐝𝐢𝐩𝐨𝐬𝐞𝐢𝐝𝐨𝐧*không đủ hết tất cả vì mình không viết nhiều người được, drop mất =')))) nên xem ở hashtag nhestatus : 𝐨𝐧-𝐠𝐨𝐢𝐧𝐠 | 140722cover's model : trần quang thịnh - credit: fanpage dream defender• mặt trăng thứ năm…
❝ nguyễn thanh bình không thể ngờ vì chiếc mũ bảo hiểm năm chục mà trở thành mục tiêu của bùi hoàng việt anh ❞↪ 0504 fanfic by 𝐝𝐢𝐩𝐨𝐬𝐞𝐢𝐝𝐨𝐧status : 𝐜𝐨𝐦𝐩𝐥𝐞𝐭𝐞𝐝 | 190522 - 280522cover's model : bùi hoàng việt anh & nguyễn thanh bình - credit: vivuchupdao• mặt trăng thứ tư…
"Mai này có ra saoDấu yêu ơi, hãy nhớTình vẫn xanh muôn thuởVẫn chỉ dành trao em..."(Yuanyud - phỏng dịch theo ca khúc Moon and back).Mình thích bạn Dũng, thích lắm thích lắm, mà... "giữa mình và bạn bị chia cách bởi một nam nhân tên Trọng", mình đành chịu thôi. Người ta còn có cái giới tính giống nhau, mình thì chả giống gì hết TvTNên mình viết cái này để ngược đãi cả đôi, cho bõ tức!Với cả, mình nhớ U23 TvT…
Lần thứ hai viết về Đại Đức, vẫn còn nhiều sai sót lắm, ném đá nhẹ tay nha mọi người =)Nội dung lần này không liên quan đến bóng đá, sự việc trong truyện đều là hư cấu nên xin mọi người không phàn nàn nhé =)…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…