một. mười ba; ước mơ lấp lánh
ta từng mơ, một giấc mơ ánh màu lấp lánh...…
ta từng mơ, một giấc mơ ánh màu lấp lánh...…
tặng z nèk…
về nhà thôi, có người còn đang đợi.…
từ nay về sau, tên người sẽ hoá vết sẹo mờ.…
có mấy ai dành cả cuộc đời để đau lòng không đáng có?…
lạc giữa nhớ và quên, là đoạn tình dang dở…
mang em theo với, dẫu chỉ một lần thôi.…
nếu vĩnh viễn vốn chỉ có chia xa, anh nguyện cùng người đi về miền tận cùng thăm thẳm.…
"Xin lỗi, cô nhầm số rồi!"…
anh nhớ điều gì nhất trong những năm tháng lưu lạc?…
ít ra, là với bản thân anh.…
bạch tuyết hỏi hoàng tử, rốt cuộc người có yêu em không?…
tình mình có chăng chẳng thể nào vĩnh cửu?…
ai là người đầu tiên?ai là kẻ cuối cùng?…
hai chúng ta, cứ một mình như thế.…
tiên cá nhỏ hy sinh giọng hát, hy sinh chiếc đuôi, hy sinh cả cuộc đời,cho người ngoài tầm với.…
"nhớ lại nhớ khi ta vừa mới quenhy vọng tan theo ánh dương chiều..."@một ngày hay trăm năm…
ta tìm em, giữa những điều dang dở...…
xa hơn cả mặt trăng,là vĩnh hằng câm lặng...…
đây là chiếc ổ nhỏ đáng yêu của 0619, chỉ ngọt, không ngược.(ý tưởng bắt nguồn từ fic "panenka" của chị @wat21say)mong các cậu sẽ thật vui vẻ khi ở đây <3(à tớ thích đọc comment của các cậu lắm, nên nếu được hãy cho tớ biết suy nghĩ của các cậu nhé ~)…