Góc Sìn IdentityV
chủ yếu là tranh vẽ…
chủ yếu là tranh vẽ…
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc của hoa và ánh trăng, có một chàng hoàng tử.Và chàng thật đẹp.…
Người ta yêu nhau để ở bên nhau, để chở che, chăm sóc lẫn nhau. Vì người ta yêu nhau, người ta muốn chia sẻ tình yêu của mình, trong màn sương mai phơn phớt hay trong tiếng gió reo trên những đỉnh cây. Người ta yêu nhau không biết đêm, ngày, bóng tối hay ánh sáng. Tình yêu là một điều diễn biến liên tục, chẳng biết khi nào sẽ dừng lại. Nhưng những khoảng khắc tưởng như vô hình và nhẹ bẫng ấy, đôi khi lại là điều chúng ta phải tìm kiếm cả cuộc đời ...๑۩۞۩๑-»*~Title: [Fanfiction Giọt nước mắt của thiên sứ]~*«-๑۩۞۩๑๖ۣۜAuthor: bachduongyeumeo๖ۣۜDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả๖ۣۜGenre: Action, Romance, Humor, Love Polygon,...๖ۣۜRating: [T]๖ۣۜLength: Longfic๖ۣۜStatus: Drop๖ۣۜ Note: Truyện đăng dưới sự đồng ý của BachduongyeumeoStart: 31/03/2013Drop: 08/05/2013…
"Một chuyện tình không công khai, nhưng chưa từng che giấu."⸻Thể loại: hiện đại, tình yêu chậm rãi, đời thường, đối lập tính cách - hướng nội & hướng ngoại, private but not secret love, healing, HE.⸻Mô tả:Có những người bước vào đời ta nhẹ như một khung hình mờ sương - chẳng cần tiếng động, cũng không cần lý do. Chỉ một ánh nhìn, một nụ cười lặng, một bài hát thoảng qua... cũng đủ khiến cả thế giới đảo chiều."Sau Ống Kính Là Em" là câu chuyện của một người hướng ngoại rực rỡ và một người hướng nội lặng thầm. Một người luôn ở giữa ánh đèn sân khấu, và một người chỉ muốn đứng sau ống kính, lưu giữ những khoảnh khắc không ai để ý.Họ đến bên nhau không vội vã, không ồn ào. Chỉ là những lần chạm mặt nhẹ như gió, những tin nhắn ngập ngừng trong inbox, những buổi cà phê nghe đĩa than và những chiều dọn nhà im lặng nhưng ấm lòng.Tình yêu này không phải bản tình ca bùng cháy.Nó giống như một bản nhạc indie trầm ấm, vang lên lặng lẽ khi thành phố đã ngủ yên.Chậm. Nhưng sâu.Nhẹ. Nhưng thật.Vì sau tất cả những màn hình, những MV, những buổi diễn...Người Joss luôn thấy rõ nhất, vẫn luôn là em - ở phía sau ống kính.⸻Trong lúc đang bí nội dung thương trường là chiến trường bên Velvet Storm + chờ đợi Ep 3 trong mỏi mòn thì toai lại đào thêm được 1 quả hố mới. Chắc là fic ngắn yêu đương dễ thương thôi, nhưng mà k biết bao giờ mới viết xong 🥹…
Tựa đề: Ngàn năm một tình yêuTác giả: AiyuCặp đôi: YuyaxYuzu, YutoxRuri, YugoxRin, YurixSerena.Tình trạng: đang sáng tác.Nguyên tác: các nhân vật không thuộc về tôi nhưng tôi sẽ quyết định số phận của họ trong Fic nàyNội dung: đó là một cuộc tình xuyên thời gian hay không gian. Đó là một tình yêu mãnh liệt trong khoảnh khắc thế giới điêu tàn. Và đó là một tình yêu ngang trái của những cơn gió tiêu dao ngược hướng...…
cảm hứng của (G)I- DLE trong mv "Oh my god" và cái chết có thực của đứa trẻ 12…
"uk, thì?"🚨 ô ô sê, và không có não lắm!…
phút mộng mơ, hão huyền và vô vọng.---viết tặng chính tôi của sau này. cậu mạnh mẽ lắm, cảm ơn vì đã cố gắng.…
Tết lại đến rồi này...…
Một cô gái trốn chạy quá khứ.Một cậu bạn chưa từng nói thương, nhưng luôn có mặt khi cần.Một tình cảm dịu dàng, đủ để sưởi ấm cả những ngày âm u nhất."Cậu Ấy Gọi Tôi Là Nắng" - thanh xuân, nhẹ nhàng, và buốt nhói.…
Title : Nhớ lần cuối để quên mãi mãiAuthor : peckanhdongdanhDisclaimer : Nhân vật không thuộc về tác giảGenre : Humor, Romance, Fantasy, Love Polygon,....Rating : TLength : LongficStatus: DropStart: 01/01/2013Drop: 15/05/2013…
nothing to say.@it_schichi…
"tình cảm là thứ ngu ngốc chết tiệt"Ab imo pectore - lời từ tận trái tim ta.…
những chiếc thính rõ như ban ngày nhưng đây vẫn muốn phơi ra cho thiên hạ biết…
Từ cổng sau của trường Đại học Hoàng Đạo rẽ tay trái, băng qua hết cơ man những ánh đèn màu từ các loại đèn màu và biển quảng cáo, góc bên kia ngã tư đường, cách một dải phân cách đã mòn sơn, là quán café mà Bảo Bình đang làm việc. Biển hiệu lớn treo trước cửa quán ghép bằng những miếng gỗ vân nâu được thắp sáng trưng bởi một dây bóng đèn tròn sơn vàng rực rỡ hoa lệ. Bên trên là dòng chữ "Zodiac Corner" thiết kế theo kiểu chữ Hy Lạp cách điệu cực to ghép bằng những bóng đèn tròn rất hợp với concept.. Thực ra tên đầy đủ của quán phải là "Zodiac Study Corner" - Góc Học Tập mang tên Chiêm Tinh.Thế nhưng học sinh trong trường Hoàng Đạo vẫn thân thiết gọi quán bằng một cái tên ngắn gọn là "Corner" hay đơn giản là "Góc". Góc là quán cafe, một góc học tập, và mỗi tối thứ Bảy hàng tuần đặc biệt có thêm quầy bói bài Tarot. Một số người tìm tới đây để uống cafeMột số người tới đây để học tập.Một số khác... họ tới để tìm chính mình.- Một tác phẩm từ Chris -…
"Tôi không cần ai tuyên bố họ yêu tôi. Tôi chỉ cần một người... dám nắm tay tôi khi không ai nhìn."Một bức ảnh bị rò rỉ. Hai bàn tay nắm nhau dưới bàn họp quốc gia. Một mối quan hệ chưa từng được định nghĩa.Gawin Caskey Vajisarak - thái tử út của hoàng gia Thái Lan, được nuôi dạy để trở thành hình mẫu cho cả vương triều, chưa từng sống thật quá một buổi chiều.Joss Way-ar - con trai của Phó Thủ tướng thuộc phe cánh tả, miệng mồm lanh chanh, lúc nào cũng cười đùa bỡn cợt nhưng hiểu rõ từng đường đi nước bước trong thế giới nơi cảm xúc luôn bị đem ra mặc cả.Giữa một đất nước mà tình cảm riêng cũng có thể bị xem là chiến lược, liệu họ có thể giữ lấy tay nhau - mà không cần ký thêm một văn bản nào?Một câu chuyện về hoàng tộc, chính trị, truyền thông, và những cái nắm tay chưa kịp công khai.Hài hước, vui nhộn, sâu sắc và lặng lẽ làm tim bạn co lại.…
Lớp trưởng khó tính và Badboy ngả ngớn, tưởng không hợp mà hợp không tưởng!!…
Ở rìa của một hành tinh nhỏ, nơi mặt trời chỉ mọc một lần mỗi năm, có một người con trai ngồi uống sao trong những chiếc ly thủy tinh mẻ góc.Cậu gọi đó là rượu. Nhưng thật ra, đó chỉ là những ký ức nguội lạnh được chắt ra từ lồng ngực.Gawin - người ta vẫn gọi cậu là "kẻ nghiện rượu" - sống một mình trên hành tinh ấy. Mỗi đêm, cậu chưng cất những điều không ai nhớ nữa: một cái ôm hụt, một lời yêu chưa nói, một cái nhìn ngoảnh đi. Cậu ép chúng thành thứ chất lỏng không màu, đổ vào ly, uống, rồi ngủ vùi trên quầy bar của chính mình.Cậu bảo: "Tôi uống... để quên rằng tôi đã từng tin vào ai đó."Cho đến một hôm, có một người rơi xuống hành tinh ấy.Anh không rơi theo kiểu thiên thạch, cũng không phải tàu vũ trụ. Anh rơi như một hạt bụi sao - lặng lẽ, nhẹ tênh, nhưng làm xáo trộn cả cơn buồn ngủ dài của cậu bartender cô độc."Cậu có ly sạch không?" - Joss hỏi, đặt chiếc ba lô đầy những ngôi sao nhỏ lên bàn."Tôi chỉ có ly vỡ thôi," Gawin nhếch môi, "chúng phản ánh đúng con người tôi."⸻Mình nghĩ ai rồi cũng từng là "kẻ nghiện rượu" theo cách của riêng mình. Và cũng như Hoàng Tử Bé, điều mình cần không phải là ai đó trách mắng, mà là một người chịu ngồi xuống, hỏi han, và lắng nghe mình thật lòng.P/s: Ý tưởng đến sau 7749 lần nghe Hoàng Tử Bé trước khi đi ngủ + bí ý tưởng cho mấy truyện khác 🥹 chúa tể của những chiếc hố nhưng trộm vía làm biếng lấp 🥱 cơ mà truyện này chắc chỉ là tản văn vu vơ chơi chơi vài chương thôi chứ k drama căng cực gì đâu 😇…