sơn. khoa; xa hơn mặt trăng
xa hơn cả mặt trăng,là vĩnh hằng câm lặng...…
xa hơn cả mặt trăng,là vĩnh hằng câm lặng...…
một nỗi nhớ cao, xa, chẳng tài nào với tới.…
sau lưng là vạt nắng,còn phía trước là em.…
hạnh phúc của tôi là được thấy dòng credit ©imavircy trên bio truyện của mọi người đóooooooomình không nhận edit set cover, cám ơnorder is OPEN…
thôi đừng nghĩ nữa, chỉ là mộng cả thôi...…
trong suốt những năm tháng cuộc đời, em luôn tự hỏi bản thân rằng liệu mình có nơi nào để khóc...…
đội nắng đến mặt trời, chỉ để yêu anh.…
hồi ức về người, kìm lại giữa những giấc mơ hoang.…
cô ấy gặp anh, đã mang đi thứ gì?…
lời thề còn dài lâu hơn cả vĩnh viễn (*)…
em bảo, đôi khi, thảm sát cũng là sự tái sinh...…
Có những điều, em không muốn mình quên…
fic lấy ý tưởng từ panenka, của mun [ @wat21say ].hỏi_đáp, nhưng cũng không hẳn là hỏi đáp....…
trải qua biết bao năm tháng, mảnh trời sao của chúng ta vẫn còn nơi ấy, chỉ riêng người vĩnh viễn chẳng về bên em...…