Chúc mừng ngày hóa trang - Halloween...dù có hơi muộn một chút ><Câu chuyện kể về một lão Samoyed không phải ngốc bình thường mà là đại ngốc, cần tìm người giúp anh ta đổi luôn cả hệ điều hành.Bên cạnh đôi trẻ Triệu Cù, còn có sự xuất hiện hữu nghị của Vạn Trác, Trà Đế, và người chồng định mệnh của Kỳ Liên (Tô Tuyền).…
(Xin gửi lời cám ơn trân thành tới bạn Mẫn đã đóng góp và giúp đỡ cho cuốn sách này) Cứ ngỡ rằng cái nghề làm thầy, làm bà là nhất. Đơn giản không chỉ vì họ có được sức mạnh của bề trên ban cho, ăn lộc của các ngài, mà họ còn được người đời đi theo cung phụng. Mặc dù những người làm thầy, làm bà chưa biết là thật hay giả, buôn thần bán thánh hay như hành thiện tích đức thật thì bọn họ ai cũng ohair gánh lấy một món nợ đời, cái nghiệp mà họ phải trải qua. Một gia đình từ thời cụ đã theo nghê phù thủy, họ chuyên hành thiện tích đức, cứu giúp người đời khoải cảnh bị quỷ ma quậy phá. Thế nhưng đến đời chắt thì cái nghề phù thủy lại mai một. Cứ ngỡ rằng nghề phủ thủy chấm hết thì cái nghiệp cũng tan theo. Nhưng không, gia đình này vẫn phải trả món nợ đời, cái món nợ nghiệp vì đã phá vỡ sự cân bằng của tự nhiên khi sử dụng phép thuật. Liệu rằng đứa chắt của dòng họ có thể cứu được gia đình mình khỏi cái đại họa diệt vong? Liệu rằng một mình cô ta có thể gánh nổi cái nghiệp của cả dòng họ?…
Tên truyện: Kamisama Hajimemashita ( Thổ Thần Tập Sự ) Tác giả: Suzuki Julietta.Số chương: 161.Thể loại: Manga, Comedy, Fantasy, School LifeNguồn: thichtruyentranh.netLink truyện:Nội dung truyện: Cha của Momozono Nanami, một người đàn ông có máu ham mê cờ bạc đã biến mất sau khi mắc phải một món nợ lớn. Vậy nên, Nanami bị những người đòi nợ đuổi ra khỏi nhà. Tình cờ, cô gặp một người đàn ông kì lạ đang bị chó rượt, ông ta bảo sẽ cho cô căn nhà của mình. Nanami đã tin vào lời thuyết phục ấy. Nhưng khi đến nơi, căn nhà ... hóa ra lại là một đền thần. Và mọi chuyện càng rắc rối hơn nữa khi một kẻ có đôi tai cáo xuất hiện ... Rồi cuộc sống của Nanami sẽ ra sao tiếp theo ? Mời các bạn đón đọc !…
Trước khi đi vào câu truyện dưới đây, tôi có đôi lời muốn nói với bạn đọc. Thứ nhất, những nhân vật, sự kiện, và ban ngành dưới đây chỉ được mượn tên, chứ trên thực tế, chúng không hề chính xác và đúng một chút nào. Thứ hai, sở dĩ tôi lấy địa điểm là đất nước Việt Nam của tôi là vì tôi muốn bạn đọc cảm thấy gần gũi hơn mà thôi. Điều cuối cùng mà tôi muốn lưu ý với bạn đọc rằng nếu nội dung trong truyện bị nói quá lên hay hiểu sai nghĩa, nó sẽ không hay và gây rắc rối cho bạn đọc và ngay như cả tôi. Thế cho nên, tôi chỉ muốn nói một điều cuối cùng, truyện dù sao cũng chỉ là truyện, làm ơn đừng hiểu nó theo một nghĩa trái ngược hay như cố tình gán ghép nó vào một giai đoạn lịch sử, hay như gán ghép cho bất kì một ai hay như một ban ngành tổ chức nào, vì truyện hoàn toàn không có thật, tất cả tình tiết và nội dung đều do tôi nghĩ ra và tạo nên, xin chân thành cám ơn bạn đọc. Một chi tiết đáng lưu ý nữa là bạn đọc sẽ thấy có nhiều chương đề "mở đầu". Bạn có thể tạm hiểu ở đây rằng đó là những sự mở đầu khác nhau cho chung câu truyện này, tuy nhiên nó diễn ra ở nhiều nơi khác nhau, cùng nhau dẫn dắt người đọc đến một cái thân truyện, hay như giúp bạn đọc có một cái nhìn bao quát hơn, để có thể cảm nhận được câu truyện rõ rệt hơn, hay cũng có thể là một bộ phim có nhiều đoạn trailer vậy, xin mời bạn đọc cùng tôi thưởng thức câu truyện mà các bạn đã đón đợi từ rất lâu.…
(Gửi lời chân thành cám ơn tới bạn T.T.Nhung đã đóng góp và giúp đỡ cho cuốn sách này) Người xưa có câu "nghĩa tử là nghĩa tận", vậy câu này có ý nghĩa gì? Theo như tôi được hiểu, câu nói này người xưa muốn ám chỉ một điều rằng, có đến chết thì mới tận duyên nghĩa. Nếu nói là câu này sai thì cũng chưa chắc là đúng, vì trong suốt lịch sử của loài người. Có biết bao nhiêu nối thù hận, mà nhờ vào cái sự chết chóc, mà người ta rửa được oán hận đó. Tuy nhiên nói là sai cũng đúng, vì có biết bao mối tình duyên mà ngay cả sau khi chết, tức là bước sang một kiếp khác, nó vẫn tồn tại như khi đang ở cái kiếp trước vậy. Câu chuyện mà tôi sắp kể cho bạn đọc nghe dưới đây nó nói về mối quan hệ giữ cha mẹ và con cái. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha", đây là hai câu ca dao tôi muốn gửi tặng tới bạn đọc, những người đang cố giữ cái phận làm con. Các bạn hay luôn đối sử tốt với cha mẹ mình, và mong rằng khi các bạn đọc xong câu truyện dưới đây, cũng sẽ rút ra được một bài học nào đó trong cuộc sống hàng ngày. (Xin được phép lưu ý bạn đọc, tên nhân vật và quán được dữ nguyên theo yêu cầu của người kể. Tuy nhiên địa điểm và một số chi tiết đã được thay đồi, xin cám ơn).…
Nếu đúng như lời phật dạy, thì vạn vật trên đời này từ cây cỏ, muôn thú, đến con người, tất cả đều có linh hồn. Không biết bạn đọc nghĩ sao, nhưng tôi tin là như vậy. Câu chuyện mà tôi sắp kể dưới đây chắc có lẽ sẽ làm bạn đọc phải rơi nước mắt nhiều hơn là sợ hãi. Như đã nói vạn vật đều có linh hồn, và cũng như con người, muôn thú có con thành tinh, mà cũng có con thành tiên thú hoặc thần thú. Lấy ví dụ như tổ tiên của loài voi chính là một thần thú dưới địa ngục (sẽ được nói rõ hơn trong truyện sau). Hay như Hao Thiên Khuyển, một thần thú, hay nói cách khác là một con cẩu tiên phục vụ Nhị Lang Thần Dương Tiến (đó là nếu bạn tin). Còn nói về tà ma yêu đạo, bạn có thể nghe đến như Linh Miêu gọi người chết về, hay như bướm ma, rồi thì những con vật khác nữa. Nhưng xin nói rõ ở đây luôn, Linh Miêu theo mình hiểu, là có hai loại: Một loại là thần thú dùng để sua đuổi tà ma như người ai cập tin; Ngược lại, Linh Miêu lại còn có thể được biết đến như kẻ dẫn đường cho oan hồn trở về cõi sống như ở một số nước Chấu Á, trong đó có nước ta. Nói như vậy, chắc bạn đọc cũng đủ hiểu, không chỉ có người mới thành ma, thành quỷ được, mà cả loài vật cũng vậy. Câu truyện dưới đây, mong bạn đọc sẽ cảm thấy hấp dẫn, và cũng xin lưu ý, đọc xong thì gác qua một bên, chứ đừng thay đổi cách suy nghĩ hay hành đồng về những con vật mà bạn đang nuôi, đặc biệt là những chú chó nhé. Câu truyện dưới đây sẽ được đặt ở miền Nam nước ta, mời bạn đọc thưởng thức.…
Hình xăm bắt nguồn từ bao giờ? Điều này rất khó nói. Đã từ lâu lắm rồi, không chỉ có ở nước ta mà kể cả những nước khác, hình xăm đã được tuyên chuyền và phổ biến từ rất xa xưa. Ở Nhật Bản, người ta coi hình xăm là hiện thân của sức mạnh, nếu xăm hình lên mình sẽ được các vị thần bảo vệ, cũng như ở nhiều nước khác. Hình xăm còn là biểu tượng cho các băng nhóm, và hình xăm có thể là hình vẽ trên da, cũng có thể là đơn thuần là lấy dao hoặc vật nhọn rạch lên da để tạo nên những kí hiệu, hoặc cũng có thể là nung nóng một cái khuôn rồi ấn lên da. Ở Mỹ, người ta thường dùng khuôn đỏ xăm lên bò của mình để đánh dấu chủ quyền. Ở Trung Hoa, thì xăm lên mặt tù binh để họ không thể nào trốn thoát. Nhưng trong câu truyện này, chúng ta sẽ bàn luận kĩ hơn về hình xăm vẽ.Mấy năm trở lại đây, tôi vô cùng ngạc nhiên khi mà một số bạn trẻ Việt Nam thi nhau đùa đòi xăm trổ đầy mình. Có thể họ nghĩ đó là một dấu hiệu để chứng tỏ mình là dân chơi, hay cũng có thể chỉ để cho người ngoài nhìn vào biết họ là hổ báo cáo chồn, cũng có thể là trâu chó. Nhiều khi tôi muốn hỏi những bạn đó rằng các bạn xăm để làm cái gì? Nếu nói là xăm ít và xăm cho đẹp thì không sao, nhưng đằng này, các bạn xăm đầy người như mấy bức tường mà người ta quảng cáo dịch vụ "khoan cắt bê tông" chằng chịt, như thế được coi là đẹp sao? Câu truyện mà tôi sắp kể dưới đây, chỉ để giải thích cho các bạn đó một phần nào về ý nghĩa và truyền thuyết của hình xăm. Mà tôi cũng chẳng có tư cách gì mà đi dạy đời mấy bạn…
Chuyện này mình viết theo trí tưởng tượng và có thêm sự tham khảo của những chuyện khác nữa liền quan đến Triệu- Cù nữa nhoa.Mình mới bắt đầu viết chuyện à , nên mong mọi người thông cảm bao qua nếu có sai sót nha . Mình cảm ơn.…
Phiên bản khác của truyện Chó Đội Nón Chống Gậy}(Xin trân thành cám ơn bạn Vân đã đóng góp và giúp đỡ cho cuốn sách này.)Cậu chuyện mà tôi sắp kể cho các bạn nghe dưới đây cũng chỉ là một chuyện mà tôi nghe được từ một người bạn mà có thể được coi là người trong lãnh vực tâm linh. Câu chuyện này nguyên bản có tên là "chó đội nón chống gậy", và tôi tin chắc rằng bạn đọc có thể đã nghe qua hay biết rõ về câu chuyện này vì theo như tôi được biết thì câu chuyện này có thật và đã xảy ra tại một vùng giáp ranh Hà Nội (Cái này là người kể nói là có thật chứ không phải tôi nhé). Sau khi nghe câu chuyện "chó đội nón chống gậy" này xong thì tôi thấy nó vô cùng hấp dẫn và xin mạn phép được viết lại một phiên bản khác của câu chuyện trên với một cái tên mới đó là "nghiệp chướng". Mong bạn đọc hiểu cho rằng đây là một phiên bản khác nên có nhiều tình tiết thay đổi, tôi cố ý làm vậy để câu chuyện trở nên hợp lý và hay hơn theo suy nghĩ của tôi mà thôi chứ tuyệt đối không có ý đạo văn hay gì cả. Mong bạn đọc sẽ thích câu chuyện này, và xin lưu ý rằng, truyện ma dù sao cũng là truyện ma, đọc để cho biết thôi chứ đừng tranh cãi nhau là thật hay giả nhé, xin cám ơn.…
(Bàn quyền thuộc về đồng tác giả Shinz bên truongton.net) "Một tình yêu đích thực có thể làm cho con người ta mờ mắt, nhưng bên cạnh đó, nó lại còn có thể làm cho con người ta mở mắt". Phương tây, lời thề ước trong các đám cưới có một câu "Chúng tôi nguyện thề yêu nhau cho đến chết mới chia cách", tạm hiểu là lời thề thủy chung có một giới hạn đó là đến chết. Nhưng đó là đối với người phương Tây, còn người phương Đông chúng ta lại khác. Chúng ta biết rằng chết, là một trường hợp hoàn toàn khác, một cái khái niệm khác, và cũng cớ thể chỉ là một quan niệm hoàn toàn khác, điều đó cũng là một lời giải thích cho việc vì sao lời nguyện ước của người phương Đông ta chỉ có là "yêu nhau tới khi đầu bạc răng long". Đầu bạc, răng long chưa có nghĩa là chết, nó mới chỉ là đứng ở cái cánh cửa chuyển giao mà thôi. Câu chuyện dưới đây nói về một mối tình ngang trái, hay đúng hơn là oan nghiệt. Rồi kết thúc hai nhân vật chính trong truyện sẽ sao, và kết cục của họ sẽ thế nào? Mong rằng bạn đọc sẽ bị lôi cuốn vào câu truyện, vào cái vòng ân oán tuần hoàn.…
Một cô gái bị bắt cóc đến tầng hầm, nơi đó cô đã gặp một cô gái khác. Tại đây họ phải đối mặt với thử thách và cố gắng thoát khỏi tòa nhà trói buộc đó. Hướng đến một thế giới do chính họ dựng lên mang màu sắc của ánh bình minh.…
Tên truyện: Momo ( Kẻ Đánh Cắp Thời Gian )Tác giả: Michael Ende.Nguồn: iSach.infoLink truyện: isach.info/story.php?story=momo__michael_ende&chapter=0001LỜI DẪNMomo (1973), kiệt tác của Michael Ende trước " Chuyện dài bất tận, " là một trong những áng văn xuất chúng của một tâm hồn quá ư trong trẻo và đẹp đẽ.Câu chuyện hàm chứa một nhân sinh quan sâu sắc. Rốt cuộc cuộc sống và thời gian có ý nghĩa gì ? Cái gì là quan trọng nhất trong cuộc đời ? Phải, " Thời gian là cuộc sống " như Michael Ende đã nói, và thời gian còn là tình yêu. Cuộc sống là cho đi. Triết lý ấy giản dị mà thật khó hiểu. Bao nhiêu người trong thời đại chúng ta cứ cắm đầu sống mà không bao giờ biết đến hạnh phúc thực sự là gì ?Cuốn tiểu thuyết mang màu sắc ngụ ngôn và cổ tích tuyệt diệu của Michael Ende đã thành công trên khắp thế giới, trở thành thánh thư của cả một thế hệ.Momo sống ở rìa một thành phố lớn trong một nhà hát lộ thiên đổ nát. Cô bé không có gì ngoài những thứ mình tự tìm được hay mọi người tặng cho, và một khả năng kỳ lạ: " Cô bé luôn có thời gian và khả năng lắng nghe người khác ." Một ngày kia, những " Gã màu xám " bắt tay vào thực hiện một kế hoạch. Chúng cầm giữ thời gian quý báu của con người và Momo là người duy nhất còn có thể ngăn chặn được chúng ...Có một bí mật to lớn nhưng cũng hết sức giản dị. Tất cả mọi người đều có phần, ai cũng biết đến nó, nhưng lại rất ít người suy nghĩ về nó. Hầu hết mọi người chỉ đơn giản nhận lấy nó và chẳng ngạc nhiên một chút nào. Điều bí mật ấy là thời gian. Thời gian là cuộc s…
(Xin chân thành cám ơn bạn Nguyễn Thùy Dung đã đóng góp và giúp đỡ cho cuốn sách này) Người xưa có câu, nghề chọn người chứ không bao giờ có chuyện người chọn nghề cũng có cái lí của nó. Con người ta sinh ra trên cõi đời này, phàm là kẻ có tám lỗ thì chắc chắn là có một mục đích riêng mà họ đã được gán vào để sống cho trọn kiếp người. Cũng chính bởi cái lí do đó, mà không ít kẻ cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn tự hỏi lòng mình rằng mục đính sống trên đời này là gì? Nhưng ngược lại có những kẻ thì lại nhận ra được múc đích sống của mình trên đời này, để rồi họ phải tốn không biết bao nhiêu nước mắt và máu để thực hiện cái mục đích mà ông trời đã ban cho. Và có đôi khi, những kẻ đã nhìn ra được mục đích tồn tại của mình trên cõi đời này rồi thì họ lại muốn ruồng bỏ nó, thật đúng là cuộc đời đầy éo le mà.…
"Người không phạm yêu, yêu không phạm người", có thể khẳng định rằng câu nói này luôn luôn là đúng. Người phàm thế như chúng ta làm sao mà có thể hiểu biết hết được cái cõi âm cơ chứ. Đã nhiều lần chúng ta vô tình, mà cũng có thể là cố ý đã phạm vào người âm để mà mang họa vào thân. Trong câu truyện này sẽ nói đến vấn đề nhà bị ma ám nhưng không hẳn là xoay quanh lĩnh vực đó. Như các bạn đã biết, có đất lành thì ắt là có đất dữ. Đất dữ là những mảnh đất lâu đời, bị người ta tranh dành nhau, rồi thì yêu khí xung thiên, khiến cho oan hồn vất vưởng mà bám trụ lấy cái miếng đất đó. Có rất nhiều gia đình đã rơi vào cái hoàn cảnh mà mua nhầm hoặc xây nhầm nhà trên những mảnh đất dữ đó rồi để lại một cái hậu quả không lường được. Tuy nói là đất dữ có ma, nhưng nhiều khi đất lành cũng có vậy. Nếu bạn đọc còn nhớ trong cuốn Bên Kia Của Sự Sống, tôi có đề cập đến việc có tiếng bước chân trên tầng ba. Việc này không chỉ có mình nhà tôi, mà ngay cả mấy ông anh bà chị họ ở nhà bà ngoại ngay kế bên cũng đã có nghe thấy. Nói gì thì nói, dù sao đi chăng nữa, đó cũng chỉ là người nhà mình mà thôi, họa chăng họ có vể cũng là chỉ để thăm con cháu. Vấy đối với những căn nhà được xây trên những mảnh đất dữ thì chủ nhân cần làm điều gì để sống yên ổn trước khi phải đưa ra cái quyết định cuối là dọn đi nơi khác? Có nhiều cách lắm chứ: có người thì sẽ mua những đồ trấn nhà về để xua đuổi đi cái oan nghiệt; có người thì lại gọi thầy về giải hạn, hoặc là nói chuyện và tìm cách si…
*Lưu ý: Lấy cảm hứng từ bộ phim "Đường lên Điện Biên" và trận Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu năm 1954. Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử nhưng không mang yếu tố mô phỏng hoặc kể lại về cuộc đời của bất cứ ai, hầu hết các tình tiết xảy ra trong truyện đều là giả tưởng và là suy nghĩ, cái nhìn của tác giả, vì vậy người đọc vui lòng không coi đây là tài liệu lịch sử, không coi hành động hoặc diễn biến trong truyện là lịch sử. Để có được cái nhìn khách quan và những mốc thời gian lịch sử rõ ràng nhất hãy tìm đọc những nguồn sách chính thống. Sơ lược: (1)Tôi là một cô gái bình thường của thế kỷ 21.Tôi sống vô lo vô nghĩ, tận hưởng mọi thứ, mưa không tới mặt, nắng không đến đầu.Còn anh là bộ đội thuộc tiểu đoàn 5 lẫy lừng, anh gan dạ, tình cảm, ấm áp như ánh dương. Khi thời không đảo lộn mang tôi tới bên anh, cho tôi nhặt được tình duyên của đời mình.Mưa bom bão đạn, chiến trận ngập lửa, thao trường đẫm máu, rừng thiêng nước độc, gian khổ, bi thương, loạn lạc, lầm than....Giữa chiến sự ngổn ngang, lòng người vô thường, anh thề nắm chặt tay tôi qua vòng xoáy giống tố, đưa tôi về ngày Tổ quốc chiến thắng.Tình yêu của tôi chẳng hề yên bình như tôi hằng mơ, nhưng lại ngông cuồng và tươi đẹp đến lạ. Yêu của chúng tôi là mang tình thương và để dành nỗi nhớ. Kiếp này em nguyện ở lại nơi em chẳng thuộc về, nguyện dâng hiến trái tim, khối óc của mình, trước tiên với đất nước và sau đó là với anh.…
Tên truyện: Nhật Kí Giấc Mơ - Trong Giâc Mơ Của Bạn, Tôi, Không Tồn Tại.Tác giả: AkiraThể loại: Light NovelLink truyện: https://www.dtv-ebook.com/nhat-ky-giac-mo-trong-giac-mo-cua-ban-toi-khong-ton-tai_15302.Nguồn: dtv-ebook.comNội dung truyện: Có một cô gái nọ, ở trong một căn phòng nhỏ nọ. Cô không bao giờ bước ra ngoài, không muốn phải đối mặt với thế giới phía bên kia cánh cửa phòng. Cô lắc đầu với vẻ mặt buồn thảm, nhất quyết không mở cửa để trốn tránh mọi thứ. Thế nhưng ở trong mơ, cô lại buông tay mở chốt, và những cảnh tượng hãi hùng phía sau cánh cửa cứ liên tiếp trải dài trước mắt cô.Cô bước đi trong cơn ác mộng không hồi kết, cô độc trong một bóng tối vô định, nhặt nhạnh những vật dụng vô ích... Để kiếm tìm bản thân mình? Để kiếm tìm sự thật? Để kiếm tìm tương lai? Hay để kiếm tìm hồi kết...?Cô là ai? Tại sao lại luôn tự nhốt mình trong phòng và chìm sâu vào những cơn ác mộng vô vọng? Cô đang tìm kiếm thứ gì? Thứ gì ẩn sâu sau những cảnh tượng rùng rợn ấy? Giấc mơ này phải chăng đang muốn nói lên điều gì đó? Và cuối cùng thì... cô có thực sự đang tồn tại? Cô có còn đang sống? Hay đã chết? Hay là chưa ra đời? Và... giấc mơ này... có thực sự là của cô...?Tất cả câu hỏi, tất cả bí ẩn dần được hé lộ phía sau những cánh cửa mang lại biết bao bất ngờ và những câu hỏi tự vấn dành riêng cho trái tim...…
(Bản quyền thuộc về đồng tác giả Dung Peo, truyện được truyển thể từ truyện ngắn mang tên Hoa Sữa Thơm Nồng) Tình yêu đối với một số con người thì nó là một thứ gì đó có thể khiến cho con người ta dám làm những việc điên rồ. Và cũng như chúng ta đã biết, tình yêu là một thứ gì đó mà bạn có thể không cần đánh đổi lấy bất kì một cái gì mà vẫn có được nó, nhưng lại có những người phải đánh đổi lấy cả cái mạng sống của bản thân chỉ được nếm cái mùi vị ngọt ngào của tình yêu ở những giây phút cuối cùng của một đời người. Câu truyện mà tôi sắp kể dưới đây có lẽ sẽ là một câu chuyện buồn đối với bạn đọc. Và đặc biệt hơn nữa, nhân vật chính trong truyện sẽ không được tôi phán xét trực tiếp mà là để cho bạn đọc tự suy ngẫm và phán xét nhân vật này. Liệu nhân vật chính trong truyện có xứng đáng phải chịu cái kết cục này hay không? Tất cả nằm ở sự phán xét của bạn đọc. Thêm một điều nữa, đây là phiên bản kinh dị của truyện ngắn mang tên "Hoa Sữa Thơm Nồng" do bạn Dung viết, nếu bạn nào muốn đọc thì cứ liên lạc với bạn ý nhé, tên facebook của bạn ý là Dung Pẹo. Điều cuối cùng, xin được nhắc lại một lần nữa, nhân vật, sự kiện, địa điểm ở trong câu chuyện này chỉ là hư câu, mong các bạn đừng suy diễn lung tung nhé, xin cám ơn.…
Mang đến một không gian thoải mái chill cho người đọc, phong cách có phần nhẹ nhàng, nhưng vẫn mang đến cho độc giả trải nghiệm tốt nhất. Xây dựng một thế giới huyền ảo, những cuộc phiêu lưu giúp các nhân vật tìm thấy con người mình từ đó giúp người đọc có một tâm trạng thoải mái vui vẻ><.…