Máy bay giấy và sữa đậu nành • ohmnanon
Tuổi niên thiếu nhiệt thành vội chân bước, lúc quay đầu liệu vẫn còn đó những ngày nắng Hạ phủ đầy hiên?-↳ Thuộc về @milk0persugar-…
Tuổi niên thiếu nhiệt thành vội chân bước, lúc quay đầu liệu vẫn còn đó những ngày nắng Hạ phủ đầy hiên?-↳ Thuộc về @milk0persugar-…
Trên đây là những câu chuyện của chính tớ. Là 1 chút mệt mỏi tiêu cực tớ muốn nói ra. Nếu bạn/cậu cảm thấy không phù hợp thì đừng đọc và hãy thoát ra. Đừng toxic đừng bắt bẽ, gop ý tớ xin nhận và biết ơn còn toxic kiếm chuyện tớ không ngại đâu. Văn của tớ cực tệ mong mọi người góp ý không mong gì hơn. Mỗi ngày tớ sẽ viết 1 mẫu văn truyện nhỏ và mặc định tên nhân vật nào đó tớ nghĩ ra nếu có trùng tên ai các cậu ib tớ sẽ đổi nhé. Tớ mệt mỏi tiêu cực khá nhiều nên tớ thả vào những con chữ. Hoan nghênh cậu đến câu chuyện của tớ !!!!Viết ra câu chuyện đều là chuyện của mình và trải qua cũng như quá chán đời. Nên truyện này tớ viết cũng như muốn động viên mình. Cảm ơn bạn/ cậu đã đọc những câu nhảm nhí của tớ…
Một câu truyện dài của Kim Thái Hanh và Phác Chí Mẫn...Thể loại:Ngược luyến,HECp:VMINẢnh bìa:Gốc:https://goo.gl/images/TWqrQdEdit:#Ỉn…
Nguồn: mirandatoki.lofter…
Amon có một giấc mơ, trong giấc mơ có Kẻ Khờ tiên sinh.Sự ô nhiễm của tinh không đã được loại bỏ, bọn họ mười ngón tay đan vào nhau, tình yêu giao hòa.Cp: Amon!Top x Klein!BotNguồn:https://archiveofourown.org/works/43372839?view_adult=true…
Tên truyện: ÂM 13 ĐỘTác giả: DyaneeSố chương: 13+ ( tác giả chưa quyết định được)Nội dung: Nữ chính cường x Nam chính thâm tình, truyện này ngược tâm nam ngược hoàn cảnh nữ. Nữ chính văn phòng x Nam chính trai quê chân chất.Sẽ có H, chủ yếu sẽ nói về tình cảnh của nam nữ, nội dung cũ.Tác giả viết với tâm thế luyện não và văn phong, nên chỗ nào sai sót xin quý đọc giả nhẹ nhàng góp ý, góp ý mạnh qué tim tác giả vỡ vụn mất.Spoil...Gửi Hạ Mạc,...Anh trải qua 1825 ngày đêm mang nỗi nhớ em đeo bám tâm trí, anh đã viết 1825 bức thư trong từng tế bào thần kinh, nhưng tiếc rằng anh không có can đảm để gửi một bức nào.Anh biết khoảng cách giữa anh và em không phải không gian, lẫn thời gian hay bất cứ thứ gì khác...Anh cho rằng anh đã hiểu tường tận mọi thứ về em, em thích mùa đông ngắm hoa hồng trên nền tuyết trắng, thích chồi non trên núi nhiệt đới khi vào xuân, thích sưởi nắng thu ở Paris...Mãi sau này anh mới biết, em thích tất cả mọi thứ trên thế giới này, chỉ là em không thích anh....Người yêu em,Mục Viễn.…
• Đây chỉ là nơi riêng tư, tôi kể bạn nghe chuyện tôi ở nhà thôi.• Tôi là người hướng nội. • Tôi viết thường xuyên lạc đề ngang, mong các bạn không thấy khó chịu.…
Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…
Seungcheol yêu người tình của hắn tới chết mới thôi.…
Dịch những đoạn cổ viết thêm để diễn ở các lễ trao giải và sự kiện khác…
Mô tả là cả một vấn đề đấy. Bạn biết không? Bà tác giả này này, tạo hình cho tôi, phải nói sao nhỉ?Cái mà người khác hay nói là, là một đứa có tâm hồn treo lững trên mấy đấy. Buồn lắm chớ, nhưng cũng vui hahahahaa…
Ngẩng đầu bước tiếp về phía trướcNghẹn ngào mỉm cười bảo không saoRồi mai đây tôi sẽ vững bướcTrên con đường dù lắm gian lao...…
Suy nghĩ linh tinh ghi chép lại dưới hình dạng con chữ.…
cuộc sống đơn độc , buồn , nhiều nước mắt , liệu có tạo ra một con ác quỷ không ?Và liệu ác quỷ có phải là ác quỷ không ?…
Em và tôi, hai chúng ta...-Ness: Top-Kaiser: BôtmOOC!!!!!!!!!!!!-Ness: 32 tuổi-Kaiser: 27 tuổi…
"Cuộc đời con người ngắn ngủi, chúng ta luôn cố gắng tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài người... là những người bước lên "chuyến tàu cuối" của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi... Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người. Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại nhữnh bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy." - Diệp Lạc Vô TâmTác giả: Diệp Lạc Vô TâmNgười đăng: Handsomeys…
Câu chuyện về những người trẻ tuổi mang trong mình những ước mơ hoài bão khác nhau. Họ gánh trên vai những trách nhiệm khác nhau, số phận khác nhau. Nhưng, họ đều có chung một ước mơ : sống một cuộc đời hạnh phúc…
Yêu em đến sanh hận...…