《Ngô Lỗi x Vương Tuấn Khải》 _ i d y l l i c
idyllic - Vẻ đẹp bình yên như một bức tranh.…
idyllic - Vẻ đẹp bình yên như một bức tranh.…
Đây là truyện dựa trên một câu chuyện có thật, của chị họ em. Em viết truyện mới đây các mẹ ạ, thật sự em kiểu bị thích cái cốt truyện này quá thể nên là phải viết luôn cho nóng. Còn mẹ nào đọc thì đồng hành cùng em viết truyện này, còn mẹ nào không muốn full đợi sau hẵng đọc, đừng giục em và nói làm em khó chịu. Vì cảm giác đọc từng đoạn bao giờ cũng sẽ hấp dẫn, kịch tính và thú vị hơn. Mẹ nào nói lời cay đắng em xin block, vì thực sự em là đứa viết truyện rất nhanh rồi ạ.(fb Phạm Vũ AnhThư)EDIT - Fb: Phạm Vũ Anh Thư…
Thể loại: có ngược có sủng, độc chiếm, hiện đại, 1x1, HE...Cố Hạ Vy là một cô gái lạnh lùng, mưu mô rất kiên cường, mạnh mẽ. Càng lớn cô càng xinh đẹp và quyến rũ. Vì để báo thù cho cha mẹ bị người khác sát hại cô quyết tâm trở thành sát thủ bậc nhất.Cô chỉ là đứa trẻ mồ côi may mắn được nhận nuôi trong gia đình giàu có và quyền lực nhất giới hắc đạo. Ở gia đình ấy có duy nhất 1 người con trai lớn hơn cô 5 tuổi.Kể từ nhỏ gia đình đã nhận định rằng anh phải thừa kế sản nghiệp. Cũng vì vậy tất cả áp lực dồn ép vào anh khiến anh mất đi niềm vui chỉ còn lại vẻ ngoài lạnh lùng và máu lạnh. Không bao giờ tiếp xúc với người khác.Nhưng không hiểu tại sao ông trời xui khiến từ khi Hạ Vy dọn qua nhà anh thì anh lại chỉ nói chuyện với mỗi mình cô. Rồi dần dần tình cảm ấy đã lặng lẽ nảy mầm !! •-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•-•T/g: neu ai có sao chép thì nói với mik 1 tiếng đừng lặng lẽ đem đi neu ko mik ko tiếc gạch de ném dau ak😄⚠cảnh cáo⚠: truyện có cảnh H ai chịu ko dc cảm phien dug lại gan :)))vi lần đầu viết truyện có gì sai sót bà con giúp đỡ😗chân thành cảm ơn ❤…
về đôi mắt đã theo tôi nửa đời người…
Chút vơ vẩn về chuyện đời, chuyện người…
"Anh là anh sáng của đời tôi, nhưng giờ ánh sáng đấy đã tắt rồi Minhyung à.."…
Ngôi trường này wá ư là vi diệu!!!!!!Đặc biệt là bé thụ cũng rất ư là cute!!!Anh công thì là một quỷ vương độc ác nhưng có chút dịu dàng!!!!Công tên là Roy, thụ tên Dylan.…
Tình yêu đôi lúc khiến chúng ta hạnh phúc chẳng ai sánh được nhưng cũng khiến chúng ta đau đớn thấu trời.…
Duy, một học sinh trầm lặng, ít nói cho đến khi gặp Huỳnh, một cô gái hoạt bát, cá tính, nhanh chóng làm quen với Duy và bắt chuyện. Sự thân thiện và thẳng thắn của Huỳnh khiến Duy bất ngờ, và cả hai trở thành bạn thân. Tuy nhiên, Huỳnh cũng tiết lộ rằng cô chỉ thích con gái. Họ cùng nhau vui đùa, đi học, và Duy dần cảm thấy thoải mái hơn, có người bạn mới trong lớp nhưng sau này Duy lại phát mình thích Huỳnh từ lúc nào mà chính cậu không biếtNote: ảnh bìa chỉ cho đẹp🐧…
❗️Fic có rămbie (Zombie)Cp chính : SoojunCp phụ : Taegyu…
Trung cổ, phương tây, BL, supernaturalTác giả: Phương Minh Sơ…
tiếng lòng của cô gái khi yêu,yêu tới chả dám chung đường.…
Cái bài truyện kia k hay nên mình chuyển sang loại này cảm ơn các bạn…
Em phải cố gắng giữ khuôn mặt giả tạo này đến bao giờ đây hả anh...comments giúp mình nếu thiếu sót hoặc không hay chỗ nào nha!!!…
Quyển 2 : Nguyên Tác - Hết YêuThể loại : Ngược , OeBìa được des bởi Cọt/Cotdylis…
Jungkookie ...Quả là một cái tên đẹp ...em thấy sao nếu tôi nói muốn có em bên mình !?Tôi nghĩ em rất hợp để nằm dưới thân tôi rên rĩ ...Tôi yêu em rồi ...còn em ??…
Đây là lần đầu tiên mình viết fan fic nên hơi dở nếu có gì thì đóng góp cho mình và vote để mình ra chap mới nhé vì đang ôn thi.…
Người quen giả mù dùm, cảm ơn…
Theo bước chân của Dylan, anh mang trong mình tinh thần và ý chí của một võ sĩ bất bại nhiều năm liên tiếp, thế nhưng cũng có cho bản thân trách nhiệm mà một người cha cần phải sở hữu, do đã để thua một cách thảm hại trong một trận đấu tranh đai vô địch thế nên anh không còn là nhà vô địch tuyệt đối nữa. Khi đang trên đường trở về nhà, anh đã gặp lại đối thủ của mình và hiểu rõ hơn về hoàn cảnh của cậu ta, được em trai của cậu ấy tặng cho một cuốn sách. Anh chán chường mà mang cuốn sách ấy về nhà, không biết do ai sai khiến, anh mở cuốn sách ra để xem bên trong có thứ gì hay ho, và đó là khởi đầu cho một hành trình vĩ đại.…
"Do you remember me? Don't you remember then?"…