"Hạ Nhiên à Hạ Nhiên... Tôi theo đuổi em 3 năm rồi nhưng chưa một lần nào em quay lại nhìn tôi một cái, Hạ Nhiên à, tôi chỉ mong em quay lại nhìn tôi một cái thôi mà, khó vậy sao?" Hạ Nhiên một đời an yên tự tại, chưa từng vì ai mà cúi mình, làm sao để Thiên Tường theo đuổi cô đây?…
Doãn tiểu phàm tập đến một thân y thuật, khai thấu thị chi mắt. Y thuật cùng ái muội cùng tồn tại, thanh thuần mỹ nữ, nóng bỏng ngự tỷ, cao lãnh tổng tài, ngốc manh loli, các màu đối hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại ái đến chết đi sống lại. "Muội tử, đem quần áo mặc tốt, ta chỉ xem bệnh không cướp sắc."https://truyentiki.com/thau-thi-y-than.25521/…
------Có lẽAnh không nhớ Chúng ta đã gặp nhau thế nàoChúng ta vui vẻ ra saoChúng ta đã hứa với nhau những gìNhưng Tae Hyung àEm nhớ rất rõRằng em thương anh rất nhiềuVà em sẽ....Luôn luôn chờ đợi anh.-----Em nói rằng Khi nào cẩm chướng nở vào mùa đôngEm sẽ vềNhưng đến bao giờLoài hoa ấy sẽ nở vào mùa đông lạnh lẽo ấy.…
ừmmm thật ra thì đây là lần đầu tiên mình viết fic do là mình đã đọc rất nhiều fic nhưng không có fic nào thực sự đã hợp với mình đại loại như này nhá: chuyện là cứu thế chủ của chúng ta à mà không có ai đó đọc mà các cậu cũng biết rồi đã lỡ uống phải bình đọc dực của giáo sư và cậu đã nhỏ lại về năm lúc cậu 5 tuổi và cùng đón xem tiếp chuyện gì sẽ xảy ra nhá #draha…
- Con à, mau dậy đi, sắp trễ giờ luyện tập rồi đấy!- Ưm, nhưng trời vẫn còn tối mà thưa mẫu thân...- Tối nay có đoàn khách quan trọng, con không định tập lại bài múa cho tối nay sao?- Nhưng tối qua con đã nhảy múa đến khuya, không thể nghỉ thêm m...- Im lặng và mau ngồi dậy đi!- Đến lúc này, bà bực dọc la lớn.- Con nên chăm chỉ hơn là suốt ngày than vãn.- Vâng.Sau đó bà liền ra hiệu cho người đem y phục, nước rửa mặt cùng cả điểm tâm vào, rồi lui ra ngoài. Bà bước lại gần con giơ bộ y phục lên ướm vào người con.- Xem này, xem bộ ý phục này chẳng phải làm cho con gái ta rất đẹp hay sao?- Bà cười, nhìn vào gương mặt ánh lên vài tia khó hiểu trong gương.- Xem nào, con nên biết rằng mình không như những nữ nhân khác, vì con xinh đẹp hơn họ, con nên biết ơn những gì ta làm cho con chứ không phải trưng bộ mặt đó ra cho người khác thấy.- Bà vừa nói vừa nhẹ nhàng cài chiếc trâm lên đầu con rồi từ từ quay lưng bước đi, dừng lại một lúc rồi mới rời đi.- Vâng, thưa mẫu thân. - Người đặt hộp phấn nhỏ xuống bàn, nhìn vẻ mặt khác lạ trong gương." Đúng vậy, sao ta có thể giống với những nữ nhân khác chứ..."Người chỉnh lại tóc của mình, đánh một ít phấn lên má." Bởi vì ta không phải là nữ nhân. "…
Một sớm xuyên qua thành hòa thân công chúa, chu cá phát hiện chính mình tình cảnh phi thường không ổn. Chưa hòa thân trước thất thân, chưa quá môn trước thai nghén. Thế nhân thóa mạ nàng hủy Vương gia danh dự, ô Vương gia thánh danh. Kỳ thật nàng cũng không nghĩ gả a, bắt được cái không cất bước bỏ chạy. Lại bị mặt lạnh Vương gia trảo trở về, hống sủng thuận thuận mao, đều mau đem nàng cung thành Vương Mẫu nương nương, còn chứng cứ có sức thuyết phục nàng cao quý trong sạch, nón xanh không tiếc trên đầu mang, nói hài tử là hắn thân sinh! Đây là vì sao? "Hì hì, Vương gia như vậy tích yêu ta, có phải hay không bởi vì bản công chúa lớn lên mỹ, sẽ khiêu vũ sẽ sa họa, tài nghệ mười hạng toàn năng. Hạ đến phòng bếp, lên được phòng khách, vẫn là y thuật cao siêu tay thiện nghệ?" Vương gia: "......"https://truyentiki.com/hoa-than-vuong-phi-mat-lanh-vuong-gia-moah-moah.25470/…
"Rõ ràng trên mặt chẳng có lấy một giọt lệ nhưng đâu đâu cũng là đau thương..."- Đây là những đoạn nhỏ về Vong Tiện những đau thương, mất mát và cả phần tình cảm sâu nặng♡Mọi người đọc, cho ý kiến và ủng hộ mình nha♡…
Kiếp trước chúng ta không thể, kiếp này nhất định sẽ không bỏ lỡ anh...Mười giờ đêm, mưa gió ràn rạt quất liên hồi kèm theo là tiếng sấm chớp khẽ làm Thẩm Thiên Hoa thức giấc. Vừa ngửng mặt lên cô đã cảm nhận được những hạt nước mưa nhỏ xíu đang phảng phất hắt thẳng vào gương mặt, thậm chí nước mưa cũng đã hắt xuống bên dưới mặt bàn làm ướt mất một góc của quyển tiểu thuyết cô đang đọc. Thẩm Thiên Hoa khẽ lắc đầu, đưa hai tay lên dụi mắt rồi nhanh chóng lấy bàn tay với những ngón tay thon dài trắng nõn để lau đi những vệt ướt loang lổ trên trang sách. Đưa mắt hướng ra ngoài cửa sổ, ánh đèn đường màu vàng soi rõ những hạt mưa vẫn rơi đều tí tách, đột nhiên cô thở dài, đôi đồng tử lấp lánh đã hướng lên phía trời cao nhưng chỉ thấy một màn mưa tối đen mù mịt. Hoá ra hôm nay là ngày mùng 7 tháng 7 âm lịch hay người đời còn gọi là ngày Thất Tịch. Hằng năm cứ tới ngày này trời lại đổ mưa không ngớt làm Thẩm Thiên Hoa tâm tư cũng đều không mấy vui vẻ, thậm chí ở ngày này người ngoài nhìn vào còn thấy vẻ mặt thê lương hoặc âm u sắc khí toát ra từ người cô.…
Các truyện ngắn do Đam Mỹ Ngược sáng tác. Mọi bản quyền thuộc về Đam Mỹ Ngược và tác giả của các truyện. Mọi người có thể theo dõi thêm nhiều đoản ngắn khác trên page "Đam Mỹ Ngược".NGHIÊM CẤM CÁC HÀNH ĐỘNG REUP.…