Tag: GoYuuGe, văn phòng, hệ thống, thế giới người thường không có nguyền hồn chú thuật sư.Truyện chữa lành, GoYuuGe đều là những người trong quá trình trưởng thành, hoàn thiện bản thân hơn.[Sẽ tóm tắt thêm]Cover đặt commission của bạn Lala Bear. Vui lòng không đem đi bất cứ đâuBeta by Ku.…
" E-em thích anh lắm . Phải nói là yêu cơ , hãy cho em chứng minh điều đó nhé , Đức Thành của em ...."Gã mân mê khuôn mặt người trong lòng , không biết là say từ bao giờ , Minh Huy chỉ biết rằng thời khắc này , gã chính là đang mượn rượu tỏ tình anh , người mà gã thương .- Pretta . -Tui cần hít otppp nên đã tự viết nè 😋.…
Một lá thư của một cậu bé để lại vào lúc nửa đêm, được em gái cậu tìm thấy nhiều năm sau đó.Thứ duy nhất còn lại thuộc về anh.________________________________Tác giả: AQP (AQP799).Nguồn: AOOCP: Không có.Permission: Tác phẩm được dịch dưới sự cho phép của tác giả.…
"Kang Minhee và đồng bọn" "Lớp trưởng là ai thế?" "Chắc chắn phải là Hwang Yunseong đại đế rồi" "Thế lớp trưởng là của ai?" "Tôi cá 10 chầu Dingtea lớp trưởng về tay họ Kang" Mình nhạt lắm...Truyện đôi khi sử dụng ngôn ngữ không lành mạnh ai dị ứng vui lòng kick back nhaaa…
「 Appreciation is Pain 」Author: ACatWhoWritesPublished: 2/9/2024Tình trạng: Hoàn thànhTranslator: _lninaDescription: Kyungsoo sẽ không bao giờ thừa nhận chuyện cậu đang đi đường thì đâm phải cột điện do mải ngắm nhìn cơ bắp của Chanyeol.❌ Bản dịch ĐÃ CÓ sự cho phép từ tác giả, vui lòng không chuyển ver, reup ❌…
「 Aha (We Meet Again) 」Author: henqiguaiPublished: 14/08/2013Tình trạng: Hoàn thànhTranslator: _lninaForeword: Được truyền cảm hứng bởi những gì Chanyeol đã viết và theo sau là tập truyện ngắn của Murakami Haruki - "Buổi Sáng Đẹp Trời Tháng Tư Gặp Một Em Gái Hoàn Hảo 100%"❌ Bản dịch CHƯA CÓ sự cho phép từ tác giả, vui lòng không reup, chuyển ver ❌…
"yujin của chúng ta, chúc em một đời hạnh phúc."author: 枯玫瑰晚宴trans: bẻobeta: lam iu ơibản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup khi chưa có sự cho phép.…
Chỉ là những kỉ niệm được kể lại và viết ra, để hồi tưởng, hoài niệm và nhớ thương. Nó nhẹ nhàng, man mác buồn và thậm chí còn có chút nhàm chán...Trên thực tế, đây là một câu chuyện vốn không có kết thúc, và tôi cứ luôn trăn trở bởi điều đó trong một thời gian dài, vậy nên bây giờ tôi ngồi lại và viết thêm cho nó một cái kết hoàn chỉnh. Dù đó có là cái kết buồn đau hay vui vẻ, thì ít ra câu chuyện ấy cũng sẽ trở nên trọn vẹn hơn so với việc một người cứ mãi loay hoay chẳng biết nên buông bỏ hay là tiếp tục. Đó là một cảm giác khiến người ta thực sự rất rất đau lòng..."Kim Yong Sun cứ luôn hướng về phía Moon Byul Yi, luôn luôn là như thế. Chỉ có điều... cô không biết liệu rằng có nên tiến về phía em ấy, hay là cứ mãi đứng nhìn theo bóng lưng em ấy từ phía xa?"…