Series Chaelisa
Lice bottom…
Lice bottom…
Rin và Draco là bạn thân sao? 1 kẻ thì cọc cằn 1 kẻ thì nhút nhát lại thành bạn à? Hai kẻ bị tổn thương thành bạn sẽ ra sao đây nhỉ?…
Hán Việt: [ khoái xuyên ] ngã chỉ thị lai tố nhậm vụ đíchTác giả: Thiển Mặc Li ThươngTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: 101. Văn án gì đóThời gian đổi mới: 19-06-2018Cảm ơn: 97 lầnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Võng du , Huyền huyễn , Tu chân , Ngọt sủng , Hệ thống , Song khiết , Xuyên nhanh , Xuyên sách , ABO , Vườn trườngMau xuyên vănTiểu thụ bắt đầu chỉ là một người bình thường, sau lại theo trải qua thế giới tăng nhiều chậm rãi biến cường1VS1 song khiếtVai chính: Mộ tu hứa ngôn thừaTag: Yêu sâu sắc, Ngọt văn, Mau xuyênTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
" Thỏ có đôi mắt màu đỏ, do mắt thỏ bẩm sinh màu đỏ hay vì lí do nào khác?" Isagi Yoichi là một tồn tại đặc biệt nhất trong "trò chơi" này. Hãy ghi nhớ điều đó. Hệ thống thông báo: [GAME START] [Người chơi bằng những cách thức riêng biệt, hãy chiến thắng trò chơi. Chặng đường dài các bạn đi qua trong trò chơi sẽ được "thần minh" nhìn nhận. Kẻ chiến thắng cuối cùng sẽ thực hiện được mong muốn] .... Cùng lúc đó, NPC Isagi Yoichi thức tỉnh.[NPC Isagi Yoichi đang được tải thân phận ... Tải thành công ...] Kịch bản thứ nhất: Cô dâu bất đắt dĩ Lưu ý: truyện theo hướng vô hạn lưu, và đương nhiên quan trọng nhất là ĐÂY LÀ ALLISAGI KHÔNG LÔI BẤT KÌ CP KHÁC VÀO. Xin cảm ơn.…
café, gâteaux et fleurs. - cafe, bánh ngọt và hoa.…
Jung Kook 23 tuổi chủ tịch tập đoàn JK. Ít nói là một người lạnh lùng.Jimin 22 tuổi là diễn viên tự do ca sĩ và vũ công.Tính cách hoạt bát dễ thương. Hai người cưới nhau vì hợp đồng với điều kiện Jung Kook phải hiến tủy cho Jimin khi nào Jimin hoàn toàn bình phục thì thời hạn hợp đồng kết thúc..Mọi chuyện sẽ như thế nào mọi người hãy cùng vào đọc nhé!!!…
Chợt vui, chợt buồn rồi chợt nhớChả biết làm chi chỉ biết mơMơ rồi để đó thì hơi tiếcĐã thế thôi thì viết thành thơ😉😉😉😉😉😉😉😉😉😉😉…
tôi lần đầu viết truyện wattpad mong mọi ủng hộ ạ💐🌷💐🌷💐…
+ Nội dung: Chuyện dựa trên 1 câu chuyện có thật. Kể về cuộc đời và tình yêu của 2 người. - Một cô bé tên Rin gia đình cô cũng rất khá. Cô năm nay 14 tuổi. Cô cũng khá xinh. Cô thừa hưởng đôi mắt như viên ngọc Sapphire màu xanh lam từ mẹ cô. Cô rất dễ thương và hòa đồng với mọi người. - Và một chàng trai tên Jin KouSei. Anh chàng thuộc tộc KouSei gia tộc đứng đầu Đất nước. Jin rất thông minh và hơn người cậu có một trí nhớ siêu phàm. Cậu dành giải nhất trong các cuộc thi của thế giới. Cậu cũng có cặp mắt shapphire tuyệt đẹp và tính tình khá lạnh lùng. Đặt biệt là cậu có mái tóc shapphire tím nhạt khiến bao người mê. - Một cô gái hòa đồng và vui vẻ Yêu một chàng trai lạnh lùng và ngang bướng. * Đây là câu truyện đầu tay nếu sai sót gì xin mọi người bỏ qua.- Xin giới thiệu: Em tên Nguyễn Anh Thy năm nay vừa tròn 14 tuổi ạ! ^^…
Ván cờ năm ấy trôi qua thật chậm, đủ để ta ghi nhớ khuôn mặt ngươi đến tận sau này. Rõ ràng chỉ là một nụ cười, chẳng hiểu sao lại vô cùng chói mắt.________⚠️ OOC, không đúng thiết lập nv gốc. Cp phụ : ZepNak, ZatLav, HayaTachi Cỡ 4 ngày (chậm nhất là 1 tuần) là có chap mới nhe ae =))…
Thích xem ảnh thể op mà quá ít nên tui tìm trên lofter mang về cho mọi người đọc chung :3333…
chỉ là giả tưởng…
"Sau tất cả, mẹ tôi cũng đã có được bố, nhưng trái tim của ông như chiếc rương vàng mà bà mãi mãi sẽ không có được chìa khóa"…
Viết cuốn nhật ký của oboii và bạn bè của cậu ấy về chủ đề Giáng sinh lần này. Mong mọi người ủng hộ!…
Suốt ba mươi năm , Lâm hàn sống 1 cuộc sống đầy tẻ nhạt , lại ôm một mối tình đơn phương vô vọng với người bạn chung nhà - người mẫu nổi tiếng . Sinh nhật 30 tuổi , cậu quyết định bước chân vào quán ba , hòng tìm vui trong chốc lát . Nhưng ai mà biết được anh chàng xui xẻo này cũng có thể "nhặt" được "vàng" . "Hàng" cậu ta "mua" được lần này là một người cực kỳ hoàn hảo - Diệp tu thác . Diệp tu thác không chỉ mở rộng vòng tay của cậu , săn sóc cậu dạy cậu biết th é nào là ấm áp , thế nào là được yêu thương ; mà còn hóa giải cho cậu sự ám ảnh về cuộc tình đơn phương cho đi mà không chút nào nhận lại…