Một phút ngẫu hứng giữa đêm.Viết xong mới nhận ra, lại trượt tay viết một bức thư tình rồi.Bởi vì viết lúc bản thân không tỉnh táo (buồn ngủ =)), lại có hơi xúc động, lời văn thực sự rời rạc, mong mọi người sẽ nhẹ tay với em nó.Thực ra tấm ảnh nửa liên quan nửa không, minh họa thôi haha.... WARNING: Có yếu tố Chu Bạch, đã nói rõ ở tiêu đề, không thích xin mời click back cảm ơn.…
Ý tưởng : Solia Kiranosojiku.Tác giả : Bạch Vũ."Cậu nhất định phải đợi tớ!""Tớ nhất định đợi cậu, cậu phải sớm trở về đó!"Hôm đó, đứng dưới gốc tử đằng ngàn năm, cậu đã hứa là sẽ trở về bên tớ, tớ cũng đã hứa là nhất định sẽ đợi cậu. Thế nhưng, tử đằng úa tàn hết lần này đến lần khác, vẫn chỉ có mình tớ đứng đợi giữa rừng hoa.…
Bất chợt, mùa hạ này, có một Trấn Hồn đến với tôi.Đây là lời cảm ơn gửi tới Bạch lão sư, Chu lão sư, tới tất cả mọi người trong đoàn đội Trấn Hồn, tới các Trấn Hồn nữ quỷ/thần... WARNING: CÓ YẾU TỐ CHU BẠCH, ĐÃ NÓI RÕ TRÊN TIÊU ĐỀ, KHÔNG THÍCH XIN MỜI CLICK BACK. TÔI KHÔNG CÓ TÂM TRẠNG ĐÔI CO, CẢM ƠN.…
Hoang uyên, tới gần kết giới chỗ, tắc trạch nhìn xem Minh Dạ trong tay băng tinh bên trong một tia nguyên thần nói."Ngươi quả thực quyết định xong sao, mặc dù ngươi liều mạng trọng thương từ trong thiên kiếp bảo vệ tang rượu một tia nguyên thần, nhưng lập tức lúc vài vạn năm sau nguyên thần đoàn tụ, đến lúc đó thiên kiếp chắc chắn sẽ hạ xuống lần nữa, đến lúc đó ngươi lại nên làm cái gì bây giờ?""Ta lấy trải qua lấy ra ta tiên tủy, ta sẽ đem nó cùng tang rượu nguyên thần cùng nhau để vào mực sông đáy sông, chờ vài vạn năm sau đó tang rượu nguyên thần đoàn tụ thời điểm, tiên tủy nhất định cùng nàng hòa làm một thể, đến lúc đó ma khí tự nhiên sẽ diệt vong."Minh Dạ hướng về phía tắc trạch nói."Có thể ngươi thân chịu trọng thương, lại lấy Vô Tiên tủy, thời gian còn lại cũng liền ngàn năm, đến lúc đó tang tỉnh rượu tới, ngươi chẳng lẽ nhẫn tâm để nàng lẻ loi một mình tồn tại ở thế gian sao? Không đối với, ngươi quanh thân tiên khí tràn ngập, cái này không giống mất đi tiên tủy dáng vẻ, hơn nữa ta bây giờ lại một chút cũng nhìn không thấu được ngươi.Ngươi chẳng lẽ......""Không tệ, ta đã đột phá thượng thần chi cảnh, đợi ta đem nàng cất xong sau đó, ta tan họp tận chính mình nguyên thần, đợi nàng đoàn tụ ngày, chính là ta lúc trở về.Chỉ là ta hy vọng đến lúc đó chúng ta còn có thể tương kiến.""Ha ha, hảo, vậy thì chúc ngươi sớm ngày trở về, ta nhất định chờ lấy uống các ngươi rượu mừng."Tắc trạch vừa cười vừa nói.…
• Tên Tác Phẩm : [Trọng Sinh : Thiếu Gia Đột Nhiên Muốn Sủng Ái Ta]• Author : Bạch Vũ • Thể loại : ngọt sủng, thanh thủy văn, sinh tử văn, ngọt sủng, trọng sinh• Truyện đầu tay mong mọi người thông cảm ạ.• Xin đừng mang chuyện của tôi đi đâu hết, tôi sẽ không đồng ý bất cứ yêu cầu re-up nào, tác phẩm viết chơi nên chỉ để đọc, không muốn bị mang đi. Cảm ơn !!!• Truyện thể loại nam×nam ai không thích, thậm chí kì thị thì vui lòng out ra ạ. Trân Trọng !!• Không đọc chùa nhé, nhớ vote để tôi có động lực, chứ mà chùa hoài kiểu này thì không có được !!…
Văn án: Trong ngoài công ty nhất trí cho rằng Đinh Vũ Hề là một tên ác ma chỉ nghĩ đến tăng ca, trong mắt anh chỉ có làm việc mà không bao giờ muốn dính đến tình cảm với những cô gái ngoài kia. Nhưng ai có nghĩ đến người lạnh lùng trong mắt người khác như vậy, là một tên đàn ông cấm dục lại ở trong buổi họp thường niên của công ty, nhờ có tấm lụa che chắn hành vi lưu manh của mình với một nữ diễn viên nổi tiếng. Bên ngoài tấm lụa tiếng vỗ tay như sấm, người MC đang tiến hành hoạt động rút thăm trúng thưởng. Bên trong tấm lụa, không khí ái muội, Ngu Thư Hân đỏ mặt đẩy người đàn ông ra. "Anh....anh không sợ người khác thấy sao?" Đinh Vũ Hề nhướng mày, ánh mắt hơi động. "Nếu người khác thấy càng tốt, em "dùng" anh lâu như vậy rồi, khi nào mới cho anh danh phận?" Ngày hôm sau, ảnh chụp tổng giám đốc Đinh gia nắm tay Ngu Thư Hân đi ra từ bãi đỗ xe lan truyền khắp mạng xã hội. Truyền thông ồ lên, fans nghi ngờ, người qua đường khiếp sợ..... Sau hai ngày đương sự Ngu Thư Hân đóng cửa từ chối tiếp khách, vẫn là bị phóng viên chặn ở trên đường. "Tôi cùng Đinh tiên sinh chỉ là bạn bè." Phóng viên quyết không tha:"Đinh tổng nói hai người đã ở chung ba tháng rồi!" Ngu Thư Hân: "....."…
Tên truyện: Hanahaki - Căn bệnh mang tên 'yêu'Edit: Xuân Phong Phất HạmCP: Chu Nhất Long x Bạch VũTag: Song hướng thầm mến, hanahaki, HELink gốc: https://shimo.im/docs/uu3KIfKMeOAAKH5J/Lưu ý:Truyện này CP là Chu Nhất Long x Bạch Vũ. Cân nhắc trước khi đọc.Truyện nhẹ nhàng, ngọt, kết HE. Không xe cộ gì hết. Viết khá chắc tay nên tôi mới ôm về cán, hi vọng sẽ không có ai nói lời cay đắng.…
Tựa: Dùng 100 loại phương pháp nhận biết Long ca của tôiTên khác: Khoái xuyên chi Bạch Cư quá khíchTên gốc: 快穿之白居过隙Tác giả: 江忽爱吃糖 - Giang Hốt Ái Cật ĐườngDịch: QT ca caBiên tập: Bao Lão NhịThể loại: HE, khoái xuyên, sảng văn(Đồng nhân được dịch dưới sự cho phép của tác giả)…
Chuyển ver từ fic KaoUp của bạn @htnNgoc (Hoàng Ngọc)Fic gốc: https://www.wattpad.com/story/280203450-kaoup-%C4%91%E1%BB%93-gian-x%E1%BA%A3oCâu chuyện về 2 chiếc em bé Trương Tuấn Hào và Trương Trạch Vũ dính nhau từ trường mẫu giáo đến tận sau này. Couple: Hào Vũ, Tô Chu…
Đồng nhân Trường Nguyệt Tẫn MinhNhân vật chính: Đạm Đài TẫnCùng dàn Harem của Bảo- Đạm Đài Tẫn sống hơn 500 năm, qua 2 kiếp, đều khốn khổ. Một kiếp chết khi còn là hạt nhân, sống hèn mọn nhục nhã, chết trong đói rét, trở thành Ma Thần, không có tình cảm, chỉ theo bản năng huỷ diệt thiên hạ. Kiếp thứ 2 y không còn chết trong giá rét nữa vì gặp được Thần nữ Lê Tô Tô, y không còn thương tích đầy mình nữa, đổi lại y mang trái tim đầy vết thương chết vì tuẫn đạoNhư thế bất công quá rồiNếu như có thể quay đầu làm lại, để Đạm Đài Tẫn được sống công bằng hơn, đáng giá hơnĐây là văn NP tổng thụ, dụ thụ, có H, đoàn sủng hướng...Để thoả mãn trái tim đang tổn thương vì Bảo Bảo, cũng như nhan sắc mlem của béTác giả: Sogar(Cảnh báo: những trái tim thuỷ tinh không nên đọc, vì Bảo không khiết nổi đâu)…
Vậy là sao! Một người gầy và một người cao...Một người quen buông lời cay đắng lại va vào ngay một người ngọt ngàoThế giới có thể đánh giá hai đứa rất khác nhau, nhưng như vậy không đúngBởi vì tôi chỉ muốn thấy em, sau khi gặp công chúngCó những lúc tôi như muốn phát điên, em không hề than phiềnNắm lấy cánh tay tôi đang run lên và trao tôi nụ cười ngoan hiền...…