Anh nói thích cậu. Cậu thuận theo.Anh nói anh yêu cậu. Cậu thuận theo.Anh nói mình hết yêu cậu. Cậu chấp nhận.Anh nói đừng xuất hiện. Cậu chấp nhận....Cuộc đời là vở hài kịch, yêu và thích chỉ là khái niệm. Nếu không thay đổi được cuộc đời, vậy...thuận theo ý trời đi...…
Sau một vụ cháy lớn, cả ngôi làng đã bị tách biệt khỏi thế giới bởi đám sương mù. Cứ đến đêm là có lũ quái vật đi lang thang khắp làng, chúng có khả năng giả người thân của nạn nhân, giả giọng nói để lừa nạn nhân ra khỏi nhà, vì chúng sợ lửa nên mỗi nhà khi đến đêm sẽ đốt đuốc lửa treo quanh nhà.…
Màu áo trắng của em đã từng là màu thơ ngây. Tình yêu của em đã từng là màu trắng tinh khôi. Vậy sao cơn mưa tuổi trẻ lại khiến màu áo em vương màu nước mắt , màu những trót dại và bồng bột. Nói đi em.#BăngTiên…
Câu chuyện xoay quanh 1 anh chàng tên Hạo Niên. Ngoại hình miễn chê nhưng lại là 1 tên lưu manh có tiếng trong trường. Còn Giai Kì là 1 cô gái mất cha mẹ từ nhỏ sống cùng với chị gái sống nhờ vào shop online. Giai Kì là 1 cô gái có tính cách mạnh mẽ, thích lo chuyện bao đồng. Cụ thể như thế nào thì mọi người hãy đón đọc nha.…
Cậu của năm ấy như ánh nắng mùa hạ đầy rực rỡ, chói chang còn cô của năm ấy chỉ là chiếc lá non thầm lặng, không ngừng hướng về phía cậu. Dù vô tình hay cố ý gặp mặt, cậu chưa bao giờ đi riêng 1 mình nhưng chưa 1 lần cô nhớ được người đi cùng cậu là ai, vì trong tầm mắt của cô tất cả chỉ có hình bóng cậu.…
Thời học sinh, có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Chúng ta được đi học, được gặp thêm những người bạn mới. Và được trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi đầu đời, cảm giác thích thầm một ai đó, trải qua tình yêu ngây ngô, những lần gây gổ với bạn bè vì những xích mích nhỏ, và tất nhiên "nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" với những hành động khiến thầy cô không thể đỡ.Em từng nói rằng, sẽ không bao giờ yêu ai khi học cấp ba, vì em sợ ta sẽ chẳng đi cùng nhau, nhưng vấn vương nhiều lắm, sợ lỡ dỡ việc học của mình, sợ không đạt được ước mơ. Nhưng chính anh là người khiến em đạp đổ bức tường đó, và yêu anh, yêu anh đến điên cuồng, yêu bằng tất cả quảng trời thanh xuân tươi đẹp, bằng cả trái tim, cả lúc về già.Cảm ơn anh đã ở bên em, cùng em đi qua quãng trời cấp ba, dù không dài nhưng cũng là kỉ niệm đẹp. Và đến bây giờ, cả những năm tháng cuối đời anh cũng vẫn đi cùng em, chịu đựng được cái tính ương dở của em. Dù trải qua nhiều đau khổ, nhưng mình vẫn về với nhau! Anh nhỉ?"Mận! Tao là trò đùa của mày, có phải không, mày xem thường tình cảm của tao, không tôn trọng tao, có phải không?""Mày cảm thấy tao không tôn trọng mày? Không tôn trọng mày, nhưng nghe mày ốm đêm khuya tao vẫn nấu cháo cho mày, đi mua thuốc cho mày, không tôn trọng mày nhưng khi nghe mày ngồi cùng chỗ con Vy tao lại ghen lồng lộn. Không tôn trọng, vậy tình cảm tao dành cho mày cũng là thương hại?""Mẹ, mày câm đi, lời mày nói, tao nghe ngứa tai lắm. Mày là loại giả tạo. Cút đi, cút khỏi mắt tao. Từ giờ t…
Từ trong học viện chứa đầy sự kì lạ , học viện đầy học sinh với dòng máu kì lạ như Quái vật, Phù thủy...cùng với những năng lực khác nhau như Nguyên tố, Phép thuật, hiếm được thấy con người được nhập học trong một thế giới khác P/s: người viết truyện dở văn , nhắc nhở trước khi đọc…
Tác giả: yue. Đây là câu chuyện về cậu bạn nam sinh midori kenji 16 tuổi. Cuộc sống học trò của cậu vô cùng bế tắc và khổ sở. Không một ai chịu lắng nghe và thấu hiểu cho cậu, kể cả gia đình. Nhưng cho đến một ngày, cậu đã gặp được ánh sáng của đời mình. Và những khoảng trống trong lòng midori cũng được lấp đầy từ đây.…
Người ta thường nói chỉ cần có tình yêu thì không sợ gì cả. Người ta thường vẽ trái tim màu đỏ trên trang giấy hay người ta nghĩ yêu thì chỉ có màu hồng. Nhg họ đã sai! Vì tình yêu đó không tồn tại khi vẫn còn nhiều thứ khác trong cái xã hội này.... . Và liệu lời hứa đó có thể thực hiện"em sẽ bên anh mà"…
Cô ở thế kỷ 21 là người nổi tiếng trong giới khảo cổ.Môt ngày kia xuyên qua, cô lại trở thành vị tiểu thư đứng hàng thứ 3 của Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, cô vốn nên sống nhưng lại bị chết đói.Một tiểu thư cha không thương, bị ghét bỏ, dinh dưỡng không đủ khiến thân thể gầy yếu. Chẳng còn cách nào khác, cô đành quay trở lại nghề cũ - Pháp y chuyên môn họa người chết.Đôi tay ngọc khéo léo, vuốt nhẹ xương trắng lại đem vụ án treo ngàn năm hóa giải.Hắn là vị vương gia lạnh lùng, chỉ vì nụ cười của mỹ nhân lại không ngần ngại bỏ qua nguyên tắc của chính mình, liên tục tán tỉnh nàng."Vương gia, sờ một lần, một ngàn lượng""Bổn vương cho ngươi một vạn lương, hôn một cái"Do bạn Emily Ton drop ngang nên mình edit tiếp nha.Các bạn có thể đọc nhanh hơn tại gacsach.onlineLink: https://gacsach.online/nu-ngo-tac-hoa-cot_li-da-o.full…
Mình có tạo nhóm Zalo 'Mê truyện' ai muốn thì kB với mình ,sđt:0877245331.Đây là truyện mình tự mơ thấy , mình viết chỉ vì có quá nhiều ý tưởng . Mọi người muốn nói sao cũng được,ném đá cũng được còn cốt truyện thì na ná giống Sakura thủ lĩnh thẻ bài.Chúc mọi người đọc vui vẻ…
Một cô gái đã quên những cảm giác ngọt ngào, đẹp đẽ, thế giới này vô cùng thô bạo và ngu ngốc là suy nghĩ luôn bám theo cô. Một anh chàng cũng như vậy, khi nhìn thấy cô buồn, thì anh cảm được sự cảm thông, tuy nó lạnh như anh vẫn muốn được cảm nhận hơi ấm khi hai người cộng lại Vì "trừ" với "trừ" được "cộng" màTình đầu.…
A Manh là một cô nữ sinh trong trẻo thuần khiết, nhưng sâu bên trong lại là bảnt ính dâm đãng trời sinh. Sau nhiều lần bị chơi khiến nản tính dâm đãng của cô càng ngày càng nhiều, càng chơi càng nghiện. Truyện không có tam quan ai không hợp mời click…
Ra chơi, t đi căng tin mua 1 chai sting dâu tây với 1 ly đá. T lén lấy thuốc kích dục mua từ trước bỏ vào ly đá rồi đổ nước vào cho thuốc tan ra.Về chỗ ngồi, thằng cùng bàn t (tên Kiệt) xin uống một ít. T thừa biết tính nó hay xin uống ké nên t mới làm như vậy. T muốn test thử thuốc có tác dụng thật hay không. Nó nốc hết cạn cái ly sting của t rồi ngồi đọc truyện.…
Cô và anh làm quen nhau trong một tình huống bất bình thường rồi từ đó có bao nhiêu lần gọi là"duyên" xảy đến.Hà Anh~ cô gái xinh đẹp, lạnh lùngTrí Nguyễn ~ hot boy kiêm trùm trườngCuộc tình của họ sẽ ra sao?P/s: Mong các bạn không lấy ideas của bọn tớ.…