Cô gái nông thôn mang trong mình sự hồn nhiên của tuổi thơ cùng sự bao bọc của cha mẹ để rồi sự yêu thương đó tạo ra sự ngây thơ mong ước trở thành người lớn để thực hiện ước mơ hoài bão bản thân, rồi cô ấy nhận ra để trở thành người lớn bản thân phải đánh đổi những gì, dần dần sự hồn nhiên trong cô gái không còn vẹn nguyên như ban đầu. Bước vào giai đoạn mà ai cũng trải qua áp lực và trầm cảm dần khiến cô ấy mệt mỏi càng chai lỳ cảm xúc, nhưng cuộc sống cứ thế tiếp diễn vaf muốn báo hiếu cha mẹ thì cô vẫn phải gượng mình sống sót sữa xã hội này, cùng xem những gì sẽ xảy ra với cô gái này cuộc sống này rồi sẽ đi về đâu.…
Học chung trường, chung lớp nhưng vẫn cố tỏ ra ghét nhau?Rốt cuộc còn định giả vờ đến khi nào?Nếu không có hội bạn thân ra tay liệu họ có bước đi trên cùng một con đường như bây giờ?Phải chăng, đôi khi duyên phận cũng cần một chút thúc đẩy từ những người ngoài cuộc.Ban đầu là ánh mắt ngó lơ, lời nói lạnh nhạt, nhưng rồi cũng chính những khoảnh khắc vô tình bắt gặp nhau cười, buồn lại khiến trái tim rung động lúc nào không hay.Họ chẳng hề nhận ra rằng, sự quan tâm đã len lỏi qua từng cuộc trò chuyện ngắn ngủi, từng lần tranh cãi không đầu không cuối.Chỉ đến khi bị kéo vào một trò "mai mối bất đắc dĩ", họ mới bắt đầu thấy thiếu vắng khi đối phương không còn ở cạnh.Giả vờ mãi cũng mệt, trái tim vốn chẳng giỏi nói dối.Và rồi một ngày không xa...…
Vốn là nhị thiếu gia nhà họ Lục cao quý vậy mà sống không bằng kẻ ăn người ở , cuối cùng là anh trai hại chết , trời cho trọng sinh trở lại , kiếp này để xem ai kèo trên ai ? Anh bỏ nhà đi và gặp được một cô nhóc khi ngồi trong góc phố , liệu Lục Văn Đình có sống hạnh phúc ? Anh có thể tán đổ cô em gái nuôi ? hay mọi thứ vẫn như quỹ đạo ban đầu ? mời bạn đón đọc hello , trước khi vô đọc thì t muốn nói là bộ này t có đăng ở mangatoon nhưng không kí hợp đồng nên hoàn toàn có thể đăng ở các app khác , ở mgt cũng là tiểu mao mao nên đừng ai nói t ăn cắp chất xám hay coppy truyện , nếu cần xác minh hãy bl thẳng t lên mangatoon đăng bài chứng minh luôn nhé 🥲…
Nghiên Vũ - cô gái 26 tuổi và cũng là một tổng tài trẻ tuổi nhưng...Nhưng vào cái ngày cô muốn kết thúc tất cả thì trên đường một chiếc xe lao tới....Rầm.Khi cô mở mắt ra đã biết mình xuyên sách vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết vườn trường mà mỗi lần khi cô đọc lại miệng không hỏi chửi thầm nữ chính. Mà quan trọng vì cái gì cô trở thành nữ phụ si tình ngốc nghếch chứ? Cô từ đây chỉ muốn sống tốt tránh xa cặp chính.....…
Tác giả:Ochi,AryluTình trạng: đang lê lết.Chỉ là một câu chuyện xàm kể về hai thằng bạn thân Long-Kiệt (một thằng khó ở, một thằng thần kinh). (*Truyện còn đang trong tình trạng lên ý tưởng nên chừng nào hoàn chỉnh sẽ bổ sung phần mô tả sau*)*Một số lưu ý trước khi đọc truyện, thím nào không đọc cái này mà nhảy hố rồi thì tui không chịu trách nhiệm đâu:1.Truyện chỉ mang yếu tố gây hài, vui là chính. Văn phong không nghiêm túc, câu từ cũng không được trau chuốt nên thím nào không thích thì xin click back.2.Đây là tác phẩm thứ 2 mà Ochi và Arylu hợp tác cùng nhau mặc dù tác phẩm trước cũng chưa hoàn nhưng cũng là lần đầu thử sức với loại truyện hài nên không khỏi có chút bỡ ngỡ. Nếu các bạn độc giả không thấy truyện "hài hước" cũng là chuyện vô cùng bình thường, nên cứ góp ý thoải mái, chúng mình sẽ tiếp thu hết ạ.3.THỂ LOẠI: HÀI HƯỚC, HỌC ĐƯỜNG. Về yếu tố tình cảm chắc chắn sẽ có nhưng mà là ĐAM MỸ, mấy thím nào không thích cũng mời clickback. 4.Truyện chỉ là sản phẩm do tác giả nghĩ ra lúc ngẫu hứng nên không có lịch ra chương cụ thể cũng như không có drama gì hết.…
Tác giả: Cá GỗKhương Hoàng Lâm Nhi yêu Đặng Đức Lâm không?Có! Nhưng Khương Hoàng Lâm Nhi yêu bản thân mình hơn. Lí do của nó chính là câu trả lời của cô trong một lần tụ họp:- Khương Hoàng Lâm Nhi, cho bọn tao biết tại sao mày yêu Đặng Đức Lâm đi?Đối diện câu hỏi của nhỏ bạn, ánh mắt Lâm Nhi khẽ chuyển động, chạm vào Đức Lâm đang ngồi bên cạnh. Trong đáy mắt cô, không chỉ tình yêu, mà còn cả sự trân trọng. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, rồi cất tiếng, giọng nói mang theo sự tự tin và một chút kiêu hãnh:- Tao yêu Lâm vì tao yêu bản thân tao. Một thoáng im lặng bao trùm cả không gian. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. Lâm Nhi tiếp tục, giọng điệu có chút thách thức:- Chúng mày thử quen một người vừa đẹp trai, thông minh, biết nấu ăn đặc biệt còn tâm lí đi. Nếu chúng mày không yêu bản thân thì khi quen một người như thế chúng mày cũng không thoải mái, còn nếu chúng mày yêu bản thân thì bản thân chúng mày sẽ vô thức tốt lên thôi.Không ai biết từ lúc nào tình yêu này đã đơm chồi nảy lộc nhưng một điều có thể khẳng định rằng: Ngay từ đầu cái tên của hai người đã định sẵn Đức Lâm đứng trước, Lâm Nhi đứng sau. Đức Lâm sẽ luôn vì Lâm Nhi mà che mưa chắn gió, bảo vệ Lâm Nhi cả đời!…
Tác giả: Thập Vĩ ThốNguồn: Truyenmoi.orgThể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, SủngSố Chương: 122 chươngTrạng thái: Hoàn thànhBạn đang đọc truyện Yêu Đương Không Bằng Thi Đậu Vào Thanh Hoa của tác giả Thập Vĩ Thỏ. Mà nhân vật này vốn không được yêu thích vì quá ngạo mạn, ương ngạnh, đã vậy còn chuyên phá bĩnh chuyện tình cảm của nhân vật chính, là một vai nữ phụ không biết xếp đâu đó ở trong dàn nhân vật phụ của truyện.Cố Tuyết Giao nghĩ đến hậu quả phơi thây hoang dã của nhân vật mình xuyên qua, quyết định tốt nhất vẫn nên tiếp tục đi làm lại lần 2 quyển đề "Ngũ Tam" mà kiếp trước mới làm xong.Cả nhà họ Trình nghe thấy mà kinh hãi...Nếu yêu thích , bạn đừng bỏ lỡ hay .…
Au: TeaCupThể loại: Shortfic, thanh xuân vườn trường, HECategory: Một xíu pink, một xíu ngược, thêm một tí bựa bựa :DVăn án:- Thế bây giờ tao cho mày 5 giây. Nói thẳng cho tao biết "Mày có thích tao không?"1.............2.............3.............4.............5.............- Không nói à? Vậy là từ trước đến giờ....- Mèo ngốc. Chơi đủ chưa? Đủ rồi thì lên đây tao đèo về.Mèo con ngốc à....Anh có thể không thích em được sao?…
Couple: Nữ phụ độc ác x nam phụ phản diện__________________________________________Hà An được trao cho một cuộc đời mới. Nhưng giống như uống thuốc giảm đau, nó kèm theo tác dụng phụ. Đó là cô bị ràng buộc với tâm nguyện của nữ phụ: Làm theo mọi yêu cầu của nam chính.Cũng không có gì không ổn lắm, nam chính Ngọc Dương là bias của cô, được thực hiện mong muốn của cậu ấy có khi là một ân huệ ấy chứ. Không may, cô va phải tên phản diện thần kinh Hoàng Kha và bị hắn quấy rầy.Tuy nhiên, hình như cô phải lòng hắn mất rồi. Otp nghiệt duyên thăng cấp thành couple!!___________________________________________Khi đang thưởng thức bữa ăn có phần gượng gạo này, tôi bỗng thấy Minh Nguyệt gắp cho Ngọc Dương một con tôm. Theo phản xạ có điều kiện, tôi liền lên tiếng:"Ngọc Dương bị dị ứng với tôm."Toang rồi, vậy mà lỡ miệng nói điều không nên nói. Tôi chỉ mải để ý đến sắc mặt của Minh Nguyệt mà không biết rằng mặt tên ngồi cạnh đã đen như đít nồi.Một lần đắc tội với cả hai người. Vừa mới xuyên không cuộc đời đã chấm hết rồi ư?…
Tuổi 17 - cái tuổi chẳng đủ lớn để gọi là trưởng thành, cũng chẳng còn bé để vô tư mà không biết đau. Ở tuổi ấy, tình yêu thường đến bất ngờ, mong manh và cũng đầy mãnh liệt. Người ta vẫn hay nói, mối tình năm mười bảy không nhất thiết là tình đầu, nhưng lại là thứ tình cảm khiến người ta cả đời không thể quên - vì nó đẹp, vì nó dở dang, vì nó đã từng khiến trái tim rung lên lần đầu tiên chỉ vì một ánh mắt, một nụ cười, hay một lần lướt qua nhau giữa cầu thang chật chội mùa tựu trường.Đây là một câu chuyện như thế. Một đoạn thanh xuân nhiều nắng, nhiều gió, có thương, có nhớ, có cả những vết xước dịu dàng mà rất lâu sau mới nhận ra mình từng đau. Một câu chuyện chữa lành - nhưng lành ít, dữ nhiều. Là lần đầu biết thích một người nhưng phải giấu nhẹm đi, lần đầu biết đợi, biết hy vọng, rồi cũng là lần đầu học cách buông tay dù lòng còn bao luyến tiếc.Dựa trên những cảm xúc thật, những trải nghiệm thật - có thể ngây ngô, có thể dại khờ - nhưng cũng rất đáng nhớ. Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, mong mọi người đọc và cảm nhận bằng cả một phần ký ức tuổi trẻ của chính mình.Trap boi ngầm gặp gơn tỉnh táoTình chị em :)))Na9: Nguyễn Minh Thế Vũ 2k8Nu9: Vũ Kim Tịnh Hy, 2k6Bạn thân nu9 s1 + quân sư: Tường VânBạn chơi chung giữa na9,nu9+ thuyền trưởng : Huyền MyBạn giám sát: Kim Thảo 🥲…
Hàn Thiên Băng là 1 thiếu nữ bị bệnh tim, do đó cơ thể yếu đuối hơn người bình thường lên sống không quá 25 tuổi.Tưởng khi chết sẽ được đầu thai kiếp khác, sống một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.Nhưng không, cô bị 1 thứ dị dạng tự xưng là Hệ Thống bắt linh hồn và không thể đầu thai được.Nếu cô muốn đầu thai cô bắt buộc phải xuyên qua các vi diện (thế giới) hoàn thành các nhiệm vụ được giao và lấy điểm sinh mệnh để được đầu thai kiếp khác.Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ cô đã với tình gặp được Lãnh Vương Thiên Tử, cũng là 1 người bị bắt như cô, cả hai đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên trong tiểu thuyết hay nói.Liệu họ phải đi qua bao nhiêu vi diện mới tới được bên nhau.…
Bộ truyện "Thanh xuân để nhớ?" của mình gồm 3 chương:Chương 1: Ngày ấy tôi và cậuChương 2: Cấp 3 trọn vẹn? - Hoài niệm và bỏ nỡChương 3: Nghịch cảnh cuộc sống - Trưởng thànhCâu chuyện xoay quanh cuộc sống và chuyện tình cảm của nhân vật nam chính - Khánh. Bộ chuyện là bức tranh miêu tả sinh động và chân thật nhất về tâm sinh lý của những thanh thiếu niên tuổi teen và sau teen. Được viết dựa trên những sự kiện có thật trong đời sống tác giả + yếu tố lãng mạn hoá. Rất mong quý độc giả ủng hộ ^^Đây là chương 2 của bộ truyện ấy. Và cũng là câu chuyện tình hồn nhiên cấp 3 của anh chàng...(Vì một số lý do mình sẽ đăng truyện chương 2 trước, nên sẽ tóm tắt qua chương 1 để tránh tình trạng một số chi tiết các bạn độc giả không hiểu hết. Mong các bạn thông cảm ^^ còn nếu mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra ở chương 1 hãy theo dõi mình sẽ đăng sớm nhất có thể sau. Tóm tắt chương 1: Thời cấp 2, Khánh từng yêu một cô bé tên Tâm. Đó là một mối quan hệ đẹp mà giữa hai đứa trẻ trong sáng ấy chả ai nghĩ đó là yêu cả. Cho đến khi tốt nghiệp và cô bé chuyển đi chưa kịp nói lời chia tay. Khánh mới cảm nhận được những tiếc nuối đầu đời như thế nào, nó ám ảnh và mãi đeo bám lấy cậu đến tận thời phổ thông, khiến mỗi lần chợt hoài niệm tới, tim cậu lại đau nhói khó hiểu...)…
Ngày 14/6Trúc Anh cầm theo 2 bó hoa đến cổng trường THPT V.Quỳnh Chi chạy ra từ trong lớp 12A11, kéo Trúc Anh vào trường."Tao đợi mày mãi. Vào đây chụp với tao."Cô đưa cho Quỳnh Chi bó hoa hướng dương, tay giữ lại bó hoa hồng."Này tặng mày, tốt nghiệp vui vẻ nhé!""Ừm, tao cảm ơn. Ơ mà còn 1 bó hoa hồng mày cho ai đấy?" Nó ngơ ngác hỏi lại.Trúc Anh chỉ cười không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại từ trong túi xách. Nhắn tin cho tài khoản 'becauseethwho'[Anhz] : Có thể ra đây được chứ? Tôi đến chụp ảnh kỉ yếu cùng Chi. Tôi cũng muốn chúc Hải tốt nghiệp vui vẻ.Tin nhắn hiển thị đã xem, nhưng không được trả lời lại.Cô đứng nghĩ nghĩ một lúc, vỗ vai Chi."Ê tao đi ra đây tí, mày cứ chụp ảnh lẻ trước được không?"Nó gật gật đầu, bảo cô đi nhanh chút.Trúc Anh ôm bó hoa đi ra gần cửa lớp 12A11 thì dừng lại, nhìn thấy người mình muốn gặp. Đứng sau cửa sổ vẫy vẫy tay. Người đó đi ra, đứng trước mặt Trúc Anh."Cảm ơn Trúc Anh nhé."Cô cười cười chạy ra chỗ Quỳnh Chi để chụp ảnh."Từ từ, quay ra đây tao dặm lại phấn đã." Quỳnh Chi kéo người cô lại. Mặt cô nhìn thấy góc sau của trường, cũng vừa hay thấy luôn cảnh Việt Hải vứt bó hoa hồng cô tặng vào thùng rác gần đó...…
Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…
Couple chínhTrịnh Khả VânTrương Minh HuệVương Hạ NghiêmHạ Tuấn Anh(Me: Ai là của ai chưa ai biết được nha! Tùy tâm trạng ròi tui cho mấy người về một nhà)Couple phụTrấn Vũ x Ngọc Hân(Me: Hai đứa yên tâm nha! Mấy con là một nhà rồi má không nỡ lòng nào chia rẽ mấy đứa đâu ^-^)Truyện này có tới hai nữ chính lận nên tui để vậy cho dễ nhận biết nha!Trịnh Khả Vân: tui, tôi, cô,......Trương Minh Huệ: (tui), (tôi), (cô),.....Nói tóm lại là bà Huệ thì tất cả đều nằm trong ngoặc nha!Tại hai bả là nữ chính hết không biết lấy cách gì xưng hô nên làm vậy cho lẹ.-------------------------------------------------------------Văn ánThanh xuân là thứ đẹp nhất của mỗi con người. Lứa tuổi 16 - 17, cái tuổi chuyển giao của nhiều sự việc có liên quan đến cuộc đời chính mình. Cái tuổi của những mối tình đầu đời bắt đầu nảy sinh. Mối tình thời học sinh luôn luôn đẹp nhất trong lòng mỗi ngườiTôi là nữ chính cuộc đời tôi. Tôi có cuộc sống, tình yêu của riêng mình(Cô) cũng vậy (cô) cũng có thứ tình cảm của riêng côNhưng tại sao thứ tình cảm của hai chúng ta lại đặt chung một chỗ, cùng trên một ngườiTại sao chúng ta lại có chung nam chính nhỉ?Vậy cuối cùng nam chính ấy sẽ chọn ai và thuộc về ai nhỉ?…
Đây là bộ truyện dựa trên câu chuyện Crush của Berry, sẽ có một chút chi tiết giống vs một số truyện nên mong các cậu đọc và cho Berry ít Sao với ạ :)))-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, bất cứ ai cũng từng có một người khiến bản thân vui vẻ, nếu như người ấy cười đùa với người khác bản thân sẽ thấy khó chịu. Nhưng để tỏ tình thì lại không dám.Dương Hàn Thiên Anh cũng giống vậy, cô thích cậu bạn thanh mai trúc mã Hồ Lê Minh Hy, nhưng lại không thể nắm bắt được tình cảm của cậu ấy.Cô thực sự muốn buông bỏ nhưng lại không làm được điều đó....…
Người ta hay nói mối tình đầu luôn là thứ tình cảm đẹp đẽ và khó quên nhất.... Trích đoạn 1:Tống Minh Thư: " Bạn cùng bàn à sau này nhớ giúp đỡ nhau nhiều nha."Lâm Nguyên hờ hững liếc nhìn người con gái bên cạnh rồi cúi đầu xuống tiếp tục xoay rubik trong tay.Tống Minh Thư: " ... "Cmn lạnh lùng cho ai xem!!! ***…
Sau khi đọc xong hướng giải của bài toán, cái đầu ong ong không hiểu tại sao khúc đó lại ra hằng đẳng thức."Ủa mày ơi sao ra hằng đẳng thức thế""Thì mày nhân cho 4 đấy"Ghét cái cách trả lời này, nhưng chịu thôi, cái đầu của Quỳnh Mai không nghĩ ra được điều thâm thúy ấy."A ra rồi nè mày, à mà sao ra chẵn, lẻ""Cho bằng nhau""Có cao kiến gì hơn không?""Chia hai""Ò, là hai số liên tiếp nên chẵn, lẻ đúng không?", Quỳnh Mai nói với vẻ háo hức vì đã nghiệm ra được bài toán."Chẳng lẽ hai chẵn?"Có thể đáng ghét hơn không trời, chả nhẽ trả lời "Đúng rồi" khó vậy à. Đúng là đáng ghét mãi là kẻ đáng ghét dù học giỏi tới đâu, nói ra câu nào ghét câu đó mà, à mà trừ những hướng giải hay ho.............(Một cảnh khác)Vẫn hàng nét ấy, vẫn chiếc máy ấy, nhưng hôm nay dường như có sự bất ngờ nho nhỏ nào đó sắp được công bố...Vừa thi xong môn Toán khó nhằn, với chút ít thời gian còn lại, Quỳnh Mai mở chiếc facebook mới lập chưa lâu, vừa nhắn tin với các bạn vừa nghe nhạc. Bất chợt, một tin nhắn mới chợt nhảy ra từ cửa sổ chat vừa bật xanh."Đang làm gì thế?""Đang thi Violympic nè, m thi chưa?""Oh, t còn chưa thi nữa, thi xong chưa?""Thì xong mới nhắn chứ ba""Nói nghe cái này nè""Hay thì kể, k thì sống để bụng, chết mang theo nhóe""M nhớ câu "Hôm qua mận mới hỏi đào, vườn hồng đã có ai vào hay chưa k" k?""Bớt bày đặt lại, nay lại văn chương, văn vở cơ, rồi lại làm sao, nói nhanh, t còn có 5' nữa hết giờ nè""Thì t thích m đó, t thấy hình như m cũng chưa yêu đương mà đúng không, quen nhá?"…
Tác giả: Nguyệt Mạn Không Không Thể loại: đam mỹ, khoái xuyên, bá đạo chiếm hữu công x nữ vương ảnh đế thụ, tình hữu độc chung, sủng, HE ( công chỉ có một, công chỉ có một, công chỉ có một ╮(╯▽╰)╭ điều quan trọng cần nói ba lần )Văn án: Ninh Thụy Giản là Ảnh Đế chuẩn bị đăng quang trên vương vị, rốt cuộc lại bị ác nhân tông xe đâm chết trên đường đến lễ trao giải. Đến khi tỉnh lại đã không còn ở tại thế giới của mình nữa, mà là ở bên trong một hệ thống tên gọi Chủ Thần. Nhiệm vụ của hắn là xuyên qua hàng vạn thời không, cứu giúp số phận của những chủ thể bị nhập vào. Kì lạ là, mỗi lần đến với một thế giới, sẽ luôn có người đàn ông ấy đến bên bảo hộ, bầu bạn, sủng nịch hắn....…
Park Jimin và Jung Hoseok là hàng xóm của nhau và sống cùng nhau từ bé với những tháng ngày ấm áp ~Hoseok hơn Jimin 5 tuổi, Park Jimin đã u mê người ấy từ cái nhìn đầu tiên, yêu thầm anh Jung suốt 8 năm. Đáng lẽ họ sẽ được sống bên nhau nhưng Hoseok bị ép ra nước ngoài làm việc. Đau khổ tột cùng, Jimin sẽ định hôm ấy nói cho Hoseok biết tình cảm cất giấu 8 năm của mình nhưng không kịp. Rồi 3 năm trôi qua, ngày Jimin mong đợi cũng đến nhưng cậu đâu biết ngày ấy cũng là ngày Hoseok lại dẫn một cô gái khác về cùng...Jimin sẽ phải làm gì??_Hopemin Fic by me :3_Thể loại: ngọt, ngược, mặn, sủng,... ( đầy đủ ;3 )~ Please Love It_Thank You <3_#Ki…