Tên : [TR | AllSanzu] Song Song Thì Đã Sao?×Đây là bản viết lại của "[AllSanzu × Tokyo Revengers] Là Một Tội Phạm ", và chắc chắn văn phong vẫn không lên được.×Thời gian đăng không ổn định. ×Khác bộ đã drop kia.×Tác phẩm sẽ có thể bị thay đổi về phần nội dung liên tục, xin cân nhắc.× Nhạt, nhàm Thể loại : Showbiz, xuyên không, thế giới song song, trường học, đam mỹ, nhất thụ đa công, ma thuật (kỹ năng), hệ thống... và có chút phi logic…
Tác giả : Harmonie Rine-------------Tóm tắtLibesta Mai là một con người bình thường trong thế giới bình thường . Sẽ chẳng có gì nếu như những giấc mơ kì lạ luôn xuất hiện trong khi cô chìm vào giấc ngủ . Tại đây những tình tiết tưởng chừng như hư cấu lại trở thành một vấn đề bình thường , hãy cùng tôi theo dõi để biết được kết cục của thế giới này cùng với libesta company .#Waring Đây là cốt truyện do tôi tự tạo ra , sẽ gặp rất nhiều những thiếu sót trong khi viết nên tôi sẽ nhận tất cả những ý kiến đóng góp của các bạn ( no toxic ) .Có các hình ảnh máu me .…
Khu vườn bí mật là một tiểu thuyết của Frances Hodgson Burnett được xuất bản lần đầu tiên dưới dạng sách vào năm 1911, sau khi đăng nhiều kỳ trên Tạp chí Mỹ (tháng 11 năm 1910 - tháng 8 năm 1911). Lấy bối cảnh ở Anh, đây là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của Burnett và được coi là tác phẩm kinh điển của văn học thiếu nhi Anh. Một số chuyển thể sân khấu và phim đã được thực hiện. Ấn bản Mỹ do Công ty Frederick A. Stokes xuất bản với hình minh họa của Maria Louise Kirk (ký tên là ML Kirk) và ấn bản ở Anh của Heinemann với hình minh họa của Charles Heath Robinson…
Đây là một cái thịt để ăn tính gian trá tiểu nhân mang theo của mình gian phu, sủng vật, thực vật tại Mạt Thế tìm thịt, thuận tiện phát huy thoáng cái nhiệt lượng, thật vui vẻ đánh cương thi đích Văn Văn.Tại Mạt Thế tìm thịt là gian nan & nguy hiểm [,] tám qua tìm thịt đích quá trình có thể là sung sướng cùng jq trải rộng .Băng sơn yêu nghiệt thiên nhiên ngốc, đậu phụ cây ớt hoa ăn thịt người, không thiếu một cái càng nhiều càng tốt ~Đến ngồi trên Mạt Thế đích chuyến xe cuối, thể nghiệm một hồi kinh hỉ cùng kinh hãi cùng tồn tại, chính trực cùng giả nhân giả nghĩa đều có đích lữ trình a. Cười.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt chữ: Diễn viên: Tiền Tòng Lương, hợp kim 1 số [1 số ] ┃ phối hợp diễn: Orleans, Phúc Dật ┃ khác: Dị biến, hạch tinh, sinh tồn…
Diệp Hoàng Phúc là một chàng trai trẻ với học lực tầm trung nhưng đổi lại được cái nhan sắc...méo bằng ai mà lựu đạn thì méo ai bằng.Mỗi khi cậu đã quăng lựu đạn thì méo ai sống được. Như rằng chơi game, quăng cái bọn địch chết hết. Như rằng mua hàng trả giá, quăng cái: "Nó là của bố mày". Hoặc như rằng bọn ngôn lù đóng trò hãm cẹc trước mặt cậu, quăng cái: "Chúng ta đếch thuộc về nhau~ Chúng ta đếu thuộc về nhau~~~Chúng ta đéo cần gì nhau~~Mày cứ đi theo người mà mày cần~~~"Thế nên lí do sống của cậu rất đơn giản. Sống chỉ để quăng lựu đạn và quăng lựu đạn để sống. Nhưng vào một ngày đẹp trời nọ, cậu không chỉ quăng 1 cái mà là tận 3 cái. Đã méo làm rung chuyển được cái người mà vừa có nhan sắc vừa có một cuộc sống giàu sang, IQ thì lại vô cẹc. Vậy mà còn bị phản lại làm cho cậu muốn hộc máu, lên huyến áp mà thăng hoa ngay tại lúc này mà. Đm đời.…
Để chạm lấy thứ mình muốn sẽ phải đánh đổi 1 số thứ.Còn chúng tôi thì phải đánh đổi cả tình cảm,cảm xúc,tâm hồn,cơ thể,tinh thần và mọi thứ kể cả sự ghét bỏ,ghê tởm trong mắt mọi người để dành thứ thuộc về mình.Rồi chúng tôi thành công nhưng để làm trở lại cách nghĩ của mọi người trở lại thì ... thật khó.Nhưng chúng tôi làm như nào thì mời mọi người hãy tưởng tượng và đọc truyện ha.…
Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên chiếc váy ôm sát đường cong đầy mê hoặc của Diêu Vãn Tình. Cô đứng trước chiếc bàn họp, đôi mắt sắc như dao nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa cửa.Vãn Tình: "Anh làm thêm giờ để theo dõi tôi à? Hay là sợ tôi tốt hơn anh?"Lục Trầm Ngôn nở một nụ cười như có như không, nghiêng mình lặng lẽ ngắm nhìn đôi chân thon dài không thể rời mắt của cô.Trầm Ngôn: "Em tự tin quá rồi đấy. Tôi ở lại vì dự án, không phải để nhìn em lượn lờ trong cái váy đó."Vãn Tình nhếch môi, bước chậm rãi lại gần. Mỗi bước đi của cô âm thầm như một lời thách thức, mùi hương nước hoa nhẹ thoảng khiến không khí thêm ám muội.Vãn Tình: "Vậy sao mắt anh như không thể rời khỏi tôi vậy, Trầm Ngôn?"Không khí như đông lại. Một khoảng lặng kéo dài, đến khi Trầm Ngôn bật dậy, bước nhanh tới, đẩy mạnh cô áp vào bức tường kính.Trầm Ngôn: "Em nghĩ trò khiêu khích này khiến tôi dễ dàng mất kiểm soát sao?"Vãn Tình cười khẽ, hơi thở phả vào cổ anh:Vãn Tình: "Tôi nghĩ... anh đang cố giả vờ giữ bình tĩnh thôi."Giây phút ấy, môi họ tìm đến nhau như hai kẻ thèm khát, không cần lý do, không cần giải thích. Nụ hôn đầu tiên đến trong tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng mưa lách tách ngoài cửa kính. Áo sơ mi bị kéo bung, móng tay cào nhẹ lên lưng, và tiếng thở dốc vang vọng giữa văn phòng lạnh lẽo, như thể cả văn phòng này là thế giới riêng của họ.…
Họ là kẻ thù? Phải.Họ yêu nhau?Phải.Họ có nhận ra chuyện đó không?Một trong họ.Thế chuyện gì sẽ xảy ra giữa họ? Tan nát? Hay vẫn tiếp tục hạnh phúc như vậy?…
Anh nói thích cậu. Cậu thuận theo.Anh nói anh yêu cậu. Cậu thuận theo.Anh nói mình hết yêu cậu. Cậu chấp nhận.Anh nói đừng xuất hiện. Cậu chấp nhận....Cuộc đời là vở hài kịch, yêu và thích chỉ là khái niệm. Nếu không thay đổi được cuộc đời, vậy...thuận theo ý trời đi...…
NIRAN một cô tiểu thư nhà tài phiệt phải lòng cô thực tập sinh MALI trong chính công ty của mình Cô không giống như những người khác lên kế hoạch để mà tán tỉnh Mali, mà cô chỉ làm những gì tự nhiên nhất theo cách tự nhiên nhất để Mali tự ngã vào lòng mình…
Những mẩu chuyện nho nhỏ về anh Mều và em Nui.Có thể OOC. Có thể lowercase. Khá là random tùy hứng, các phần truyện không liên quan đến nhau, nếu có sẽ được đánh dấu…
Auts: LFL và Đô Đô ( ko có LMT đâu )Rating: NC 15, pinkCatology: Kiểu lợi dụng công và cũng chính là lợi dụng thụ luôn Sumary: Sinh nhật Đô thì Sudo làm gì ta tò mò thì đọc đi nháNote: Dị ứng rating- boyxboy thì click back đi…
#ExoLficAuthor: BooPairing: Kai and D.O.Raiting: GCategory: GeneralDisclaimer: Tôi chỉ sở hữu cốt truyện.---Summary: ...Chỉ là một ngày KyungSoo nổi hứng ra ngoài và JongIn muốn tranh thủ ăn đậu hũ một chút...…
kum junhyun x kim minseoung"Minseoung không thích thu hút sự chú ý về mình và cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi trộn lẫn trong một tập thể, do đó cậu có thói quen hành động phụ thuộc vào thái độ của người khác thay vì trực tiếp nắm giữ quyền kiểm soát trong bất cứ tình hình nào. Phòng tập vũ đạo có lẽ là ngoại lệ duy nhất. Chỉ có ở đây, Minseoung mới có được đủ sự tự do và thoải mái để vứt bỏ đi hết lí trí, ý thức, và cả thường thức, mọi thứ cậu vẫn luôn cố gắng kiểm soát trong cuộc sống hằng ngày; chỉ có ở đây Minseoung mới có thể thể hiện bản thân qua những bước nhảy mà chẳng lo ngại bất kì một sự đánh giá, một hậu quả nào. Chỉ có ở đây những suy nghĩ hỗn độn đầy dồn nén Minseoung không được phép để lộ mới có cơ hội thoát ra ngay cả khi cậu không cần phải lên tiếng. Phòng tập vũ đạo giống như trung tâm của cuộc đời Minseoung, nơi duy nhất cậu được phép là chính mình, là những gì thô sơ, ngổn ngang lộn xộn, bất toàn và thiếu chuẩn bị nhất của mình.Và cũng một cách tự nhiên, Junhyeon luôn có mặt ở đó."…
"Em nhớ những hồi ức ngày trước, ngày chúng ta yêu nhau...một thời thanh xuân đẹp đẽ giữa anh và em! Từ những chàng sinh viên mộng mơ đến hiện tại làm em càng yêu anh hơn nữa..."☁︎︎☁︎︎☁︎︎❣︎ Tiêu đề: 54 ngày yêu anh❣︎ Author: Dạ Tinh | @datinhtinh❣︎ Editor: Dạ Tinh❣︎ Thể loại: Fanfiction | Romance | Thanh Xuân | H | NC - 17 | Đam Mỹ*Nếu bạn thích hãy đọc còn không thích thể loại trên thì hãy cân nhắc nhé. Đây là fanfic vì thế đừng mang những gì những gì ngoài thực tế vào câu chuyện này và nhân vật không thuộc về mình hãy nghĩ đây là thế giới song song. Cảm ơn!…