~ Chuyện kể về một con sói lưu manh và hành trình chăm vợ từ bé của hắn ~ •Yêu cầu không đem đứa con tinh thần của mình đi nơi khác • • Mấy bạn anti RinLen hay fan Milen nếu có thành kiến với 2 bé , xin hãy get out • Thể loại : lãng mạn , sủng , nhiều chương ngắn…
hi lu mấy bồ iu quý của tuiiiiii *hun gió*bộ truyện đc lấy cảm hứng và nội dung từ bộ: QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI CỦA NỮ CHÍNH YỂU MỆNH và bộ :[alltakemichi]CĂN BỆNH NGHỆ THUẬT của tác giả nào đó mà hôm nay tui mới đọc mà quên tên rùi Thật ra tui đã có ý tưởng và định viết vào 2-3 ngày trc rùi cơ Nhưng bệnh LƯỜI nó đang xâm chiếm cơ thể mà lý trí chống lại căn bệnh quái ác ấy cx đi du lịch rùi nên cứ để trôi theo tự nhiên VÀ bây giờ tui mới viết truyện :))) Ôi thật xàm xí mà Thui thì văn án sẽ có trong chap đầu tiên nhaaaaaa <3Nhân vật sẽ bị OCC NẶNG nhaaa tui cảnh báo trc rùi đừng có vào đọc rùi bảo sao nhân vật khác quá dị là bị ăn đấm đấy nhé // cười thân thiện //[Tên truyện đã đc thay đổi]Bái bai mấyyy bồ iu ❤Đọc truyện dui dẻ nhá :33…
* Author: YuumiKagamine*Tên fic: "Không thể để lỡ em"* Thể loại: Trọng sinh, lãng mạn * Nội dung: Kagamine Len đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Vì tình yêu mù quáng của mình, anh đã chính tay đẩy tất cả những người quan trọng đối mình vào con đường chết, bao gồm cả cô ấy, người con gái yêu anh sâu đậm. Chính bản thân anh cũng bỏ mạng dưới tay kẻ mà anh từng yêu, từng tin tưởng Nhưng ông trời lại cho anh một cơ hội, đưa anh xuyên về quá khứ trước thời điểm xảy ra thảm kịch kia. Lần này, anh biết rõ bản thân cần phải làm gì... ~ Truyện kia còn đang chầy bửa chưa xong mà lại viết cái mới rồi :vvvv ~…
"Đến ngã ba có cây hoa trà trắng muốt, rẽ trái rồi đi thẳng theo con đường mòn đầy cỏ dại, ngôi nhà nhỏ lợp ngói với dàn bông giấy ngoài cổng là nơi anh tìm thấy yêu thương.""Em muốn cùng anh ngắm hoa trà thêm một chút nữa. Anh đừng đi được không?"Author: Cò - hac.nhayArt credit to artist on Pixiv, we heart it, Pinterest. Sorry for using without artists' admission.…
Này tôi hỏi cậu? Cậu đã bao giờ thấy nuối tiếc điều gì về cuộc đời chưa? Chắc câu trả lời là có đúng không? Ai trong chúng ta đều phải có một lần hoặc rất nhiều lần trải qua những tiếc nuối, những mất mát đau thương tựa như xé tan cõi lòng. Tôi cũng vậy thôi! À nói sao nhỉ? Yêu một người con trai hơn thế nữa người ấy còn là người có chung cha mẹ, chung dòng họ và có cùng huyết thống với mình. Hmmmmm...Sao lại tiếc nuối phải không? Vì tôi chưa dám thổ lộ tình cảm thầm kín với em ấy...Tôi ngu ngốc lắm! Nên đã lỡ tay vụt mất đi mặt trời nhỏ chiếu rọi tâm hồn đầy tội lỗi này. Tôi còn làm tổn thương em ấy nữa chứ...12 năm...Chà hơn một thập kỉ lận đấy!Nhưng giờ có nuối tiếc hay hối hận cũng chẳng làm em sống dậy được nữa? Em đã say giấc nghìn năm dưới lòng đất cằn cõi, lạnh tăm ấy rồi...Sao lại thế mạng của mình để cứu lấy cái mạng rẻ rách, loang lỗ đầy những khoảng trống với mùi hôi thối như cống rãnh này chứ!Trả lại em cho tôi được không?...---------------------------------------------*Một đoạn trích trong nỗi tâm tình của anh *Truyện sẽ có những chi tiết nhạt nhẽo, và khá dài dòng nhiều khi là hơi thừa! Do tớ mới tập viết truyện gần đây thôi, mong mọi người đón nhận ạ*Nếu thấy hay thì mọi người ủng hộ tớ nha và đừng bế truyện của mình đi đâu dưới mọi hình thức*Warning: OOC, Lệch nguyên tác*Tác giả: Phở Bò Xương Tái Nạm Bò Viên Ăn Cùng Giá Đỗ*Cái ảnh bìa mình tìm trên google ấy nó cũng chẳng liên quan gì đến truyện đâu thêm vào có màu á! Để khi nào tìm được ảnh nào đẹp hơn rồi…