[Lyhansara] Rung động
Một hương thơm, một nụ cười, một trái tim thật lòng có làm chị rung động...Một giọng hát, một buổi biểu diễn, một chút quan tâm làm trái tim em không còn yên giấc…
Một hương thơm, một nụ cười, một trái tim thật lòng có làm chị rung động...Một giọng hát, một buổi biểu diễn, một chút quan tâm làm trái tim em không còn yên giấc…
Vì một chiếc ô trong ngày mưa gió mà đem lòng tương tư.Cậu như nàng kỵ sĩ thầm lặng, bất cứ khi nào ngoảnh lại đều có thể thấy cậu ở đằng sau, lặng lẽ bao bọc tôi bằng sự dịu dàng ấm áp....Cậu là hy vọng cuối cùng của tôi đối với cuộc đời này.Nụ cười của cậu tỏa sáng như mặt trời, còn tôi là hướng dương đã héo úa từ lâu.‼️WARNING: truyện này có yếu tố ngược, ai hem thích thì xin đừng đọc nhaaa 🫶…
Thỉnh thoảng có thể có thêm các cặp khác…
không toxickhông mang qua nền tảng khác (có mang phải block chính quyền)không nhận đổi couplexem xét yêu cầu thêm couple.all by serpiente.…
tình cảm ấy liệu sẽ ra sao…
📍mọi bối cảnh và sự kiện trong fic đều là giả tưởng, không nhằm xúc phạm một tổ chức hay cá nhân nào. • summary: jimin vẫn luôn tự nhủ rằng em ghét tên hàng xóm phiền phức - jeon Jungkook. nhưng rồi em nhận ra... có lẽ từ 'ghét' chưa bao giờ là từ đúng nhất để miêu tả cảm giác này.• written by dvelizh• couple : kookmin, hopega• lowercase, teencode, swear words • tags : enemies to lovers, neighbour, romcom, happy ending…
🚫: Viết cho Heeseung và Riki."Không ngờ, nhìn anh như thế mà chuyện này cũng giỏi quá ha?"Couple: Lee Heeseung - Nishimura Riki.…
ban công, gió lạnh, cốc cafe và cô ấy.pairing: lyhan x han sara | exsh 리한사라.warning: lowercase.…
"chỉ tiếc là gió thổi ngược chiều"⚠ this is a work of fanfiction, all events are fictional and not related to real people…
"Những khoảnh ấy dù đẹp hay đau lòng như nào, tất cả chỉ là những mộng tưởng tận sâu trong tiềm thức của em, bức tranh về một thế giới không có thật."…
Sau khi thấy tạo hình ở chằng Bạc Liêu, Lyh liền nghĩ ra kịch bản sóng gió gia tộc nhà bá hộ. Quen với cảnh họ yêu thương nhau nên Lyh muốn tăng chút gia vị cuộc sống...nếu khum thích cũng xin đừng nói lời đau lòng 😢…
Bế chị Mai em Linh…
Tên gốc: 穿书赘a支棱起来了吗Tác giả: 不虚不虚Tình trạng: Đã dịch và beta xong mạch chính.…
một chú mèo láo và những người chủ nuông chiều.##!futa;!bottomhoanmy; g!p;!nsfw;!allcam;!allisfake.just fanfiction.đừng đem truyện đi đâu cả, không muốn tới tay người trong truyện.truyện được viết với mục đích giải trí - xin vui lòng không làm quá vấn đề or tập tành phốt để nổi tiếng. xin cảm ơn!…
bế hai bạn lyhan - yeolanmình không có nhu cầu để 9q thấy.…
Chẳng nên tin một red flag như....…
Pqr#wdF#sU#s4q#B4Q#w4QJ#wD%c#wG3u#l4#wW#p4J#p3c#p4#r4.L#n3x#nkh3QJ#xh4p#nh4n#sU#wh4w#h34c#c4p#wh4J#jh3#w3pt3p#wh2#h34n#wh2n#c3#wh3#r2l#wD#kh3QJ#c4n#w2#wT#wx#xU.…
Han Sara, 22 tuổi, vừa chia tay một mối quan hệ kéo dài 5 năm - một mối tình lệch lạc, đầy kiểm soát và tổn thương. Cô dọn đến một khu tập thể gần biển, thuê một căn phòng nhỏ để "học cách thở lại".Ở phòng bên cạnh là Trần Thảo Linh, 28 tuổi, chủ tiệm sửa đồ điện tử, nói năng cộc cằn, hay giúp người nhưng không bao giờ nhận ơn. Cô từng thấy Sara ngồi im cả chiều không nhúc nhích ngoài bậc thềm, và chỉ hỏi:"Ngồi đó hoài không mỏi lưng hả?"Sara không trả lời. Nhưng từ hôm đó, cứ chiều muộn là có lon nước lạnh được đặt cạnh cô - không bao giờ thấy người đặt. Một ánh nắng dần len lỏi trong tim cả hai...…
Tôi là Thảo Linh, 19 tuổi, mang dòng máu con lai giữa phù thuỷ và người thường. Bọn chúng hay gọi tôi là con nhỏ bán huyết. Nhưng tại sao, những người mang dòng máu thuần chủng - xinh đẹp - quyền lực - hoàn hảo. Lại lần lượt...nhìn tôi với ánh mắt không giống bạn bè?…
Sara từng nghĩ: chỉ cần học giỏi, ngoan ngoãn và cố gắng thật nhiều... thì sẽ được yêu thương. Nhưng sau biến cố ở trường cũ, cô bị đuổi học, bị chính ba mẹ quay lưng- với trái tim đầy vết cắt và im lặng.Tại ngôi trường mới, Sara ngồi một mình. Không cười, không nói chuyện, không mở lòng. Cho đến khi LyHan - cô bạn cá biệt luôn sống tự do, không màng đánh giá của người khác - bước vào đời cô, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.Từ một chỗ ngồi lặng lẽ, một tình bạn chớm nở. Từ một câu chào nhỏ, một trái tim bắt đầu hồi sinh."Đôi khi, một ánh mắt cũng đủ cứu rỗi. Một người ngồi bên cũng đủ làm mình tin trở lại."…