Một bàn tay ra dơ ra trong ngày đông lạnh giáVì nó mà thành thương nhớ suốt 7 năm trời Nhưng cũng vì nó mà nhưng rắc rối sảy raMùa đông bảy năm về trước, khi mùa tuyết đầu mùa vừa rơi cũng là lúc Kim Seungmin hiểu thế nào là rung động…
Lưu ý: Có một số yếu tố hơi phi logic, nếu bạn không thích thể loại này có quyền lướt, vì fic có cốt truyện về thời xưa nên mình sẽ dùng tên Hán Việt, nếu có góp ý xin hãy bình luận một cách nhẹ nhàng.Du Trí Mẫn...Kim Mẫn Định...…
đứa trẻ với làn da màu nắng và ánh mắt em chứa cả bầu trời, tôi đã thấy, đã thấy mình trong mắt em, thấy sự bồng bột, thấy cái nồng nhiệt của tuổi trẻ.Tofu.6/2/20221:12…
Câu 1: Có câu nói : "ghét của nào trời trao của nấy". Hãy nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc câu nói trên.Câu 2: Cảm nhận về hình tượng tình yêu trong tác phẩm "0×1=lovesong" của Hi Vân Nguyệt Câu 1,2 Bài làmTrong cuộc sống của chúng ta, yêu ghét là tùy vào trái tim của mỗi người. Những có một điều kì lạ là những người ghét nhau thường có duyên số gặp nhau nhiều hơn cả những người yêu thương nhau. Ông bà xưa đã có câu:"ghét của nào trời trao của nấy". Quả không sai, những vị tiền bối đã cho ta thấy một nhận định vô cùng rõ ràng và đúng đắn, không chỉ trong thời đại ấy mà đến tận bây giờ. Qua hai nhân vật Kim Sunoo và Park Sunghoon trong tác phẩm "0×1=lovesong", ta thấy rõ được tính đúng đắn và xác thực trong câu nói này.Thật vậy........•Tác giả: Hi Vân Nguyệt •Thể loại: Hiện đại, showbiz, có ngọt có ngược , HE•Cp: Sunsun•Cp phụ: Wonki, JiminJeong•8/12/22 - 18/2/23• 15/1/23- 6/4/23( Vui lòng không đem đi bất cứ đâu, không xuyên tạc, không liên quan đến cá nhân, tổ chức nào)…
Tôi chỉ ước rằng mình có thể ở lại đây lâu thêm một chút nữa để có thể ngắm nhìn em một cách kỹ lưỡng nhất rồi tham lam lưu giữ vẻ đẹp đó trong tâm trí trước khi lên chuyến tàu đi xa...Hãy kể rất thầm cho tôi nghe về tình yêu của em...Ç'est l'original !This is the original!…
Yu Jimin và Kim Minjeong cùng debut trong một nhóm nhạc, họ được công ty yêu cầu diễn cho người hâm mộ nghĩ rằng họ là realChap mới sẽ có khi au vui nhe…
Một gia đình bé nhỏ hạnh phúc. Appa soái ca, baba thiên thần, nhóc con cưng nhất quả đất.tiếng cười, hạnh phúc, vui vẻ. Và "mãi mãi bên nhau". Liệu có gì là "mãi mãi"?…
Tác giả : Tô TửuEditor : AlexCover by whiteandbluuVăn án Nghe mọi người nói, có một con ác long ở trên núi Tây, một con rồng hung bạo vô cùng, có vô số ngọc ngà châu báu.Nó còn bắt một công chúa xinh đẹp mỹ miều về hang ổ.Các kỵ sĩ nghe tin, hăm hở lên đường, muốn giải thoát công chúa, giết chết ác long....Rồng con đếm mớ đồng vàng không nhiều nhặn gì của mình, nước mắt lưng tròng nhìn Công chúa: "Ta... ta không nuôi nổi cô. Cô về nhà đi."Công chúa lén quẳng dũng sĩ và Hoàng tử đi, dâng số tiền vàng, châu báu cướp được cho Rồng con, biểu cảm yếu đuối: "Rồng xem, đã lâu vậy rồi mà vẫn không có ai đến đón tôi. Tôi không còn chỗ nào để đi cả. Tiền vàng cho Rồng hết, đừng đuổi tôi đi có được không?"Rồng con nhìn số tiền vàng sáng lấp lánh, do dự vươn móng vuốt: "Vậy được rồi, chỉ được ở một năm thôi đấy."...Rất nhiều năm sau đó...Rồng con: Tức á! Ta bắt cô về làm máy rút tiền, cô lại muốn cưỡi ta!Truyện chuyển ver "không" có sự cho phép của tác giả hay người edit.Mình sẽ xóa khi có yêu cầu, cảm ơn mọi người rất nhiều.…