Như một sự an bài của số phận, Tin-Cao Thiên Giao,một cậu con trai lại có thể đẹp rạng ngời và tỏa sáng như mặt trời mùa xuân.Cậu bé khá là cô độc lúc nhỏ ,cậu mồ côi vì thế không ai biết được bất cứ thứ gì về thân thế cũng như gia đình Tin,được cô nhi viện nuôi dưỡng và cho đi học.Lúc đi học,cậu chỉ có một mình vì tất cả mọi người đều tránh xa cậu vì nhìn cậu giống con gái và trầm lắng đến khó tin,và đã có một tai nạn xảy ra khiến cậu có được một tên bạn 'trời đánh' cực thân.Rồi cậu lên cấp ba,vào một ngày đẹp trời cậu gặp được ngôi sao của lòng mình.Nhưng liệu tình cảm đó có được đền đáp?????? Bê ết:đây hông phải truyện yaoi đâu nhoa ^^…
Ca nghiệp là nghề nghiệp dành cho những con người dám đam mê, dám thực hiện, có nhiều nghị lực ngang bằng với sức lức, đủ khác năng để đứng dậy bước đi hiên ngang sau những lần vấp ngã chứ không nằm ngoan ngoãn để kẻ khác giẫm đạp lên, đủ quyết tâm để bỏ lại đằng sau những giọt lệ buồn, không ngoảnh đầu lại hai lần dù đó có là yêu thương hay trân trọng, đủ tài năng thôi chưa gọi là đủ, họ còn phải gạt đi những cám dỗ xung quanh. Và một ngày nào đó, họ đứng trên sân khấu riêng của họ, cất tiếng hát dưới ánh đèn sân khấu, bên dưới chân là tràng vỗ tay nồng nhiệt và trăm ngàn ánh mắt ngưỡng mộ. Đó là ca sĩ.…
Bởi vì đời người như là một bản nhạc bốn mùa, với những nốt thăng trầm không lường trước được.Chỉ là tuyển tập truyện ngắn-không-hoàn-chỉnh viết ra trong lúc hỗn loạn đầu óc nên nó không được bình thường =))) Tác phẩm đầu tay, e hèm.Đại khái là những câu chuyện có hồi kết nhưng lại không có mở đầu, hoặc mở đầu nhưng không có kết thúc, nói chung là không được hoàn chỉnh đi =)))Bốn câu chuyện ứng với bốn mùa, với bốn thời điểm, bốn bối cảnh, bốn nội dung khác nhau, chả liên quan gì đâu hí hí =)) Nhưng chúng đều giống nhau ở một điểm là chẳng có cái nào hoàn chỉnh cả :vVậy nên không hiểu thì cũng đừng trách mình, người vốn dĩ không thể viết nên một câu chuyện hoàn chỉnh =)))Nói vậy đủ rồi, mời đọc, đọc xong rồi muốn ý kiến gì cũng được, gạch đá hay hường mình hoan nghênh tất (dù mình nghi ngờ chắc chẳng có hường đâu =))))))Well, đọc thôi :v…
chuyện tình giữa 1 cô gái cá tính,cứng đầu với 1 chàng trai bề ngoài lạnh nhạt ( đối với người lạ) nhưng lại rất vui tính,cute. Uyển Nhi sống tại Mĩ nhưng tính cách cô khác thường nên xin bố về Việt Nam sống tự lập cùng Tiểu Yên ( bạn quen qua mạng )Khánh Minh là nam nhân hảo soái, được nhiều cô gái theo đuổi nhưng anh không bận tâm đến. Hai người gặp nhau trong trường hợp cô gái đang đánh 1 đám thanh niên chặn đầu cô. Anh lại định can nhưng bị cô đánh cho sưng mặt. =)))Kiều Trinh là tiểu thư đài cát tính tình ương nghạnh chảnh chọe. Ả thích Minh Khánh đã lâu nhưng anh lại chả để ý. Sau 1 thời gian tiếp xúc thì Khánh và Nhi yêu nhau ả ghen tức trong lòng dùng mọi cách thâm hiểm hại Nhi khiến Nhi và Khánh lạc nhau thời gian dài....Cậu chuyện hài có buồn có bi thương có hạnh phúc có.... các cậu muốn biết câu chuyện ra sao thì hãy đọc bài của mình nhé!!…
Hôm đó, gửi hộ tấm thư tình của một người bạn cho Các Minh, lại bị anh ta sỉ nhục trước đám đông. Vốn không ý định gây sự, định quay đầu đi thì thoáng chốc, cô bạn thân Khả Ninh đến bao che cho cô và bị xô ngã. Vậy nên Đồng Ân đã đá cho hắn ta một cái vào mặt, sinh ra thù hận. Cô biết, đắt tội với hắn sẽ không hay, nhưng hắn đã làm cô tức giận thật sự khi đụng đến bạn thân của mình.Các Minh đi tìm sự giúp đỡ của những người bạn, và được họ đồng ý. Tính cách, ngoại hình, danh tính của từng nhân vật sẽ được tìm hiểu qua các chương truyện, qua những diễn biến của chuyện.Vậy, liệu những trò nghịch phá của những đại thiếu gia có đánh bại được sự kiên định của hai cô nàng này? Liệu có xuất hiện cái gọi là " Tình yêu" trong đây? Nếu điều đó xuất hiện thì đâu sẽ là cặp đôi thuộc về nhau? Hãy đồng hành cùng tác giả đến cuối truyện nhé!!!Cuộc chơi... BẮT ĐẦU!!!!!!!!!!!!!!!!!!____Đôi lời gửi gắm của tác giả______Chào độc giả, mình là Cỏ Bên Bờ >.<- Đây là truyện lần đầu mình tự viết, nên mong bạn góp ý tích cực. Nếu có gì sai sót, hãy nhắc nhở mình, đừng ném gạch đá, đau lắm >.<- Nếu thấy hay, hãy ủng hộ bằng cách giới thiệu mọi người, vote cho truyện nhoa :3- Nếu có nhiều động lực, mình sẽ kiên trì viết truyện cho các bạn xem, dù có bận việc học hành 😄>>>> Ủng hộ mình nhé các tềnh yêu😘♡<<<<…
Bẻ cong thẳng namTác giả: Chiết KinhBản raw: stampedetrail1202.wordpress.comThể loại: Xuyên nhanh, đam mỹ, thụ truy công. Văn án: Lương Hoàn là một đại sư huynh có tam quan đoan chính, phẩm chất tốt đẹp, nhưng vì cứu sư phụ nên bị kẻ địch giết chết. Sau đó đối mặt với tên già lăng ma quân Mạc Bất Nhân, cái tên được đồn thổi là đại ma đầu trong giới tu chân. Lương Hoàn thầm phẫn nộ "Người này vừa tàn bạo lại không có tam quan!". Nhưng để hồi sinh chính mình thì Lương Hoàn phải hợp tác với tên ma quân Mạc Bất Nhân xuyên qua các thế giới khác nhau, Lương Hoàn hạ quyết tâm ở mỗi thế giới hắn sẽ cố gắng sửa lại tam quan cho tên gia hỏa này, hắn nghĩ "Ta là một người tốt, là vị đại sư huynh chính trực, ta nhất định sẽ cứu vớt thế giới đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, nhân tiện cứu vớt lại cái tam quan nát bét của cái tên gia hỏa này, ta nhất định sẽ cảm hóa được hắn. hahaha". Nghĩ thông suốt, Lương Hoàn đồng hành cùng Mạc Bất Nhân trên con đường giải cứu thế giới, nhưng càng đi hắn càng có cảm giác tên gia hỏa này đang có ý định bẻ cong hắn, hắn ở trong lòng phun tào "Người này thật vô liêm sỉ, thật không biết xấu hổ, ta là thẳng nam, là một thẳng nam không thể nào thằng hơn."Nhân vật chính: Tam quan đoan chính thẳng nam công & tam quan bất chính thích trêu học ma vương thụ.Bản gốc & raw: Đã hoàn. Bản edit: Đang lê lếtEditor: TamGia…
Dành riêng cho một bạn nhưng ai đọc thì đọc nhé =)))))Shiper VKook viết VMin mà thấy đau lòng quá =)))) Bởi não em hôm qua vừa bỏ máy nên chẳng nghĩ được gì cả =))) Đành lấy ý tưởng từ cái quần của bạn Vờ đao ăn su hào =)))…
Tác giả: Milan LadyMô tả:Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm nào.Vốn là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ (*), cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần duyên.May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm."Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia."Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được."Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi." Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời sấm.Một bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước: "Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng."Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng…