Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
723 Truyện
Thanh Xuân Dị Mộng

Thanh Xuân Dị Mộng

155 19 10

Thể Loại: Tiểu thuyết hư cấu. Tình trang: On going. Fanpage: https://www.facebook.com/thanhxuandimong/ Mộc Quốc từng là quốc gia hưng vượng bậc nhất trong Ngũ Quốc, nhưng vận mệnh vốn luôn xoay vần, hết thịnh là suy. Từ một vùng đất tách ra khỏi nước Mộc, Kim Quốc nhanh chóng trở thành vùng đất mới, chiêu nạp anh tài, khiến Ngũ Quốc đều phải cúi rạp. Trước sự bành trướng của Kim Quốc, Viết Lãm, Huỳnh Phan, Lý Đàm,... - những con người trẻ tuổi sống trong học đường của phủ Giao Hầu không ngừng suy tính tìm cách cải cách nước Mộc. Để đạt được ước vọng, Viết Lãm - thủ lĩnh của đám môn sinh trong Mộc Giao Phủ đã bắt tay cùng Đăng Viễn, con trai độc nhất của tài phú số một Mộc Quốc để thực hiện một mưu đồ to lớn đã được vạch sẵn từ trăm năm trước. Đứng sau hỗ trợ bọn họ chính là Nguyễn Thuần - người đứng đầu của học đường Giao Hầu Phủ. Nguyễn Thuần đã toan tính mọi lẽ nhưng không thể ngờ cô con gái yêu quý của mình Nguyễn Thục Quyên lại trở thành quân cờ bất đắc dĩ xuất hiện trong ván cờ ông đặt cược vào đó cả tính mạng. Trước sinh nhật mười sáu, Thục Quyên tìm mọi cách để theo cha và các sư huynh lên đường sang Kim Quốc với ước mong gặp được Đăng Viễn, chàng trai mà nàng ngày đêm nhớ thương. Nhưng người đó đã không còn như xưa. Những rắc rối liên tiếp ở Ngân Thành dần đẩy Quyên vào một cuộc hôn nhân chính trị từ trên trời rơi xuống mà những người yêu thương nàng, ai nấy đều muốn phá chiếc lồng son giam giữ Quyên, cũng như muốn thâu tóm lại đất Kim...…

[TR] Dạ Khách

[TR] Dạ Khách

185 50 1

Dân gian lưu truyền rằng, mạc phủ Toman là nơi chỉ mở cửa một lần duy nhất. Bắt nguồn cho lời đồn thổi này, hiển nhiên phải có căn cứ. Và nó, xuất phát từ vị lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo thời bấy giờ - Sano Manjiro - còn được gọi là Mikey Vô Địch.Người ta bảo, lãnh chúa Mikey chỉ mở cửa mạc phủ để đón khách vào đêm trăng tròn nhất. Và những vị dạ khách trong đêm ấy, một khi đã dấn thân vào, tuyệt nhiên sẽ chẳng hề thấy bóng dáng ở sáng hôm sau.Chẳng sao cả, Takemichi không quan tâm về nó lắm. Nhiệm vụ duy nhất của cậu, chỉ có một mà thôi. Giết chết Sano Manjiro - hay Mikey Vô Địch - lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo. Vì hắn, chính là mối đe doạ cho công cuộc củng cố lòng tin của Hội đồng xét xử.Nhưng có điều... kẻ mà Takemichi muốn lấy đầu, lại chẳng phải là người hữu danh vô thực."Chào mừng đến với mạc phủ Toman, dạ khách trẻ tuổi. Bọn ta sẽ tiếp đón ngươi, bằng cách nồng-nhiệt-nhất có thể. Cứ từ từ tận hưởng nhé~!"Nhân vật chính: Hanagaki TakemichiPhối hợp: Bất lương chúngThể loại: BL, BG, NP, OOCCre bìa: https://twitter.com/kaohom503/status/1447094327285485569?t=jeivLlErEOAhsJhHBvVtUw&s=09&zdlink=Uo9XRcHoRsba8ZeYOszjBdHtQNHqPN8kOMvaSczfP28i8cblSo8wUo9pOsXbRMLVTN9i8ZeYUc5iRoqpCpCvC3CoDp4wN2zSBo8i8c5mS6ba8ZeYCpCpEJ0pCZSn8drz25.3.2022KHÔNG XIN IDEA, KHÔNG MƯỢN Ý TƯỞNG, KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!…

Ngàn Năm

Ngàn Năm

517 50 15

*Trích đoạn 1:Nữ tử lạnh lùng nhìn xuống, đôi tay ngọc của nàng nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc trắng bạc óng mượt đang đổ dài trên trường bào tím, đôi mắt đen bóng của nàng hiện lên vẻ khát máu."Bạch Phong ta là người các ngươi có thể uy hiếp sao? Chết cho ta" Nàng lạnh lùng vung tay, một cái vung tay ngàn người ngã xuống.*Trích đoạn 2:Nữ tử có gương mặt xinh đẹp, non nớt nhưng cử chỉ đầy yêu mị. Đôi mắt to đen láy khẽ híp vào đầy quyến rũ, mái tóc trắng bạc mềm mại được cột lên một cách tuỳ ý, trên thân nàng là trường bào đỏ rực làm nổi bật làn da trắng tuyết và càng tôn lên sự yêu dã đầy mê hoặc. Đôi môi anh đào mềm mại hé mở"Ai nha, các vị công tử lớn lên thật tuấn tú nha. Đến, cười một cái cho gia xem" Bắc Thần Khinh Thần lưu manh nói sau đó lại đầy hưởng thụ nhìn biểu tình mặt than của các vị mỹ nam trước mặt.*Trích đoạn 3:"Thật xin lỗi nha, ta không biết đây là thú sủng của ngươi nên mới đả thương nó, ngươi chắc cũng không trách ta chứ?" Nữ tử nào đó tỏ vẻ bạch liên hoa đầy vô tội."Ai nha nha, ta cũng sẽ không trách ngươi đâu đừng lo lắng" vừa dứt lời một cái vung tay chém thẳng về phía bạch liên hoa"A !! Ngươi làm gì? dám chém ta????" bạch liên hoa gào to"Ai nha nha. Thật xin lỗi nha, ta không biết đó là tay ngươi nên lỡ tay chém đứt tay ngươi rồi, ngươi chắc cũng không trách ta chứ?" Lan Chi đầy ôn nhu cười một thân áo xanh làm tăng thêm vẻ dịu dàng, mảnh mai.----------------------------------------------------------P/s:Lịch post truyện không cụ thể được rồi cho mình xin lỗi Nhưng mình sẽ cố gắng post sớm…