Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
145 Truyện
Instagram With Crush

Instagram With Crush

39 6 2

Tuyết Nhiên ôm mối tình đơn phương với Minh Triệt suốt 4 năm, cô chẳng dám mở lời, chẳng dám để ai hay biết đành gửi qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi. Chỉ với hy vọng nhỏ nhoi rằng anh sẽ hiểu được tình cảm của cô, mong rằng cô và anh chẳng phải những người lạ, nhưng người qua đường như trước.…

Những Ngày Lộng Gió

Những Ngày Lộng Gió

157 32 3

"Dù Tường Vi không nói ra, thằng Paul biết con bé cũng thích việc đu lên cây phơi đồ và vờ như tụi nó là mớ quần áo mới giặt, đang chờ gió lộng thổi qua để hong khô mồ hôi đẫm trên lưng và cả những giọt nước mắt vương trên má." Những năm Bảy Mươi của thế kỉ Hai Mươi đem đến cho nước Úc một cơn sốt nhập cư. Những con thuyền chở người Á Đông di dân tràn vào cảng Sydney liên tục. Cuộc sống của thằng nhóc Paul ở vùng ngoại ô vốn yên bình hẻo lánh cũng bị khuấy động bởi sự xuất hiện của các cư dân mới này. Hay nói đúng hơn là sự xuất hiện của Tường Vi. Đối với Paul, những ngày cùng Tường Vi đung đưa mình trên cây phơi đồ xoay tròn trong gió lộng ở sân sau nhà nó là những ngày đẹp nhất.…

Những Trang Vở Cũ

Những Trang Vở Cũ

6 2 2

Đôi lúc tôi tự hỏi bản thân mình là ai? Những gì đã tạo nên một tôi của bây giờ?Nếu quá khứ khác đi thì có phải tôi sẽ tốt đẹp hơn không?Tôi không nghĩ là mình có một câu trả lời rõ ràng trước khi viết xong những trang hồi ký này. Tôi hy vọng các bạn, những người đọc những dòng chữ này, sẽ cùng tôi mở lại những trang vở cũ, lật giở từng mảnh ký ức nhỏ bé nhưng chẳng bao giờ thật sự biến mất. Biết đâu, giữa những dòng chữ ngây ngô ấy, chúng ta sẽ tìm thấy một phần của chính mình - những cảm xúc tưởng đã quên, những bài học không tên, hay chỉ đơn giản là một nụ cười nhẹ nhõm khi nhận ra: ai rồi cũng từng là một đứa trẻ, với những câu chuyện cũ không thể xóa nhòa.…

The Fading Life of Ordinary People

The Fading Life of Ordinary People

2 0 1

The story is not worth mentioning and not worth reading. I mainly want to share about my life (the author), time is passing by, I am getting older but my thoughts are still negative, when something unpleasant happens, I spend a whole day sad. And whatever people touch, it is ruined, it takes a lot of time to do something, to think about the problem, to keep up with the speed of others. It is not slow but something that I myself do not understand. I do not understand myself either.…