the kid
uồi…
uồi…
Đọc đi thì biết nha!!…
Một AU của KnY do mình nghĩ ra :))…
Nỗi đau tiền định. Hay sự chưng diện của cái chết trong lòng trần thế.…
【 𝗟𝗼𝗻𝗴𝗳𝗶𝗰| 𝗞𝘂𝗻𝗯𝘆 】 AugensternNgười dịch: 他什么时候够大Truyện được viết dưới dạng tổng hợp các truyện ngắn tạo thành một câu chuyện dài.Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả, nên vui lòng không re-up lại!…
Cái này mik lười và ko biết nên mô tả thế nào nên chịu…
Văn ÁnMột đêm mùa đông ở Moskva, cái chết bí ẩn của giáo sư Aleksei Petrov khiến cả thành phố rúng động. Không có dấu vết đột nhập, không có hung khí rõ ràng - chỉ là một căn phòng khóa kín và một xác chết với đôi mắt mở trừng trừng, như muốn nói điều gì trước khi lìa đời.Cảnh sát trưởng Aleksandr Volkov được giao phụ trách vụ án. Anh là một điều tra viên lừng danh, nổi tiếng với khả năng quan sát chi tiết và trực giác sắc bén. Nhưng lần này, mọi manh mối dường như đều dẫn đến ngõ cụt.Đồng hành cùng Volkov là nữ bác sĩ tâm thần Irina Sokolova, người tin rằng chìa khóa của vụ án nằm trong tâm lý và hành vi tiềm thức của con người. Càng đi sâu, cả hai càng nhận ra mỗi nghi phạm đều có một bí mật riêng, mỗi lời khai đều ẩn chứa sự thật bị bóp méo.Hung thủ là ai? Một học trò trung thành? Một đồng nghiệp ghen ghét? Hay chính kẻ đang ngồi cùng bàn thẩm vấn?Trong trò chơi trí tuệ đầy khói sương này, Aleksandr Volkov buộc phải phân định ranh giới giữa lý trí và cảm xúc, giữa sự thật và ảo giác - trước khi chính anh trở thành quân cờ tiếp theo trong bàn cờ chết chóc.…
Tổng hợp từ Lofter, AO3CV by Elar1106…
Fic này đang trong quá trình đợi tác giả đồng ý nên khi được duyệt mình sẽ sửa lại phần mô tả, tác giả là thegrimshapeofyoursmile ở trang Archive of Our Own.Fic làm về couple Sergey Razumosky và Oleg Volkev trong bộ comic Major Grom.Lưu ý: Bộ này chỉ danh cho những bạn nào đã đọc hoặc coi về cặp đôi này rồi mới có thể hiểu fic này đang nói gì nha=^=…
Ở trang (Đồng nhân KHR) Chân Trời 2 này là những chương nối tiếp (Đồng nhân KHR) - Chân Trời, mong các bạn hãy tiếp tục theo dõi và ủng hộ.Xin chân thành cảm ơn các bạn!Tác giả: Yesterday…
Tôi nhắm mắt, nhìn thấy ánh đèn sân khấu sắp bật sáng, trong hậu đài mọi người đều tất bật chỉnh soạn. Mùa hè những năm đó, ai ai cũng đều vì mộng tưởng mà bận rộn như vậy, cả đám thiếu nữ thần tượng cùng nhau thăng hoa trên sân khấu, những phút giây đó cả đời tôi cũng không bao giờ quên. Ở những năm tháng đó, Châu Thi Vũ từng hỏi tôi một câu : "Tốt nghiệp rồi cậu muốn làm gì?"Khi đó, tôi vẫn còn là thiếu nữ thần tượng với những mộng mơ của tuổi trẻ long lanh đã không ngần ngại trả lời : "Tớ sẽ tiếp tục hát và nhảy, không làm mấy chuyện này thì tớ không làm được chuyện gì khác đâu." Vậy mà bây giờ tôi cũng đã làm chuyện khác, vả lại cũng không còn chấp niệm gì với sân khấu nữa, hoặc nếu có chỉ là muốn nhìn người khác biểu diễn rồi vỗ tay tán thưởng.Tôi không rõ khi đó mình đã hỏi lại Châu Thi Vũ điều gì, chỉ là vẫn nhớ câu trả lời của cậu ấy."Về Giang Tô mở một tiệm hoa, sống cùng Vương Dịch đến già."Tôi vẫn nhớ rất rõ nụ cười rạng rỡ của cậu ấy khi đó, nó đẹp và tinh khôi đến nỗi đã biến thành ký ức không bao giờ phai trong tim tôi. Châu Thi Vũ đi ngược nắng, ánh mặt trời hắt sáng ở phía sau lưng, cậu ấy có cuộc sống bình phàm mà mình mong muốn, nhưng lại tiếc là những thứ bình phàm thường rất khó để đạt được...…
Lục Tử Thanh đột nhiên muốn nhìn thật kỹ hình ảnh của mình ở trong bức tranh, muốn khắc cốt ghi tâm dáng vẻ của mình trong mắt Chu Tố Đan là bộ dạng như thế nào.Một thiếu nữ phiêu lãng, đứng giữa cánh đồng hoa diên vĩ, đồng phục trung học, mang tai nghe, tóc buộc cao bay bay trong gió. Những triền động bắt đầu trở lại trong trái tim của Lục Tử Thanh, cậu cảm thấy dường như người trong bức tranh này không phải mình nhưng thật ra lại chính là bản thân mình.Lục Tử Thanh không biết từ khi nào, đột nhiên như vậy lại quên đi dáng vẻ của mình, quên luôn cả việc đã cùng Chu Tố Đan trải qua thanh xuân như thế nào, thậm chí khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trong nắng sớm ban mai của Chu Tố Đan, Lục Tử Thanh đã không còn nhớ rõ nữa. Cậu chỉ biết rằng mình yêu Chu Tố Đan.Yêu đến đớn đau, tê dại cả xác thân......Hôm nay, trời nổi lên vài trận gió nhẹ, nắng lại dịu dàng ôm ấp lấy nhân gian, cảm giác thoải mái vô tận này rất lâu rồi Chu Tố Đan chưa cảm nhận được, hình như lần cuối cùng có được cảm giác này là vào một buổi chiều nào đó rất xa xôi trên cánh đồng hoa diên vĩ, cùng ai nhỉ? Chu Tố Đan gắng nhớ nhưng cố đến cách mấy cũng không nhớ ra. ...Chu Tố Đan vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra. Chợt một đợt gió thổi đến từ phương Bắc, cuốn lấy những cánh hoa trắng sữa không biết từ đâu đến bay lên trong không trung.Chu Tố Đan nhẹ nhàng bắt lấy cánh hoa đồ mi bay bay trong gió, nàng cảm thấy loài hoa này rất quen thuộc. Hình như đã gặp ở đâu đó hay sao?…
được chuyển ver từ "Sẽ Không Sai Lầm" tác giả đều là tôi luon đó💅…
Câu chuyện dưới đây nói về cuộc tình của cô tiểu thư và chàng thư sinh 2 lúa ... Và hành trình chinh phục cô tiểu thư…