Đây là fic đầu tiên mà mình viết, mong các bạn đón nhận một cách cởi mở nhất nhaaaFic mình viết nó thiên về hướng giang hồ nên drama có thể xảy ra dồn dập, nhưng mình hứa sẽ để lại một cái kết thật là HE ⚠️ WARNING : SẼ CÓ TỪ NGỮ BẠO LỰC, 18+, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC ( mình nói không với Futa và Nam hoá )…
-Thể loại: đam mỹ, viễn tưởng, tình cảm,...-Cuộc sống đẹp nhất của Sylveon( đực) , một pokemon tiến hóa hệ thứ tám của Eevee. Một sống có thể nói là vui vẻ và thanh yên cộng thêm một chút yên tỉnh của nơi rừng sâu thần bí, cậu sống cùng các pokemon khác ở trong một nơi mà cậu tìm thấy, chỉ có một mình Sylveon là có khả năng mở cổng và tiến vào nơi đó. Bỗng một ngày một đội quân hùng mạnh gồm các pokemon hệ ma, giác đấu,...... đã lợi dụng lúc cậu mở cổng thì tấn công và chiếm lấy nơi yên bình ấy, Sylveon và các pokemon khác cùng chung sống đã chiến đấu hết mình để bảo vệ nơi ở của mình nhưng thế lực đen tối quá mạnh nên cậu và mọi người không thể nào trụ được lâu. Cậu có khả năng tạo ra bất kì cánh cổng nào để đi đến đó một cách nhanh nhất. Sau những giây phút quyết liệt chiến đấu với bọn đen tối thì cậu và mọi người đã rơi vào tình trạng đuối sức và bị thương rất nặng nên cậu đã tạo ra một cách cổng để đưa mọi người đến nơi an toàn nhưng trong lúc dịch chuyển do cậu bị ảnh hưởng từ trận chiến quyết liệt đó nên cậu đã hoàn toàn bị cách biệt với mọi người, mọi người ra cánh cổng này thì cậu lại ra ở cánh cổng khác. Cũng nhờ điều đấy mà tình cảm giữa cậu và Jolteon (đực) được bắt đầu. ( Mê pokemon quá trời, đặc biệt là loài Eevee này nên mình viết chơi đại một truyện xem sao. Mặc dù chúng là pokemon như mọi người đã biết, nhưng trong chuyện này mình viết về chúng như viết về những con người. Mong mọi người ủng hộ ạ).…
Tác giả: BlackCloak Unknown(Phát triển từ một kịch bản phim ngắn được viết trong mùa cách ly)Một cô gái kì lạ bỗng dưng xuất hiện trên sân thượng nhà tôi cứ độ chiều lúc nắng đẹp nhất rồi lại biến mất đi khi nắng hạ. Cứ mỗi chiều, tôi lại lên sân thượng để gặp cô gái đó, cho tới lúc cô ấy không còn đến nữa! Để rồi, cô ấy trở thành mối tình đầu đẹp nhất trong lòng tôi, cũng trở thành ký ức điên rồ nhất trong thanh xuân của tôi.Tôi hỏi: "Tại sao em chỉ thích nắng chiều?" - Nàng nói: "Rực rỡ nhưng lại rất dịu dàng, đượm buồn nhưng lại rất ấm áp."Tôi ngắm nàng dưới lớp nắng vàng cam nhẹ nhàng phản chiếu:"NÀNG ĐẸP TỰA NẮNG CHIỀU TÀ NHƯNG LẠI LÀ BAN MAI TRONG LÒNG TÔI".- Một câu chuyện nhẹ nhàng về mối tình đầu mùa Covid của một cậu thiếu niên…