Tên gốc: 当他们去游乐场Tác giả: 竹叶青不青Thể loại: Đam mỹ, Đoản văn, Lâu Thành diễn sinh/Nhiều cp, hàiTrans: Qt + Gg dịchEditor + Beta: Cass PandaNguồn: LofterBản dịch phi thương mại chưa được sự đồng ý của tác giả xin đừng reup…
Sài Gòn, những năm đầu thế kỷ XX, Mạnh Tiến và Châu hưng, kẻ yêu nhạc thương người yêu chữ. "Say em thuở ấy tóc nâu,Thoang thoảng hương nắng, qua cầu gió lay.Thích em bóng nhỏ loay hoay,Trăng treo nửa vẹn, môi này nửa nghiêng.Thương em từ buổi đầu tiên,Em quay người lại, nắng xiên ngang đời.Chúm chím miệng gọi khẽ thôi,Một lời, mà chạm cả trời: "Tiến ơi!"…
One-shot Hùng An 🐼🐰 Đây là một collectionPG13 Rất nhẹ không H - Chap nào có nội dung tiêu cực, gây tranh cãi, hoặc rate cao hơn PG13 thì tôi sẽ treo cảnh báo. Tôi treo cảnh báo rồi mà vẫn cố tình vào đọc xong comment không đúng mực thì đừng hỏi sao tôi khó tính.Tất cả các chi tiết trong fic này HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT. Vui lòng không sử dụng nội dung fic để tấn công bất kì tập thể hay cá nhân nào.Mỗi chap là một cốt truyện riêng không liên quan và không theo trình tự thời gian.…
Progress Passawish Thamasungkeeti tự tin nói với cả nhà rằng em sẽ đăng kí nguyện vọng vào đại học y với một trăm phần trăm khẳng định năm cuối cùng này em sẽ phấn đấu vì ước mơ của chính mình.Ba Pok vỗ tay hai cái giơ like cho cậu con trai út với vẻ rất tự hào khi còn trai cuối cùng đã nghĩ thông suốt sau những năm lớp 10 đầy tưng bừng với chuỗi thành tích mà khó có học sinh cá biệt nào có thể đuổi kịp.Khi "thi rớt về lấy chồng" không chỉ là một câu nói đùa của mẹ(Nhưng phải là chồng giàu mới chịu lấy)…
Giờ nơi đây cô không biết nên oán trách ai bây giờ, trong việc này ai là người có lỗi, cô nên căm ghét ai đây, chắc chỉ có thể là ông trời, ông trời tại sao lại cho cô gặp anh ở ngoài đời bằng xương bằng thịt như thế này, ông trời lại còn cho cô và anh yêu nhau rồi cũng chính ông chia cắt cả 2, cô giờ hối hận nếu lúc trước cô không sang Hàn Quốc, cô cứ ở lại Việt Nam thì cô sẽ không gặp anh, nếu cô mãi mãi chỉ ngắm nhìn anh qua màn ảnh thì cô sẽ không bao giờ phải đau như thế này, nếu cô không đến đó làm thì chắc cô cũng sẽ không yêu anh, nếu cô an phận của mình thì sẽ không như bây giờ, nếu và nếu... Quả thật cô và anh là người của 2 thế giới hoàn toàn khác nhau, thế giới của anh cô sẽ bao giờ chạm đến được, nó quá xa với cô... Cô không giỏi kiềm chế cảm xúc nhưng bắt đầu từ bây giờ cô phải học cách kiềm chế nó thật tốt... Và cô phải tập làm quen với sự nhìn thấy những cảnh tượng cô không muốn thấy... * Giới thiệu nhẹ nội dung: Rose là 1 cô gái Việt sang Hàn du học được hơn 1 năm, dù vậy mà tiếng Hàn của cô vẫn còn rất yếu. Cô làm thêm ở 1 cửa hàng tiện lợi, và ngày hôm đó là ngày định mệnh để gặp anh..Mọi người đọc sẽ biết thêm nha, à nhớ bình chọn cho mình với nha, đây là tác phẩm thứ 4 của mình, có gì mong các bạn góp ý thêm.…
Trong tiếng Đức, Einsamkeit chỉ sự cô đơn khi ta chỉ có một mình. Nhưng Zweisamkeit lại mô tả cảm giác ấm áp, thoải mái về sự gần gũi và tính yêu khi chúng ta có đôi.ATVNCG's fanfiction, (main PhatHieu)viết fic thì viết mạnh lên, chính chủ thấy thì đi về/đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tưởng, mọi chi tiết ở bên trong đều không có thật/…