Nhân vật chính của bộ truyện là 1 gã thất nghiệp, trong cơn tuyệt vọng tìm ra một công việc trong chuỗi nhà hàng Freddy's Pizzeria. Dù biết rằng có rất nhiều lời đồn về ma ám, nhưng hắn biết mình không còn sự lựa chọn nào khác.. Lời của tác giả : Đây không phải là canon, nó là 1 vũ trụ riêng của mình, 1 alternate universe. Cho nên mình muốn các bạn không được làm ầm về việc mình không biết cốt truyện này nọ hay là sử dụng nó làm tư liệu cho theory.Truyện sẽ được cập nhật vào chủ nhật hàng tuần, giờ đăng là do tác giả quyết định :>…
Thể loại: One-shot, tình cảm, đời thườngocXchar, readXchar. có nhận theo yêu cầu, gửi yêu cầu tại 'Einführung, Voraussetzungen'những yêu cầu về tình dục, thì tôi hạn chế chấp nhận…
"Vũ khúc ngân vang trong đêm khuya tĩnh lặng, niềm tin dần tan, biến mất hoàn toàn như chưa từng tồn tại.Hận thù, phản bội, con tim thắt chặt, lạnh buốt đến vô tâm.Kiếm nằm lặng lẽ nên kết thúc hay bắt đầu?"Đôi lúc tự buồn cười với chính mình, từ nhỏ đến lớn chưa từng biết đến cái gọi là xuyên không vậy mà lại vô tình được đem đến thế giới lạ lẫm. Đây gọi là xui xẻo hay may mắn đây?...…
Chỉ là hình ảnh về những người con gái tôi yêu thôi ❤❤❤❤❤❤❤❤❤Kim Tae Yeon Jung So YeonLee Sun KyuHwang Mi YoungKim Hyo YeonKwon YuriChoi Soo YoungIm Yoon ASeo Joo Hyun…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…