trường sơn không hề giống như những nhân vật xé truyện bước ra mà cậu lúc nào cũng tơ tưởng tới, cũng chẳng phải "anh nhà người ta" mà cậu thường đem ra so sánh rồi thở ngắn than dài một mình.__________[oneshot] [neko lê x bùi công nam]…
Ba kể ngày xưa, ba gặp rồi lại yêu. Yêu say đắm một người nào phải mẹTay không thonDáng người chẳng nhỏ béMắt cũng đâu tròn xoeNgười ấy mặc chiếc sơ mi sẫm màu be2 người gặp nhau ngày mùa hạ oi ả, nẻo đường nhỏ lóc cóc con xe "Xe tuy cũ nhưng ngon lành đấy nhé! Lên đi nào, tớ đèo kẽo đường xa"Và cứ thế hai con người xa lạHai trái tim đơn độcCứ thế sát gần nhauLà thanh maiRồi bạn tâm giaoThành tri kỷMà mãi chẳng thể cùng nhau suốt đời Vì con ơi, ngoài "định kiến xã hội" ta và ông ấy đã cùng vượt qua nhưng hai chữ "đạo hiếu" nữa mà con ...Tình cảm kia quá điên cuồng, quá mới mẻBa vừa thương, vừa ghét bản thân mìnhChỉ vì nơi ta coi là gia đìnhMà tự tay bóp nát mầm tình mới gieoRồi trở thành trụ cột gia đìnhTrở thành người đàn ông mẫu mực như mẹ mình đã mong Dù biết tận sâu trái tim mình, ba đã "chết" từ lâuRồi lại đến mai sau ba và người ấy lại phải sống theo danh nghĩa là "bạn bè thân thiết"Nhưng sau đó, bản thân đã làm điều "ghê tởm" Lừa dối cả vợ lẫn conVà lại vẫn sống như chẳng có điều chi cùng gia đình "mẫu mực" theo xã hội, theo "đạo hiếu"Rồi sau này con sẽ biết, trái tim mẹ mãi chẳng thuộc về bố đâutrái tim mẹ đã lạc mất từ lâuvì trót trao tay cho một nàng thiếu nữ, một thiên thần lòng mẹ, một mối tình nông nổi tuổi thanh xuân con àNên nếu sau này, con có gặp, có yêu ai đấy, mong con hãy giữ chặt mối lương duyên này con nhé, đừng bao giờ yếu đuối mà chùn bước như chúng ta…
Mạch dâng hương phường VIP2019. 3. 6 hoàn tất Văn án: "Đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn chưa rõ sao? Hắn quan tâm cho tới bây giờ không phải là của người khác cái nhìn, hắn để ý, bất quá một cái ngươi mà thôi." Lần thứ nhất lúc gặp mặt, Lý Ngọc Thành không nghĩ tới mình sẽ cùng cái kia chung quanh phảng phất có kết giới, ai đều không thể đến gần Lâm Phong có bạn cùng phòng bên ngoài quan hệ, cũng không nghĩ tới mình đối bất mãn của hắn sẽ theo thời gian trôi qua biến thành thưởng thức, tâm động, cho đến thích. Thời gian bảy năm có thể làm rất nhiều chuyện, Lý Ngọc Thành từ ngây ngô ngây thơ sinh viên trưởng thành một mình đảm đương một phía công ty phó tổng, cũng từ lập chí đem giáo hoa lấy về nhà thẳng nam biến thành đem ma trảo vươn hướng "Đại cữu ca", ai cũng nhìn ra mình lại chết không thừa nhận, còn tự cho là ẩn tàng rất tốt gay, càng đem cái kia nửa đêm tỉnh mộng đều hận không thể đánh hắn một lần Lâm Phong đặt ở đáy lòng chỗ sâu nhất, hoặc là chui từ dưới đất lên mà sinh mở ra hoa đến, hoặc là như vậy trầm tích lại không gặp dương ngày. "Ta dùng thời gian bảy năm đi làm bạn ngươi, đả động ngươi, cũng nghĩ qua dùng thời gian dài hơn đi lãng quên ngươi, từ bỏ ngươi. Nhưng là trước lúc này, ta vẫn nghĩ cố gắng một lần." 1. Song hướng thầm mến, HE 2."Ba lạnh" (lạnh lùng, lãnh cảm, tẻ ngắt vương) công X dễ xù lông vạn năm dấm bao thụ…
Bị đả kích lớn do thất tình, nàng chịu không nổi nên muốn đi tìm cái chết?!Nói bậy! Thất tình là chuyện bé như hạt mè, đậu xanh không đáng cho nàng hy sinh mạng nhỏ nha.Sao biết "Đại thần xuyên không" quyết định cho nàng chạy theo thời thượng, gia nhập bộ tộc xuyên không.Dùng phương thức rơi tự do để xuyên không đến cổ đại, biến thành nha hoàn mặc người sai bảo.Nàng biết rõ muốn có những ngày tốt đẹp, thì phải tốt với chủ tử.Nhanh chóng phát hiện ra mọi người trong nhà đều do nhị thiếu gia nuôiLập tức thể hiện sở trường của thư kí, thay ông chủ sắp xếp tài liệu, bố trí lộ trình.Kiên quyết bám dính lấy boss mới cúc cung tận tụy, làm cho hắn làm việc không thể thiếu nàng...Người tính không bằng trời tính, cho rằng tìm được chổ dựa vững chắc, ai biết là ngã vào hố lửa.Tại thời đại giai cấp này, làm nha hoàn trước giờ là không hề có nhân quyền a.Ban ngày phải chạy theo hắn đi nơi nơi, buổi tối còn phải "Tăng ca" đến nửa đêm.Hại nàng mệt chết, xương sống, thắt lưng, đùi đều đau, đành phải chấp nhận hắn "Ban thưởng cho ngồi" trước mặt mọi người.Không nghĩ tới hắn đối với nàng "Coi trọng" cùng đối xử đặc biệt.Làm cho những người khác tức đỏ mắt, cho rằng nàng là yêu phi có khả năng mị hoặc hoàng đế, hại nước hại dân.Thậm chí còn có người dựa vào thân phận chủ tử có ý định khiếm nhã với nàng.A! Nàng muốn đổi nghề, đổi ông chủ, không biết bây giờ còn kịp không ta?Nguồn: Truyenfull…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…
Chào mọi người mình là Jen🍑đâyXin giới thiệu với mọi người đây là một fic tổng hợp các đoản ngắn về quá trình yêu nhau và bên cạnh nhau, hạnh phúc có, vui vẻ có, nước mắt cũng có nữa..._Fic này mình sẽ chia thành 7 phần gồm: +Phần 1: Cảm nắng +Phần 2: Đơn phương +Phần 3: Tình yêu +Phần 4: Khúc Mắt - Biến cố +Phần 5: Chia ly +Phần 6: Kết hôn +Phần 7: Trọn đời bên nha_Về nội dung: +Phần 1: -"Bên anh 8 năm em vẫn không bằng một cô gái mới đến bên cạnh anh, có phải anh nhẫn tâm với em quá không. Có lẽ nếu trước đây anh không ngọt ngào với em thì tình cảm em dành cho anh chỉ dừng ở mức cảm nắng...." +Phần 2: -"Nhìn em bên cạnh người khác anh thật không nỡ chút nào. Do anh không giữ được em hay từ đầu người em yêu đã không phải là anh..." +Phần 3: -"Người ta nói tình yêu của hai chúng ta ngọt ngào như mức đường vậy anh nói có đúng không" -"Đúng lắm tình yêu, bảo bối nhỏ của anh nói rất đúng. Anh yêu em". +Phần 4: -"Ngay từ đầu anh đã không yêu em người anh yêu là cô ta" -"Em lợi dụng tôi để lấy tài sản này nào. Thật đáng khinh bỉ" -"Mọi chuyện không hẳn chỉ là hiểu lầm thôi đâu..." +Phần 5: -"Chia tay đi tôi không còn yêu em nữa, vậy nên kết thúc sớm sẽ tốt cho tôi và em. Mong em hạnh phúc" +Phần 6: -"Ngày hôm nay em khoác lên mình bộ lễ phục thật đẹp để cùng khoác tay chú rể của em, cả thế giới sau này để em tựa vào cùng bước vào lễ đường" -"Cuối cùng em cũng chịu cưới anh" +Phần 7: -"Em mong cho chúng ta sống bên nhau tới già, cùng nằm trên chiếc giường hay nằm mà cũn…
Tôi và anh yêu nhau qua một trang mạng xã hội có tên là "Chát với người lạ" Hôm đó là một buổi sáng nhàn hạ, chúng tôi vô tình tìm được nhau giữa 687 lượt người online. Tôi là người mở lời trước trong cuộc trò chuyện với tin nhấn "Cần tìm người yêu online nhấn tin mỗi ngày" Anh có vẻ hơi chần chừ rồi hỏi lại tôi "Mình cũng không rảnh lắm bạn ơi, mà phải nhấn tin mỗi ngày sau" Vì lúc này tâm trạng buồn chán nên tôi soạn đại một tin cho qua chuyện "Nào rãnh nhấn tin cũng được mà bạn, tại mình nói vậy thôi à" Đang định ấn nút thoát ra, thì anh bảo "Tui nam, bạn có zalo không? " Thế là chúng tui add zalo và bắt đầu cuộc trò chuyện trên mạng zalo. Tôi thì có thói quen rất tò mò nên add xong là kich vào album của anh để xem ảnh, anh có một khuôn mặt ưa nhìn, anh rất thích tự sướng, trong album có các ảnh đủ kiểu bựa, nghiêm, lầy, dễ thương này nọ, hơi thích thú nên tôi xắng qua trang cá nhân coi các stt của anh, nhìn tổng thể thì anh viết rất tình cảm, nghe mũi lòng còn có gì đó nó sâu lắng mà tôi nghĩ bộ đội thì hơi sến súa nên cũng cho qua. Anh thích EDM, cuồng giày và tôi hơi bất ngờ một chút về anh là anh là bộ đội. Đó là lần đầu tôi tiếp xúc với một anh chàng bộ đội thật thụ, qua cách nói chuyện thì anh rất hài hước, dễ bắt chuyện, chỉ nói một buỗi thế thôi mà trong tối hôm đó chúng tôi đã thân nhau và rồi dính nhau hồi nào chả hay.... Chắc tim vô tình rơi mất nhịp về khoảng ăn ý trong cách nói chuyện mất rồi mà tôi là một đứa hay mơ mơ mộng mộng, mà nhất là cái độ ảo tưởng thì thôi rồi lượm ơi nên tôi tự ng…
Câu chuyện nói về Đườnrg Ly lùn nghèo lùn may mắn gặp được hệ thống tinh anh tự xưng là Hài Hòa quân,bất chi bất giác đang ăn chuối, mà bị tống đi cải tạo toàn diện chấp hành nhiệm vụ mã đáo nữ chínhĐL:(^°^)"nói cho hay vậy thôi,chứ cmn chán vê lờ,chính là chạy đông chạy tây chịu sự ủy thác người hoàn thành nhiệm vụ hazz!"@#₫%HT:"ngươi còn ngồi đấy mờ ngẩn ngơ à! còn không mau đi học khỏi người ta xem xem kìa.Bổn hài hòa xẽ luôn ân cần bên ngươi,yêu thương ngươi.Ngoan, nhanh lên"ĐL:¶^¶"hệ thống quân ta ân cần khỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà người"hix wá đángXin đính chính đây là thể loại hài hước có phần kịch tính,thêm yếu tố H.Nếu ai muốn nữ chính trong thuần cute bạch liên hoa thì xin trịnh trọng thông báo nhầm rồi bn,còn muốn nữ chủ IQ cao EQ thất thường lật mặt như lật giấy,chỉnh người như cơm bữa háo sắc thành tính cường bạo mĩ nam,và có ưu điểm tính chất đặc thù của nv là"diễn tự nhiên bấp chấp mọi lúc mọi nơi" hoan nghênhNói chung bà này bả rấg cmn bá đạo.Ahihi(Bé: hihihi cám ơn các tình yêu đã ghé thăm và ủng hộ, mún bít thêm chi tiết thì cx nhau cày bới chương tt nhé m.n moaa!)…
Câu chuyện kể về Dane - một ca sĩ trẻ nổi tiếng người Nhật - đang làm mưa làm gió khắp năm châu bỗng dưng tuyên bố sẽ giải nghệ ở tuổi 18 để tiếp tục con đường học tập ở Anh quốc. Tại đây cậu bắt đầu cuộc sống sinh viên khốn khổ nơi đất khách quê người, đối đầu với những rắc rối hết sức đời thường và tình cờ kết bạn với những kẻ "quái lạ", "lập dị", "ăn bám". Nhưng hơn hết, tại chính xứ sở sương mù này, Dane đã gặp Lacie - một cô gái xinh đẹp nhưng khá là kì lạ. Cuộc gặp gỡ của họ đã tạo nên một cậu chuyện có vẻ đời thường nhưng lại "điên rồ" một cách khó hiểu, cuộc sống của Dane vốn đã chẳng yên bình nay lại càng "đảo lộn" hơn.Nhưng đây không phải là câu chuyện đời thường kể về cuộc sống của những cô cậu sinh viên sống tại Anh quốc này. Đây là một cậu chuyện kể về những con người của âm nhạc - cái cách mà họ sống, cách mà họ trưởng thành và chiến đấu cho niềm tin của chính mình. Những bản nhạc viết nên số phận của họ không hề hoàn hảo như người ta lầm tưởng. Một câu chuyện về những hy vọng xa xôi hay là những giấc mơ hão huyền? Họ thật sự là ai? Họ đang nghĩ gì? Những câu hỏi và khúc mắt sẽ dần được giải đáp. Những bản nhạc không hồi kết sẽ được tiếp nối qua từng chương truyện. "Có hay không một kết thúc đẹp?"…
-- "Muốn bắt đầu nha, Tetsuya."Hắn lướt qua tóc đỏ hài tử vai nhìn sang, chỉ nhìn vừa vẫn truy ở phía sau bọn họ người hùng hùng hổ hổ nói câu gì sau đột nhiên dừng lại tiến lên bước chân. Hồng Liên giống như hỏa diễm từ dưới chân hắn dấy lên, ở giàn giụa Đại Vũ bên trong chập chờn.Ở kêu thảm thiết phối nhạc trong tiếng, người trước mắt xoay người lại nâng lên mặt của hắn, hắn theo gò má lực đạo ngẩng đầu, đối đầu cặp kia ửng đỏ con mắt màu sắc càng ngày càng tươi đẹp đất phảng phất muốn chảy ra máu."Tới tìm ta." Người kia cười, hai tay từ từ trở nên trong suốt."Tới tìm ta, Tetsuya." Thân thể cũng bắt đầu biến mất."Tới tìm ta...""Không... Không được! Chinh..."+"Seijuurou!" Kêu to tỉnh lại, Kuroko Tetsuya một mặt mờ mịt nhìn trắng như tuyết trần nhà."Đích đích đích." Đầu giường đồng hồ báo thức bắt đầu hết chức trách kêu to, Kuroko xoa xoa mi tâm, bò lên nhấn tắt chuông báo sau lại đổ về trên giường."Lại làm giấc mộng kia a..." Kỳ thực trong mộng tất cả đã nhớ không Thái Thanh , duy hai có ấn tượng cũng chỉ có cặp kia giọt : nhỏ máu hồng mâu cùng cái kia dường như mệnh lệnh giống như "Tới tìm ta" . Tuy nói người hẳn là không bao nhiêu mười tuổi trước ký ức, thế nhưng cái kia vẫn bồi tiếp hắn lớn lên tóc đỏ hài tử, đối phương làm sao cũng chưa trưởng thành dáng dấp cùng quỷ dị lại thần kỳ năng lực để hắn muốn quên cũng không quên được."Rất quấy nhiễu đây, Seijuurou." Kuroko lấy tay lưng ngăn trở con mắt của chính mình, nhẹ nhàng nói như vậy.…
Nội dung chuyển hướng chỉ đạo chiến lược của ĐảngTrên cơ sở khẳng định hai nhiệm vụ chiến lược của cách mạng dân tộc dân chủ, Đảng kịp thời chuyển hướng chỉ đạo chiến lược nhằm tập trung giải quyết nhiệm vụ hàng đầu là đánh đổ đế quốc và tay sai, giành lại độc lập dân tộc. Sự chuyển hướng chỉ đạo chiến lược cách mạng của Đảng thể hiện trong Nghị quyết hội nghị trung ương lần thứ 6 (11/1939), 7 (11/1940), 8 (5/1941).2.1. Hội nghị Trung ương lần thứ 6 (11-1939)- Tạm gác khẩu hiệu cách mạng ruộng đất chỉ tịch thu ruộng đất của đế quốc và địa chủ phản bội quyền lợi dân tộc.- Thành lập Mặt trận thống nhất dân tộc phản đế Đông Dương thay cho Mặt trận Dân chủ. Lực lượng chính của Mặt trận là: công nhân, nông dân, đoàn kết với các tầng lớp tiểu tư sản thành thị và nông thôn, đồng minh trong chốc lát hoặc cô lập giai cấp tư sản bản xứ, trung, tiểu địa chủ. Mặt trận do giai cấp công nhân lãnh đạo.- Chủ trương chuyển hướng về tổ chức: vừa xây dựng tổ chức hợp pháp, đơn giản rộng rãi, vừa xây dựng các đoàn thể quần chúng cách mạng bí mật. Xoay tất cả các cuộc đấu tranh vào hướng trung tâm là chống đế quốc và tay sai.- Về xây dựng Đảng: Đảng phải liên lạc mật thiết với quần chúng. Phải khôi phục hệ thống tổ chức Đảng. Phải vũ trang lý luận cách mạng. Phải thực hiện phê và tự phê bình. Phải đấu tranh chống khuynh hướng hữu và "tả" khuynh.…
đồng chí nhóm, còn nhớ rõ phỉ khí rắc tử thảo sao? còn nhớ rõ thổ phỉ thảo sương dương, sơn sơn đại thần, tô dạng, trịnh hiển, trịnh phỉ, cẩm ý, yêu binh, tô huy hàn, chương diễn hàm, thiên nột, còn có kia vĩnh viễn " khải tiểu sớm" ———— ta sớm nhất xưng" tiểu thư tỷ" chính là" qua loa tiểu thư tỷ" . ta yêu qua loa. ta yêu qua loa điểu nhân điểu sự.cho nên, ta quyết định thứ hai bản, chính trực tân xuân ngày hội hết sức, đem của ta thổ phỉ thảo làm ra đến, để mà tổng kết ta này cũng hơi có chút" điểu" 2010!mọi người biết, của ta thư tiểu chúng, dụng tâm làm ra một quyển thật là thiên tân vạn khổ, cũng tuyệt đối kiệt đem hết toàn lực! thực không vì này hắn, chỉ vì có như vậy một quyển thật sự " thư" chứng kiến chính mình một đoạn điên cuồng ý niệm. kỷ niệm, lưu luyến.《 qua loa điểu sự 》 cá nhân chí ta tính chế tác lấy hạ nội dung: nhất 《 qua loa điểu sự 》 vô tóm gọn bản toàn văn, tuyệt đối nguyên nước nguyên vị.nhị 《 qua loa điểu sự 》 võng lạc bản phiên ngoại 《 qua loa mặc sức tưởng tượng 》 toàn văn.ba cái chí độc nhất vô nhị phiên ngoại, 《 trang trùng bí sử 》. chú: này văn phi 《 trang trùng nho nhỏ truyền 》. tin tưởng ta, trang trùng tuyệt đối là nhất quái!tứ ta trước kia một cái hố, 《 vô dụng bảo bối 》. đương nhiên, vẫn là cái hố. đem này văn phóng ở trong này, không dối gạt mọi người nói, là của ta một cái tư tâm, ta người này hồ đồ, máy tính lại thường xuyên khi dễ ta, một ít trước kia viết gì đó dễ dàng di thất, cho nên, rõ ràng, đáp cái chí đi nhờ xe, phóng …
Nguồn: tangthuvien.comConverter: meoconlunar[ nội dung giới thiệu vắn tắt ]Này nửa đêm không ngủ được, theo thang lầu gian ngã xuống tới nam nhân là chuyện gì xảy ra?!Không nhìn ra đến nàng thầm nghĩ làm không quen hến ── làm tự bế, đùa giỡn quái gở sao?Hai người bất quá đánh vài lần đối mặt, lại vừa đúng trụ cửa đối diện,Hắn có tất yếu giống thục đến lạn điệu lão bằng hữu giống nhau, mỗi ngày đến ấn gia môn của nàng linh sao?Nói cái gì hắn là dàn nhạc chủ xướng, cần nàng vị này tác gia hỗ trợ mới có fu viết ca,Sau đó liền quang minh chính đại giống kẹo mè xửng giống nhau dính trụ nàng không tha,Làm ơn, nàng viết là kinh sợ tiểu thuyết nha, cùng hắn nhạc Rock and Roll có thể dính thượng cái gì biên a!Nói sau, nếu hắn bất khoái điểm rời đi, chờ “Cái kia ngày” Tiến đến,Nàng thật sự không có nắm chắc còn có thể làm cho hắn “Toàn thân trở ra”, mà không phải gục sau lại......Nhưng này nam nhân thật sự là nói không nghe, nàng đều rõ ràng đem cửa linh tiêu âm làm bộ không ốc,Hắn còn vụng trộm khai nhà nàng khóa xông tới, bị nàng làm “Bữa sáng” Ăn luôn tính hắn xứng đáng,Đòi mạng là, của hắn hương vị rất tốt đẹp, làm cho nàng thú tính quá “Đào thành động hút máu”,Hắn đương trường ngất đi, vốn tưởng rằng hắn tỉnh lại sau nhất định sẽ dọa đến lạc chạy,Sao biết, hắn lại không muốn nghe nàng nói sorry, còn muốn nàng lại “Thử dùng” Hắn một lần......…
Đại học vốn là một thiên trong Lễ kí (là thiên thứ 42 trong 49 thiên của sách này), tương truyền là do Tăng Tử ghi chép lại lời dạy của Khổng Tử làm ra. Hai chữ Đại Học ở đây có nghĩa là học vấn uyên bác, tinh sâu. Chu Hy cho rằng Đại Học là cương lĩnh không có cái gì không bao hàm trong đó, không có cái gì không dung nạp trong đó (nguồn: wikipedia) Đại học có 11 chương. Chương đầu tiên là Thánh Kinh, tức lời dạy của Đức Khổng Tử do Tăng Tử truyền lại. Mười phần sau là lời của Tăng Tử giải thích phần Thánh Kinh được các học trò của ông ghi lại (nguồn: cohanvan.com)Trịnh Huyền thời Đông Hán nói rằng: “Danh viết Đại học giả, dĩ kì kí bác học, khả dĩ vi chính dã” (Gọi là Đại học, vì nó ghi chép việc học rộng lớn có thể làm được việc chính sự); Khổng Dĩnh Đạt đời Đường nói: “Thử Đại học chi thiên, luận học thành chi sự, năng trị kỳ quốc, chương minh kì đức ư thiên hạ” (Thiên Đại học này bàn về việc học hành, có thể trị được nước, làm sáng cái đức minh ở trong thiên hạ) – Trích “Đại Học”, Phan Văn Các dịch.…
" Cười không nhặt được miệng" Thiên hạ thái bình, rảnh rỗi nhàn hạ, người ta sẽ làm gì? Đương nhiên là buôn chuyện rồi! Nhân vật mà mọi người tò mò nhất là đệ nhất tài tử Bạch Hiểu Phòng, người mở thư viện Hiểu Phong. Ai cũng cố chen chân vào thư viện này cho bằng được. - Khoan, khoan đã...nói vậy Bạch Hiểu Phòng là... - Không, không! Chẳng phải nói " Đồn đại hại chết người ta" sao! Đại tướng quân Sách La Định, giỏi võ ghét văn, tự do, thô lỗ, không ai ưa mới là người cần quan tâm, Sách Là Định làm nội ứng ở thư viện Hiểu Phong để điều tra tin đồn, tiện thể tác hợp Tam công chúa và Bạch phu tử, cũng là dịp để hắn học lễ nghi phép tắc. Người "quản thúc" hắn lại là muội muội thơ mình, xinh đẹp của Bạch Hiểu Phong, tên gọi là Bạch Hiểu Nguyêt. - Bạch cô nương hoàn mỹ, toàn tài phải"dạy dỗ" Sách tướng quân tiếng xấu khắp nơi chẳng phải rất thiệt thòi hay sao!? - Lẽ nào mọi người lại quên "Đồn đai hại chết người ta" rồi!? " Thiệt" hay không, chỉ người trong cuộc mới bêys nha! Nguồn từ tác giả Nhĩ Nhã...Ô ô…
1, phần đệm . . .Đêm đó, gió nhẹ từ từ, lá cây sàn sạt, không khí trong lành, bầu trời là tản ra thanh Lãnh Nguyệt quang một vòng trăng tròn.Lâm Gia ở túc Xá Nội, dùng bạn cùng phòng Laptop đang xem cao H tranh châm biếm, thỉnh thoảng phát sinh một đôi lời "Oa" "Thật H" "Kế tục", nhìn thấy hưng phấn khi, vi há hốc mồm hầu như chảy ra ngụm nước."Lâm Gia ngươi được rồi, không muốn một ngụm nước miếng chảy tới ta máy vi tính chủ bản (motherboard) trên, cháy hỏng ngươi không đền nổi!" Bạn cùng phòng Tiểu Thiến tàn bạo mà hướng về phía Lâm Gia hô, toàn thân áo trắng phiêu phiêu dường như Thiến Nữ U Hồn!"Biết rồi, đi tìm được ngươi rồi Ninh Thái Thần đi, trở về trước ta tranh châm biếm sẽ download tốt!""Loại người như ngươi còn dám truy ngươi!" Tiểu Thiến trắng Lâm Gia một chút, "Ngươi xem một chút ngươi, tóc loạn, vành mắt đen, da dẻ tháo, tỏ rõ vẻ đậu đậu, cả ngày nhìn như vậy cao H tranh châm biếm ngươi sớm muộn sẽ biến dạng đều không ai muốn ngươi!""Ai cần ngươi lo!" Lâm Gia cũng không quay đầu lại nói, hai mắt như trước nhìn chằm chằm trên màn ảnh máy vi tính đôi kia xích, thân, lỏa, thể hai cái chính đang OOXX mỹ hình thiếu niên, không khỏi sao hồ nói: "Ồ ồ ồ, thực sự là thật H thật kích, chuyện a!""Nha đầu chết tiệt kia!" Sử dụng Nhất Dương chỉ chọc vào nàng trên gáy, Tiểu Thiến nói nghiến răng nghiến lợi, "Ta đi rồi, nhớ tới đóng kỹ cửa, ta cũng không muốn để những kia đến chúng ta ký túc xá tìm người người nói nơi này có quỷ!""Allah Allah, ta biết!" Phất tay một cái bày tỏ mổ,…
“Tuyết nhi!!!”“Anh còn trở về đây làm gì, người mà anh yêu đã chết từ 3 năm trước rồi….”“Thật xin lỗi. Là chính tay anh bóp chết tình yêu của hai người…”“Thấy gì không, là nhẫn, tôi sắp cưới rồi…”“Thật xin lỗi em, Tuyết nhi… Thật xin lỗi…”...“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”“Tại sao lại tự mình quyết định cuộc đời của em?”“Tình yêu của em phải do chính em quyết định mà”“ Tại sao? Tại sao?”...“Gặp anh…rồi yêu anh… là điều đau khổ và hối tiếc nhất của em, nhưng đó lại là đoạn hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của em.”“Tại sao anh không xuất hiện sớm hơn?”“Không!”“Là tại sao em lại tìm thấy anh muộn như vậy?”...Đây thật ra chỉ là một câu chuyện trong tưởng tượng của tôi: một chuyện tình buồn. Chuyện tình của những kẻ ngốc trong tình yêu. Nó chỉ là một chút suy nghĩ của tôi về tình yêu. Là bởi vì trong tình yêu, theo tôi, phải có sự cố gắng từ cả hai phía, phải tự hỏi mình trong lập trường của đối phương. Tình yêu cần sự tin tưởng và thấu hiểu. Và cũng bởi vì trong tình yêu còn có một thứ gọi là hi sinh – thứ mà ta không cầm không giữ được, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Có lẽ là do nó vô hình như vậy nên đôi khi, trong tình yêu, người ta không nhận ra nó, người trong cuộc thì u mê, không phải sao. Có thể, câu chuyện này đã hoặc đang xảy ra ở đâu đó trong thế giới này. Cũng có thể nó đã từng có tác giả có suy nghĩ giống tôi và được làm thành một tác phẩm khác rồi. Chỉ là mong các bạn đọc và coi trọng công sức của tôi.…
Cô và anh là thanh mai trúc mã từ nhỏ, cứ tưởng họ sẽ có một cuộc tình như những tiểu thuyết ngôn tình nhưng lại biến thành cuộc tình ngược nên để đến được với nhau họ lại phải trải qua rất nhiều thử thách-"Dịch Chí Dương anh có nghe em nói không đứng lại cho em" cô bực bội nói to-"Gì nữa đây cô làm phiền tôi chưa đủ à"-"Anh làm sao vậy dạo này anh dữ với em quá"-"không gì cả" anh mặt lạnh và nói không thèm nhìn cô lấy một cái mà bước đi dứt khoátChị cô rống to:-"em làm ơn đi nó không yêu em đừng ngu ngốc như vậy có đc không, nó không đáng để em hi sinh vì nó như vậy"-"em xin lỗi, nhưng...em đã yêu anh ấy quá nhiều rồi em không dừng bản thân mình đc nữa"cô nghẹn ngào mà nóiAnh nhìn thẳng mặt cô mà nói:-" cô biến đi cho tôi, tại sao cô lại làm như vậy hả?"Cô sững sờ nhìn anh, 'thì ra anh không tin cô thế ư? anh nghĩ cô là người như vậy sao?' cô phản bác"anh em không hề làm hãy tin em, là do cô ta....." "Chát" "câm miệng và biến khuất mắt tôi" nỗi uất ức trong cô tăng cao hiện tại cô không thể nhìn thêm cảnh anh ôm ấp người con gái khác trước mạt cô nữa cô bỏ chạy thật nhanhCô tuyệt vọng rồi cô không biết mình có thể đi đâu khi không có anhChuyện gì đã xảy ra khiến cô và anh xa cách như vậyHai người thật lòng yêu nhau nhưng 1 người phát hiện quá sớm,1 người nhận ra quá trễ liệu họ có đến đc với nhau hay không?hãy cùng tìm hiểu nhé…