Chào mừng tới Sweet Shop, tiệm đồ ngọt cực kì nổi tiếng!Vì sao lại như vậy, vì trong tiệm, có 5 vùng đất được phân chia vô cùng rõ ràng và phối hợp với nhau vô cùng ăn ý...Hãy trở thành công dân của các vùng đất và khám phá những trải nghiệm ngọt lịm và thú vị cùng Sweet Shop chúng tôi!!!…
Nói về đôi bạn thân trai gái luôn bị hiểu lầm là người yêu của nhau. Cậu- Dương phong minh là một hot boy, tài giỏi, hòa đồng vui tính...Nó- Lý hoa kiệt là một con nhỏ giỏi về thể thao nhưng khi nói đến học hành thì khỏi cái này được gọi là "thông minh đột xuất, ngu bất thình lình"giốt không chỗ nào tả được cuộc tình bất đầu...…
Cắn Thượng Ngươi Đầu Ngón Tay by Tô Cảnh Nhàn Văn án: Sở Dụ cực kì xinh đẹp gia cảnh hảo, liền tính giới tính vi nam, còn là một vô pháp cứu vớt học tra, cũng không cản trở hắn lấy siêu cao đến phiếu sổ được tuyển Gia Ninh tư nhân Giáo hoa. Toàn giáo cũng biết, Sở Dụ tối không quen nhìn , chính là nhiều lần niên cấp đệ nhất, các loại thi đua giải thưởng lớn bắt được mềm tay, thanh lãnh tự hạn chế, đối cái gì đều một bộ không chút để ý biểu tình giáo thảo Lục Thời. Thẳng đến có một ngày, tan học sau, có người ở trường học trong rừng cây nhỏ nhìn thấy, Sở Dụ lôi kéo học thần bạch quần áo trong tay áo, tội nghiệp mà, "Lục Thời, cho ta cắn một chút đi, ta nhất định nhẹ nhàng ." Lục Thời đưa ngón tay bỏ vào Sở Dụ miệng, "Trọng một chút cũng không quan hệ." --- Sở Dụ hoảng sợ phát hiện, trong một đêm, hắn thức tỉnh kỳ dị huyết thống, yêu cầu mỗi ngày hút một hai giọt máu tươi tài năng sống sót. Nhưng sở hữu người huyết đều lại khổ lại thối, trừ bỏ... Lục Thời. # thượng thiên nhất định là tại hố ta # --- Hai người hôn môi khi, Lục Thời môi phá da , sấm chút huyết đi ra, lại hương lại ngọt, Sở Dụ nhịn không được nhiều lần liếm cắn Lục Thời môi. Lục Thời đỡ Sở Dụ sau thắt lưng, cười khẽ, "Như vậy tham ăn, ân?" Nói xong, trực tiếp đè nặng người thật mạnh hôn môi. 【 cao lãnh lớn lên soái đánh nhau lợi hại học thần công X mỹ mạo tự kỷ tính cách hảo lại có tiền học tra thụ 】 1, 1v1, he, tưởng tượng phong phú vườn trường tiểu điềm văn ~ điềm điềm ngọt, sủngPS…
Hắn quay lại quát:-Này!Cậu cười cái gì hả?Nhưng tên nhóc đó không thèm nghe lời hắn nói,vẫn châm chú đọc sách,mỉm cười,vừa đọc vừa đi về phía hắn.''Dám cười nhạo hắn,lại không coi lời hắn ra gì.-Chết tiệt -Hán giật lấy cuốn sáchLúc này tên nhóc mới ngẩng đầu lên,bực bội-Nè.Mau trả lại cho tôi. sao anh lại giật sách của tôi hả.-Sao cậu dám cười nhạo tôi hả.-Tôi đâu có cười anh hả, tôi cười vì câu chuyện trong sách. -'' a,khoan''.Tên nhóc đó nhìn vỏ chuối trên đường và cái trán bị đỏ của hắn- Hahaha.A ..a...anh Trượt vỏ chuối ,...rồi đập đầu vô gốc cây.Lien quan gì tới tôi .Hả?-Cậu...-Hắn bẽ mặt,grừ dám cười nhạo hắn.-Tôi làm sao? Xí.Đồ xấu xa vô duyên.-Cậu .Hoa tuyết trắng theo gió chiều đưa đẩy Bay phất phơ chưa biết phải về đâu Hồn tinh anh giữa muôn màu vẫn vậy Giữ vẹn lòng không nhờ cậy nông sâu. Hoa sáu góc quá nhiệm mầu không đổi Mỗi hướng đi vẫn gởi một niềm tin Mang trong tim một bóng hình mong đợi Không phai mờ, kết tụ vạn hành tinh Nếu buồn đau kết tinh thành những giọt Lệ sầu thương chảy mãi đến ngàn sau Thì hoa tuyết rơi rơi không thánh thót Khối ân tình góp nhặt tận đài cao .Nó cũng giống như một bông hoa tuyết - hoa tuyết tháng ba.Nó-cô nhóc Nguyễn Minh Hoàng Tuyết.Tuổi thơ không giống như bao đứa trẻ khác,trưởng thành và đầy nước mắt, nhưng lại có một câu chuyện tình yêu trẻ con ngây thơ,hồn nhiên,tồn tại mãi mãi.Tưởng chừng như xa cách không bao giờ gặp lại...vận mệnh lại đưa họ về với nhau, tiếp tục về câu chuyện hài hước, đáng yêu,giận hờn và chờ đợi.…