PhongDoDanOng18
…
Trần Đăng Dương x Phạm Anh Duylấy bối cảnh xã hội cũ. Nó là cậu cả Trần gia, anh là thầy giáo bình thường. Thay đổi số tuổi nhân vật một tí. Mọi thứ không có thật.Truyện được viết từ Chatgpt nên nếu có giống cho mình xin lỗi. Đăng lên để lưu thôi và đăng cho bạn đọc, không vì một mục đích gì cả…
Nơi để t gâu gâu với AffoCaraLưu Ý: t thường viết truyện ngược hơn ngọtVào đây là xác định chia cắt muôn nơi ahihi…
"porte-moi là gì ạ?""nhóc nhỏ, porte-moi là bế em đó."…
Hai người thêm một mối tình.…
OOC ;textfic không ác cảm, notp vui lòng lượn ra nơi kháctruyện viết lên trong cơn ngẫu hứng, không đem ra ngoài phạm vi wattpad hay trước mặt chính chủ NÓ KHÔNG CÓ THẬT VÀ CHỈ LÀ GIẢ THUYẾT.________"anh có muốn nghe trái tim em kể chuyện không?"_…
Tôi chỉ là thiếu niên bình thườngMột thằng ngu dốt, chẻ châu a!Cho nên tôi không nghe theo lời các người đâu"Y/N, hôn một cái" Slender ngồi đối diện tôi, nhẹ nhàng nói"...." Tôi bất lực đành tiến tới, nhảy vào lòng hắn ta• "Y/N, cho tôi hôn đi" Splendor bế tôi lên thật cao, cười tít cả mắt"Ừm..." Tôi đỏ mặt gật đầu, cúi xuống•"Ăn chút gì đi" Tender đặt món sườn xào chua ngọt xuống bàn, tôi vội chạy tới leo lên ghế ngồi, vui vẻ măm mămBất chợt anh ta thủ thỉ vào tai ngay lúc tôi đang nhai"Ăn xong rồi vào phòng, tôi đói""Phụt!"•"Em thích hoa hồng chứ?" Offender xòe ra một bôngRút kinh nghiệm lúc phủ nhận liền bị hắn "ăn sống"Tôi đành mỉm cười trả lời : "Thích""Thế hoa Violet?"Tôi gật đầu"Vậy em thích tôi không?" Tôi theo quán tính gật đầu, sau đó giật mình liều mạng lắc đầuNhưng hắn ta không để tôi từ chối, bồng tôi đem vào phòng...•"Randy à....buông tôi ra" Tôi bị tên "một mắt" này cõng tới trường"Hừ! Mau nói tên nào làm em bị thương, nếu không ta sẽ giết hắn""Nhưng mà...""Em lúc nào cũng làm ta lo lắng như thế không biết chán sao" Mấy cái xúc tu của hắn không an phận xoa lưng tôi, còn mò tới xương quai xanh, lén lút sờ sờTôi nhăn mặt nhìn hắn, dăm ba vết thương té đập mặt có đáng là baoỪ thì...cũng tức thậtThế là tôi chỉ thẳng vào hắn, bực bội nói : "Chính anh đẩy tôi ngã, còn hỏi sao?""...." Randy ngậm miệng, hắn không nghĩ rằng mình là thủ phạm•"Y/N, em xem bộ này có hợp với em không?" Trender đưa cho tôi một bộ nội y gần như trong suốt"...." Tôi sợ hãi, xách dép bỏ chạy…
Trần Đăng Dương, một cậu sinh viên với ước mơ mãnh liệt là được làm nghệ thuật. Phạm Anh Duy, một kẻ nổi tiếng trong giới thượng lưu. Vừa là một tay chơi sành điệu, vừa là bá chủ trên thương trường. Hai con người, hai tính cách, thuộc về các tầng lớp khác nhau. Hai người họ như hai đường thẳng song song, cứ tưởng là sẽ chẳng bao giờ có cơ hội gặp được nhau nhưng định mệnh đã kết nối họ lại. Chỉ là một điểm giao nhau giữa hai đường thẳng nhưng đây lại là duyên nợ cả một đời.------Warning-----Couple: Trần Đăng Dương( Dương Domic) x Phạm Anh Duy.Không có couple phụ.Thể loại: fanfic, BL.Rating: MLưu ý: Mọi việc trong truyện hoàn toàn không có ngoài đời thật!Xin đừng nhầm lẫn giữa fanfic và đời thực.Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng, vui lòng không đem đi nơi khác.…
-"Kiếp sau, kiếp sau, kiếp sau nữa, dù là bao nhiêu kiếp qua đi anh vẫn yêu em. Dù sau này em biến thành hình dạng gì, xuất hiện ở đâu, anh nhất định sẽ tìm được em."-"Thế...nếu như anh không tìm được em thì làm sao?"-"Anh sẽ chờ đến khi gặp em."…
năm tháng qua anh luôn vờ như ta chưa chia lydù hàng trăm lý do để con tim quên em đi.- đăng ở wattpad…
Một câu chuyện được lấy cảm hứng từ lyric bài hát Entropy (có thay đổi một chút để phù hợp cốt truyện). Chuyện kể về Waterlily Cookie, vốn có ý định tới vương quốc để làm nhiệm vụ. Sau khi tiếp xúc với mọi người nơi đây, em bắt đầu có cảm tình với vương quốc mới, và quyết định rời khỏi tổ chức mình hoạt động và trở thành một Cookie tốt như bao Cookie khác.Tên: [Cookie run fanfic] Entropy.Bối cảnh: Cookie run kingdom.Tác giả: Nogoca Lineh.Số lượng chap: 14 chap + 1 ngoại truyện.(*) Ảnh bìa truyện mang tính chất minh họa, không phản ánh nội dung truyện.…
Trần Mộc Anh là cô gái chuyên văn chính hiệu và Nguyễn Nhật Minh là chàng trai chuyên toán và cả hai đều là kẻ thù không đội trời chung với nhau suốt những năm cấp hai nhưng vì một số chuyện bọn họ bỗng trở thành từ ghét ghét thành thương thương sau khi bước vào lớp 11.…