![[Mạt Thế | ĐM] Trở Lại Về Nơi Thuộc Về](https://truyen2u.com/images/mat-the-dm-tro-lai-ve-noi-thuoc-ve-277525578.webp)
[Mạt Thế | ĐM] Trở Lại Về Nơi Thuộc Về
Tên: [Mạt Thế | ĐM] Trở Lại Về Nơi Thuộc Về(Tên khác: [Mạt Thế] Trọng Sinh Chi Mạt Thế Băng Lãnh. [Mạt Thế | ĐM] Lần Này Tôi Sẽ Bảo Vệ Lại Cậu!) Tác giả: Tử ThiênĐộ dài chương: Chưa xác địnhThể loại: Trọng Sinh, Xuyên không, Trả Thù, Hành Động, Mạt Thế, Dị Năng, Tang Thi, Thú Biến Dị, 1x1, Chủ Thụ,... Nvc: Cố Hạ, Trịnh Xuyên Trình | Trương Phong, La Thanh, Trúc Nhị, Tứ Lang,... Cố Hạ kiếp trước chơi bời lêu lổng bốn phía không ai mà không biết, có lần cậu ăn chơi tới nổi mém tí nữa đã xa vào con đường nghiện ngập. Cũng chính vì như thế người kia đột nhiên xuất hiện ở quán bar mà Cố Hạ thường hay lui tới. Người đó bước tới chỗ ngồi của Cố Hạ, thẳng thần giơ nắm đấm lên đấm thẳng vào gương mặt của cậu. Vào lần đó Cố Hạ bị lôi về nhà của người kia, sau khi cho Cố Hạ ăn một đấm người kia nhẹ nhàng đặt Cố Hạ ở trên giường đắp chăn lại cho cậu ngủ. Nguyên một đêm đó người kia ngồi bên cửa sổ. Gương mặt âm trầm nhìn bên ngoài cửa sổ, rồi lại đưa ánh mắt nhìn về phía Cố Hạ đang ngủ. Cố Hạ đời này cũng không biết. Có một người luôn âm thầm bảo vệ cậu chỉ vì một lời nói thuở nhỏ của mình.Yêu thương cậu đến cả tính mạng điều không màn đến,... Cho đến khi mạt thế giáng xuống, người kia cũng như vậy một lòng một dạ yêu thương cậu và bảo vệ cậu cho đến khi chết đi. Cố Hạ sau khi chết, cậu đã nhìn cảm xúc của rất nhiều người. Đa phần điều là vui vẻ khi cậu mất, vì cậu mà đội trưởng của bọn họ không ngại nguy hiểm mà bảo vệ cậu. Ngày thực hiện…
![LỜI HỒI ĐÁP [Siêu nhiên] [DM]](https://truyen2u.com/images/loi-hoi-dap-sieu-nhien-dm-276190259.webp)
LỜI HỒI ĐÁP [Siêu nhiên] [DM]
"Ngày mai rồi sẽ tốt hơn thôi...! Bạn có bao giờ suy nghĩ, cuộc sống của chúng ta sẽ kết thúc như thế nào không? Nghe thì có vẻ điên rồ đấy. Chưa sống được một nửa cuộc đời mà lại nghĩ đến việc nó kết thúc ư? Cậu bé à! Lại bi quan quá rồi. Nhưng tại sao cậu lại nghĩ đến việc đó? Chẳng phải vì từng giây phút trôi qua, tôi - cậu bé này không có động lực để sống. Mỗi ngày khi thức dậy, đón chào tôi không phải là ánh sáng rực rỡ của mỗi buổi sớm mai, không giống như bao người khác. Chẳng có giọng nói thì thầm yêu thương nào kêu tôi dậy đi cả. Cũng như không có bữa sáng nào được chuẩn bị trước, không có người nào vì tôi mà làm bất kỳ điều gì đó đặc biệt.Nghe thì thảm quá! Có vẻ như ai cũng khao khát những hạnh phúc nhỏ nhoi đó. Cơ mà yên tâm đi, tôi ổn, tôi không cần những sự quan tâm đó đâu. Ai cũng hạnh phúc thì thế giới này, con người quá nhàm chán rồi. Phải có những người như tôi, những kẻ có thể bất hạnh, có thể tự do, có thể cười giả tạo nhưng không thể khóc một cách thật thảm thiết được. Bởi vì tôi tin rằng! càng hạnh phúc, càng sống trong cảm xúc thì sẽ toàn là sự yếu đuối, rồi tôi cũng sẽ như những đứa trẻ kia, thích được yêu thương, dỗ dành, thích những cái ôm và sẽ không thể nào tự bản thân đứng dậy cả.""S.D.I - Không cần tuân theo các quy định nghiêm ngặt của nhà trường, cũng chẳng sợ rớt bất kỳ môn học nào, đây là đặc quyền riêng biệt. Theo đó, khả năng cạnh tranh của lớp học này rất cao, mỗi tháng đều sẽ có kỳ thi đánh giá nguyên ngặt, nếu như liên tục đạt thàn…