"Phạm Vũ Hoài Nam chỉ là của một mình Đinh Tấn Khoa này thôi đó!" - "hồi nào?""em thích anh Nam!" - "kệ em 🫠""Anh đâu cho em ở lại nhà anh?" - "không cho kệ anh 🫠""Khoa ơi...mình quay lại nha em?" - "hong"KhoaRed, KhoaRed, KhoaRed!…
Tôi lạc vào một ngôi trường bỏ hoang mà không thể nào rời khỏi. Tôi gặp được một cô bạn rất dễ thương: Mio - chan. Để thoát ra, chúng tôi đã cùng nhau tìm bảy lá bùa tượng trưng cho bảy điều bí ẩn của ngôi trường này để thoát khỏi đây.( Được dựa trên một chiếc game Nhật tên gì thì tui quên cmnr nên để sau nói cho nghe.Tôi chơi tôi sợ bỏme luôn á mọi người, cái game này cũng từ 2014 rồi, nên nếu muốn trải nghiệm tui sẽ để link apk sau )Bổ sung tên game: 脱出ゲーム とある廃校からの脱出Có trên nền tảng IOS lẫn Android…
KHÔNG MANG TRUYỆN LÊN MẠNG XÃ HỘIEm biết mình sai, sai rất nhiều. Em muốn lên tiếng xin lỗi vỗ về fans em, em mong mọi người chờ em nhưng em bị vây lấy bởi 2 căn bệnh tâm lý... không biết khi nào quay lại *Đây là một trong những kỉ niệm của mình khi đợi An. Mình gom hết nỗi nhớ yêu thương dành cho An vào đây, truyện bắt đầu từ 1.10 và cố gắng duy trì đến khi An trở lại. Mỗi chương được viết như một chương độc lập, sẽ có liên kết với nhau nhưng không hoàn toàn (nhiều oneshot gộp lại). Khuyến khích đọc như một chương độc lập (oneshot)*…
hôm nay, lớp Lai Bâng có một học 'xinh' mới chuyển tới. Cậu bạn này như thế nào mà anh chàng họ Thóng phải thốt lên từ 'xinh' nhỉ? bộ fic thanh xuân vườn trường aka bộ fic chữa lành cái mỏ hỗn của Jiro=))…
"Ephemeral" để chỉ những khoảng thời gian ngắn ngủi giống như:• Vòng đời của thực vật• Sao băng vụt qua bầu trời• Tâm trạng không thể diễn tả• Và tình yêu anh dành cho em…